BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 126
Cập nhật lúc: 2024-09-16 10:49:59
Lượt xem: 72
Chỉ là ruy băng này không giống như loại dây chun đàn hồi, xoay vài vòng là có thể thắt lại được. Ruy băng hơi trơn và sẽ dễ rơi ra nếu buộc không đủ chặt.
Khương Tuệ Tuệ lấy một nắm tóc và đặt tất cả lên vai phải, sau đó thắt một b.í.m tóc xương cá kiểu nông thôn lỏng lẻo, sau đó buộc nó bằng một dải ruy băng, hoàn hảo.
Sau khi buộc tóc xong, Khương Tuệ Tuệ làm như vô tình hỏi: "Vừa rồi thím kia đang nói gì với anh vậy?"
Cố Diệp Phi
Cô đang nói về bà chủ bán dây buộc tóc, và khi bà ấy nói chuyện với Tống Thời Thanh, cô có thể thấy đôi mắt của bà ấy không ngừng cong lên. Chỉ là cô ở hơi xa nên không nghe rõ bọn họ đang nói về cái gì, bọn họ nói chuyện rất vui vẻ, chỉ mơ hồ nghe được cái gì đó giống như 'đối tượng'.
Tống Thời Thanh nhớ tới những gì bà chủ đã nói với mình, cảm thấy trên mặt có chút không được tự nhiên, ho nhẹ một tiếng: "Không có gì."
Khương Tuệ Tuệ đúng lúc quay đầu lại, nhìn thấy vẻ mặt không được tự nhiên trên mặt anh, cảm thấy bản thân đã đoán đúng, nhất định là có chuyện gì đó.
Cô thật sự là nhịn không được, che miệng cười phá lên, bả vai run lên, sau đó dùng giọng điệu trêu chọc hỏi: “Có phải là thấy anh lớn lên đẹp trai, thím ấy muốn gả con gái cho anh hay không?"
Trong nguyên tác, tác giả viết những việc như này đã xảy ra mấy lần, không có cách nào khác, ai bảo Tống Thời Thanh lớn lên đẹp trai như vậy làm gì, nên mới luôn có người muốn đem anh về nhà làm con rể đấy.
Tống Thời Thanh: "..."
Anh thực sự muốn đập đầu Khương Tuệ Tuệ ra để xem cả ngày cô suy nghĩ lung tung những cái gì. Vậy mà có ý nghĩ như vậy, anh bất đắc dĩ phủ nhận: "Không có gì, cô đừng suy nghĩ lung tung."
Khương Tuệ Tuệ nhún vai: "Vậy hãy nói cho tôi biết, thím ấy đã nói với anh điều gì? Nếu thím ấy không muốn làm bà mối cho anh, sao thím ấy có thể cười vui vẻ như vậy có phải không?"
Ngay sau đó đã thấy Tống Thời Thanh nhìn chằm chằm cô, gằn từng chữ một nói: "Thím ấy nói cô là đối tượng hẹn hò của tôi, và thím ấy cũng nói rằng cô sẽ trông thật đẹp khi đeo dải ruy băng này."
Đúng lúc này Khương Tuệ Tuệ bị sặc một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-126.html.]
Sau đó cô thấp giọng lẩm bẩm một câu: "... Thím ấy thật là tinh mắt."
Tống Thời Thanh nghe không rõ, hỏi: "Cái gì?"
Khương Tuệ Tuệ thè lưỡi với anh: "Không có gì."
Những điều dễ nghe như vậy thì cô sẽ chỉ nói một lần.
Sau khi ăn mì, bọn họ đến quán cắt giấy.
Người cắt giấy là một người đàn ông lớn tuổi nhưng đôi tay của ông ấy rất khéo léo, giấy ông ấy cắt trông rất sinh động.
Khương Tuệ Tuệ lôi kéo Tống Thời Thanh lại và nói với ông lão: "Sư phụ, ông có thể cắt cho mỗi chúng tôi một cái được không?”
Vào thời đại của bọn họ, các nghề thủ công như cắt giấy gần như biến mất. Dù sao thì từ nhỏ cô cũng chưa từng tiếp xúc với những thứ này, nếu đã tới đây, cô đương nhiên là muốn cắt một tấm hình làm kỷ niệm.
Ông lão nhìn bọn họ một cái, lên tiếng để bọn họ chọn màu giấy và bắt đầu cắt giấy.
Khương Tuệ Tuệ chọn tờ giấy đỏ tươi, sợ ông ấy rạch lên mặt cô, vì vậy cô vẫn giữ nguyên động tác, sợ nếu cử động một chút, vết cắt của ông ấy sẽ không đẹp, sẽ không giống cô.
Không ngờ, Tống Thời Thanh kéo cô ngồi xuống bên cạnh chờ đợi: "Ông ấy đã nhìn thấy dáng vẻ của cô, trong lòng đã ghi nhớ rồi, cô không cần phải đứng yên như vậy nữa."
Khương Tuệ Tuệ kinh ngạc cảm thán: "Thật là lợi hại.”
Không bao lâu sau, ông lão đã cắt giấy xong và đưa tờ giấy đã cắt ra.
Khương Tuệ Tuệ nhận được giấy cắt, đỏ mặt giải thích: "Ông ơi, có lẽ là do cháu không nói rõ ràng, ý cháu là ông cắt cho mỗi chúng cháu một cái, không phải là muốn ông cắt chúng cháu cùng với nhau……"