BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 136
Cập nhật lúc: 2024-09-16 10:53:40
Lượt xem: 93
Nói cách khác, nếu thần tượng của cô ấy bị anti-fan bôi nhọ, cô hận không thể dùng tay không xé nát người đó ra.
Cô trầm ngâm một lúc rồi nói: “Đồng chí Lênin... Vĩ đại lắm... Chu đáo quá... Tư tưởng cách mạng của đồng chí tiến bộ như vậy, trong đó còn có câu 'bánh mì sẽ có, sữa bò sẽ có, tất cả mọi thứ đều sẽ có', câu nói này thực sự rất kinh điển, tôi tin rằng dù mấy chục năm nữa, nó vẫn sẽ được nhiều người truyền tai nhau."
Đương nhiên, nếu không phải truyền miệng thì làm sao cô biết câu này là từ "Lenin và Cách mạng tháng Mười".
Tống Thời Thanh thấy cô nghiêm túc muốn giải thích, không khỏi xoa xoa đầu cô, khàn giọng nói: "Được, ra ngoài xem mưa đã tạnh chưa, cũng sắp phải về rồi."
Đến sơ trung cô còn chưa học hết, tư duy chính trị yếu kém làm sao hiểu được những điều này, ngay cả khi anh nói những câu hỏi nặng nề này thì cô cũng không hiểu được.
May mắn thay, Khương Tuệ Tuệ không biết những gì đang diễn ra trong tâm trí của Tống Thời Thanh, nếu không cô nhất định một hai phải phân bua rõ ràng với anh. Cô là một nữ sinh viên đại học chính thống, sao có thể coi cô như người chưa tốt nghiệp trung học cơ sở được.
Cố Diệp Phi
Ra khỏi rạp chiếu phim, bên ngoài mưa thật sự đã tạnh, hai người vừa định rời đi thì nghe thấy có người nói: "Này, đây không phải Tống Thời Thanh hay sao? Có chuyện gì vậy? Nhà bị lục soát, còn có tiền để đi xem phim sao?"
Theo tiếng nói nhìn lại, cô thấy bốn thanh niên trạc tuổi Tống Thời Thanh đang đứng ở cửa sổ bán vé. Người vừa nói đang cầm chiếc vé xem phim vừa mua trên tay và nhìn Tống Thời Thanh với vẻ mặt khiêu khích.
Tất nhiên là khi bọn họ nhìn thấy Khương Tuệ Tuệ đứng bên cạnh Tống Thời Thanh, sự ngạc nhiên hiện lên trong mắt bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-136.html.]
Các đường nét trên khuôn mặt thanh tú, chuyển động và khuôn mặt to bằng lòng bàn tay được kết hợp hoàn hảo thành một bức tranh đẹp mắt, không ngoa khi nói rằng Khương Tuệ Tuệ bước ra từ bức tranh. Ở một nơi lớn như Giang Châu như vậy, bọn họ chưa từng thấy một người lớn lên xinh đẹp như Khương Tuệ Tuệ.
Đồng thời, trong lòng lại dâng lên một tia ghen ghét, đó là sự ghen ghét với Tống Thời Thanh.
Lúc trước khi còn đi học, Tống Thời Thanh là người giỏi nhất. Với điểm số xuất sắc, ngoại hình xuất chúng, gia đình giàu có, ông nội là hiệu trưởng, cha là trưởng đoàn, toàn bộ nữ sinh xinh đẹp mở miệng đều gọi tên anh, Tống Thời Thanh.
Vì vậy, sau khi ông nội của Tống Thời Thanh bị báo cáo, một nhóm tiểu tướng cách mạng liền kích động, theo chân người được tỉnh cử đến đột kích vào nhà, xông vào nhà họ Tống, đánh đập, đập phá và cướp đồ, đôi mắt đỏ hoe của Tống Thời Thanh khi đó, anh nắm tay thật chặt, gân trên trán nổi lên, anh muốn cố hết sức dạy cho bọn chúng một bài học, nhưng với vẻ mặt bất lực của anh, trong lòng bọn chúng lại vô cùng thỏa mãn.
Sau khi nhà họ Tống bị phạt, Tống Thời Thanh thậm chí còn chưa học hết năm cuối cấp ba, vì vậy anh đã được gửi xuống nông thôn cùng với ông bà của mình.
Những bạn học nữ trước kia từng nói Tống Thời Thanh tốt lại không dám nói nhiều về nhà họ Tống nữa.
Bọn họ cảm thấy bản thân mình đã giẫm nát Tống Thời Thanh dưới chân, nhưng làm sao bọn họ có thể ngờ rằng Tống Thời Thanh đã đến mức này, mà lại có một cô gái nhỏ xinh xắn như vậy ở bên cạnh anh?
Rõ ràng là Khương Tuệ Tuệ cảm thấy rằng cơ thể của Tống Thời Thanh cứng đờ trong giây lát, các đường gân trên tay anh nổi lên và anh nhìn về phía những người đó, trong mắt như có ánh đao.
Ngay khi Khương Tuệ Tuệ cảm thấy rằng anh sẽ lao lên để dạy cho những người đó một bài học, anh liếc mắt nhìn Khương Tuệ Tuệ một cái và nói với cô: "Chúng ta đi thôi."
Khương Tuệ Tuệ đã ở đây nên anh sợ làm cô bị dọa sợ.