Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 95
Cập nhật lúc: 2024-10-20 12:03:14
Lượt xem: 5
Heo rừng ít nhất cũng nặng hai, ba trăm cân, nhưng Kiều Tú Chi chỉ dùng một quyền đánh nó ngất đi.
Nếu không tận mắt nhìn thấy, bọn họ chắc chắn sẽ không tin tưởng chuyện như vậy.
Vương Thủy Sinh nghe thấy đội sản xuất có heo rừng thì, chờ đến khi ông ta dẫn theo một đám thanh niên chạy tới thì đúng dịp thấy hình ảnh Kiều Tú Chi dùng một quyền đ.ấ.m c.h.ế.t heo rừng, nhất thời đều sững sờ.
Trời sinh thần lực, thì ra thật sự không phải nói chơi.
"Ẩu. ."
Nguy cơ từ heo rừng vừa giải trừ, Phương Tiểu Quyên lập tức bò lên mạnh mẽ ói ra.
"Tiểu Quyên, nước tiểu heo rừng có mùi vị gì? Có khai hay không?"
"Nếu so với phân gà thì cái nào thơm hơn?"
"Tiểu Quyên vừa nãy cô mở miệng lớn như vậy, có phải là uống vào không ít rồi không?"
"Xì xì. . . còn đâu đệ nhất mỹ nhân của công xã Đông Phong. Tôi xem sau này còn có người đàn ông nào dám hôn cái miệng đó của cô, ha ha ha. . ."
Nghe được những lời nói bóng gió này, Phương Tiểu Quyên hận đến cắn nát một cái răng.
Có một ít người khá là phúc hậu thì lại nhắc nhở bà ta: "Cô nên cảm ơn Tú Chi, nếu không có bà ấy thì hiện tại cô còn nằm trên đất đó."
Phương Tiểu Quyên càng ngày càng hận không chịu được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/95.html.]
Muốn bà ta nói cám ơn với Kiều Tú Chi?
Không có cửa đâu.
Kiều Tú Chi căn bản không để ý Phương Tiểu Quyên có nói cám ơn hay không, bà ôm Đại Kiều từ trong tay Kiều Chấn Quốc, cô vòng tay ôm cổ bà, một dáng dấp rất ỷ lại.
Bà lành lạnh nhìn Phương Tiểu Quyên một chút, lạnh lùng nói: "Cô đối xử với đứa nhỏ này như thế, có một ngày cô sẽ hối hận."
Nói xong, bà xoay người tiêu sái mà đi.
Hối hận sao?
Ha ha!
Phương Tiểu Quyên bà ta chưa từng đi học, không biết hai chữ "Hối hận" viết thế nào!
Muốn nói tới hối hận, bà ta cần phải hối hận nhất chính là trước đó, khi cái đứa tai họa này vừa ra đời bà ta đã không bóp c.h.ế.t nó luôn!
Bà ta trừng mắt với Đại Kiều đang nép vào vai Kiều Tú Chi, ánh mắt sắc như dao.
Đại Kiều bất chợt cảm nhận được, nhìn về phía mẹ mình, ngay lập tức bị dọa cho cơ thể nhỏ nhắn run lên một cái, vùi đầu vào trong cổ của bà nội, không dám nâng đầu lên nữa.
Kiều Tú Chi đưa tay vỗ vỗ lưng của cháu gái nhỏ, cũng không quay đầu để ý tới người phụ nữ Phương Tiểu Quyên kia nữa.
Kiều Chấn Quốc nhìn dáng vẻ hiên ngang của mẹ mình, vẻ mặt sùng bái: Mẹ mình quá lợi hại!
Vạn Xuân Cúc nhìn bóng lưng cao gầy của mẹ chồng, vẻ mặt tái nhợt: Mẹ chồng của mình thật đáng sợ!