Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 778
Cập nhật lúc: 2024-11-02 09:37:38
Lượt xem: 6
Giờ đây, sau khi sửa họ, cậu chính thức trở thành người nhà họ Kiều. Đại Kiều thấy em trai hai mắt sáng ngời nhìn sổ hộ khẩu, liền vỗ đầu cậu, nói: "Sau này cần phải cố gắng học tập, không thể làm hỏng thanh danh của nhà họ Kiều chúng ta."
Đông Lâm nghe được lời này, lập tức héo như cà tím dính sương. Cậu và An Bình đều không thích học tập. Mỗi lần thấy những hàng chữ rậm rạp trên sách giáo khoa, cậu liền cảm thấy đau đầu và mệt mỏi.
Đại Kiều thấy em trai như vậy thì còn gì không rõ: "Em nói xem, lúc nhỏ em học rất tốt, mỗi lần chị về em còn kéo chị dạy em học tập, sao giờ lớn lên lại không dễ thương như trước?"
Đông Lâm gãi đầu nói: "Chị, em không thích học tập, nhưng em vẫn là em trai ngoan của chị!"
Đại Kiều nghe vậy, nhớ tới dáng vẻ tranh sủng lúc nhỏ của cậu và em trai Nhất Minh, không nhịn được cười. Nhớ tới em trai Nhất Minh và cô ba tùy quân hơn bốn năm, tuy rằng thường xuyên gửi thư và ảnh về, nhưng tóm lại vẫn không giống nhìn thấy người thật. Thật đúng là rất nhớ bọn họ. Còn có anh Hoắc Trì, không biết giờ đã lớn lên thành người như thế nào?
—
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/778.html.]
Không khí bên ngoài thật sự càng ngày càng thoáng đãng. Ở đội sản xuất cũng không còn hạn chế mỗi nhà chỉ có thể nuôi một con gà nữa. Giờ đây, muốn nuôi mấy con cũng không ai quản, đương nhiên việc lập trại nuôi gà vẫn không được phép.
Ở trấn trên, tuy còn chưa cổ vũ bá tánh gây dựng sự nghiệp, nhưng chèn ép với chợ đen cũng không còn gắt gao như trước. Nếu có ai đó không cẩn thận bị bắt được, cũng không bị nhốt lại để phê đấu nữa, chỉ bị tịch thu đồ vật mà thôi.
Dưới tình huống như vậy, rất nhiều người khứu giác nhạy bén đánh hơi được cơ hội làm ăn, Kiều Chấn Dân là một trong số đó. Khi nghỉ ăn Tết, Kiều Chấn Dân nói tình hình này cho cha mẹ: "Cha, mẹ, theo tình hình này, con cảm thấy thêm 1-2 năm nữa, hẳn là có thể tự làm buôn bán!"
Kiều Tú Chi hỏi: "Vậy con cảm thấy chúng ta nên làm như thế nào?"
Kiều Tú Chi tuy cả đời sống ở nông thôn, nhưng ánh mắt vẫn luôn cao hơn những phụ nữ khác, đối với những phân tích của con trai, bà cũng không cảm thấy đó là lời nói vô căn cứ.
Kiều Chấn Dân thấy mẹ không răn dạy mình, ngược lại còn cảm thấy rất hứng thú, lập tức càng thêm hào hứng: "Mẹ, con cảm thấy một khi quốc gia muốn phát triển mạnh kinh tế, nhất định sẽ phát triển ở thành phố lớn trước. Càng là nơi giao thông phát đạt, càng dễ phát triển! Đội sản xuất như chúng ta, hẳn sẽ phát triển sau."