Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 123

Cập nhật lúc: 2024-09-16 10:47:39
Lượt xem: 91

Điều kịch tính nhất là nhân viên mua hàng Lưu đã thay thế Ngưu Thự Quang và trở thành kế toán của quán cơm quốc doanh.

Khi Tống Thời Thanh đi thanh toán, hai nữ phục vụ vẫn nhìn chằm chằm vào Khương Tuệ Tuệ đang đi tới và gọi cô: "Đồng chí, chúng tôi có thể hỏi cô một điều không?"

Khương Tuệ Tuệ gật đầu: "Có chuyện gì vậy?"

Cô gái phục vụ chỉ vào chiếc váy dài mà cô đang mặc: "Cô mua chiếc váy này ở đâu vậy? Sao mà đẹp thế? Có phải là mẫu mới của cửa hàng nhập khẩu trong cửa hàng bách hóa không? Tôi chưa từng nhìn thấy nó trước đây."

Lúc này Khương Tuệ Tuệ mới chợt hiểu ra, cô còn đang bảo sao hai người này cứ nhìn cô chằm chằm nói chuyện mãi không thôi, hóa ra bọn họ thấy váy của cô đẹp.

Cô tự nghĩ rằng mình có thể nhân cơ hội này để quảng cáo cho Tạ Phương Hoa, vì vậy cô đã công khai nói với họ rằng quần áo của cô không phải mua từ cửa hàng bách hóa hay nhập khẩu, mà được may bởi người thợ may trong làng của bọn họ.

Khương Tuệ Tuệ: "Chỉ tốn khoảng năm nhân dân tệ, rẻ hơn so với cửa hàng bách hóa, nhưng mọi người phải tự trả tiền mua nguyên liệu."

Hai cô phục vụ mỉm cười và hỏi cô cách liên hệ với thợ may Tạ, Khương Tuệ Tuệ không thể nghĩ ra số điện thoại của xã là gì, vì vậy cô bảo với bọn họ là cô sẽ nói thợ may Tạ khi cô quay lại và bảo cô ấy đến đây để tìm bọn họ.

Vừa đúng lúc có thể đo kích cỡ quần áo của bọn họ luôn.

Hai nữ phục vụ kéo cô đến để cảm ơn, trong đó một nữ phục vụ nói với cô: “May mà cô không nói chuyện với kế toán Ngưu... Haizz, Ngưu Thự Quang này, anh ta là một người không có tôn nghiêm, nhìn thấy ai xinh đẹp thì cũng thích. Bề ngoài thì nói là không có đối tượng hẹn hò, nói không thích ai cả. Thực ra, khi anh ta mới đến làm việc, tôi đã thấy một cô gái đến tìm anh ta..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-123.html.]

Một người nhân viên phục vụ khác bắt chuyện: "Nhưng anh ta luôn nói bản thân mình không có đối tượng, không hiểu sao da mặt anh ta lại có thể dày như vậy..."

Cố Diệp Phi

Khương Tuệ Tuệ không bày tỏ bất kỳ ý kiến nào về điều này, cô có thể hiểu được suy nghĩ của bọn họ, dù sao thì bọn họ cũng không biết cô trước đây, vì vậy thật không dễ dàng để nhắc nhở cô.

Nhưng cô gái phục vụ lại hỏi: "Đồng chí, hay là để tôi giới thiệu một người cho cô nhé? Tôi có một người em họ làm việc trong một nhà máy chế biên thịt, tiền lương hàng tháng của anh ấy..."

Khương Tuệ Tuệ vừa nghe thấy điều này đã không nhịn được mà run lập cập, sao lại giới thiệu đối tượng cho cô?

Thôi đi, cô không muốn trải qua những gì đã xảy ra ngày hôm nay một lần nữa.

Cô vội vàng lắc đầu, bịa ra một chuyện vớ vẩn, chỉ vào Tống Thời Tình vừa mới cầm tiền ra cách đó không xa, thấp giọng nói: “Chị à, cảm ơn lòng tốt của chị, nhưng không cần đâu. Người kia chị thấy không? Thật ra tôi thích anh ấy, nhưng tôi chưa bao giờ dám nói ra. Nếu hôm nay mẹ tôi không ép tôi đến xem mắt, tôi đã không đến rồi."

Cô gái phục vụ đã chú ý đến Tống Thời Thanh lâu lắm rồi, khi anh đến quán cơm nhà nước giao đồ lần đầu tiên, cô ấy muốn giới thiệu đối tượng với anh, nhưng đáng tiếc vừa mới nói chuyện với anh đã bị vẻ ngoài lạnh lùng của anh làm cho giật mình.

Cuối cùng, cô ấy không dám nói ra.

Nhưng vừa rồi cô ấy có thể nhìn ra, hình như anh đối xử với đồng chí nữ này bằng cách rất đặc biệt, nếu không thì sao anh có thể vì cô mà đứng ra đắc tội với Ngưu Thự Quang?

"Tôi đã nói mà..." Người nữ phục vụ lẩm bẩm một tiêng: "Đừng nói với tôi, hai người khá xứng đôi. Có phải cha mẹ cô không đồng ý với mối quan hệ của cô là vì thân phận của anh ấy không?"

“Đúng vậy…” Khương Tuệ Tuệ thuận thế gật đầu đồng ý, làm ra vẻ mặt vô cùng bi đát, làm bộ sắp khóc nói: "Nhưng tôi sẽ không cứ như vậy mà từ bỏ, tôi sẽ tiếp tục kiên trì..."

Loading...