BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 148
Cập nhật lúc: 2024-09-16 10:58:23
Lượt xem: 90
Nếu như đúng thật là như vậy, bất luận là đôi giày này có bao nhiêu tiền, bà ấy cũng sẽ đưa tiền cho Tuệ Tuệ, để Tuệ Tuệ trả lại cho người ta.
Gia đình người ta có điều kiện thì là chuyện khác, làm mẹ thì ai lại không muốn con mình gả cho một gia đình tốt cơ chứ?
Nhưng mà bọn họ cũng không phải là loại người chỉ vừa mới quen biết người ta mà lại tùy tiện nhận đồ của người khác, đôi giày này tuy là mắc, nhưng cũng phải nghiến chặt răng mà mua, tuyệt đối là sẽ không làm chuyện để người khác viện cớ đặt điều như vậy.
…
Khương Vệ Quân không đi đâu xa cả mà chỉ ngồi trên tảng đá ở cạnh cửa, nhìn về phía xa xăm, cũng không biết là đang suy nghĩ về điều gì.
Nói thẳng ra thì, hắn là một trong những anh chị em có thành tích học tập kém nhất, Khương Vệ Quốc học đến khi tốt nghiệp cấp 2, thì Khương Tuệ Tuệ và Khương Vệ Bình cũng đã học đến lớp bảy rồi, sau này, hiệu trưởng của nhà trường bị bắt, họ nói ông ấy phản cách mạng, chính vì vậy mà trường lớp ngừng dạy, đợi đến khi mà nhà trường chính thức dạy lại, hai chị em bọn họ cũng không còn tâm tư để mà học nữa rồi.
Trong nhà chỉ có duy nhất Khương Vệ Quân, chỉ vừa mới học đến cấp một thì đã không chịu học tiếp nữa rồi, không phải là bởi vì trong nhà không có đóng học phí, mà là bởi vì tự bản thân hắn không muốn đi học nữa.
Mà thực sự là không thể nào học tiếp được nữa rồi, hắn không phải là người sinh ra để đi học, sau này đã đi học nghề mộc được mấy năm, tay nghề cũng không tệ, con ngựa gỗ mà Nữu Nữu đang chơi cũng là do chính tay hắn làm.
Tương tự như vậy mà trong mấy anh chị em, Khương Vệ Quân là người thật thà chất phác nhất, đối với đứa em gái Khương Tuệ Tuệ này thì hắn cũng là người sủng ái nhất, hoặc cũng có thể là do sự tự trách bản thân mình, nhưng trái tim hắn lại luôn tràn đầy tấm chân thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-148.html.]
“Anh hai.” Khương Tuệ Tuệ gọi một tiếng, đến ngồi xuống ở kế bên Khương Vệ Quân.
Khương Vệ Quân thật không ngờ rằng đứa em gái lại chạy qua đây, ngay lập tức ngồi nép người vào trong, chừa một chỗ trống thật to. Giọng hắn nghẹn ngào mà nói một câu: “Xin lỗi em.”
Vừa nói xong câu trước, hắn lại nói tiếp một câu khác: “Chị dâu của em là loại người khẩu xà tâm phật, nói chuyện khó nghe, nhưng mà vốn dĩ tâm địa không xấu, nếu không thì anh hai đã không cưới chị ấy về làm vợ rồi. Em gái, anh thay mặt chị dâu xin lỗi em.”
Lời nói xin lỗi này không biết là bởi vì chuyện hồi thuở nhỏ, hay là đang thay mặt Lưu Ái Đệ nói lời xin lỗi nữa.
Khương Tuệ Tuệ ngước mặt lên, cười một tiếng, rồi nói: “Anh hai, ở trong lòng anh, em là đứa thù dai như vậy sao? Những điều mà em nói, chính em đều hiểu cả, người thân rốt cuộc có như thế nào thì cũng vẫn là người thân, bình thường chẳng qua cũng chỉ là cãi vã ồn ào, đến thời khắc quan trọng nhất thì vẫn sẽ là người nhà thân thiết nhất. Cứ như là chị hai vậy, bình thường thì tuy là chị ấy hay thích nói xấu em, nhưng mà nếu có ai nói em không tốt thì chị ấy còn tức giận hơn cả em nữa.”
“Em chỉ là cãi nhau vài ba câu với chị ấy mà thôi, không có chuyện thù dai gì đâu.” Nói xong, Tuệ Tuệ nhảy xuống từ trên tảng đá: “Anh hai, anh xuống đây đi, hai chúng ta so xem ai cao hơn.”
Thuở còn nhỏ, con nít vẫn thường hay đọ xem ai cao hơn.
Cố Diệp Phi
Khương Vệ Quân lập tức nhảy xuống, đứng thật ngay ngắn, Khương Tuệ Tuệ đi đến trước mặt của hắn, so với nhau một cái, phát hiện rằng mình đã cao đến cằm của Khương Vệ Quân, Khương Vệ Quân chỉ cao hơn cô có một cái đầu, chỉ một chút mà thôi.
Khương Tuệ Tuệ có chút đắc ý: “Sao nào, em cao mà có phải không?”
Khương Vệ Quân cũng không ngờ rằng, đứa em gái thuở còn nhỏ đã thấp bé, bây giờ không ngờ rằng đã cao đến cằm của mình rồi.