BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 174
Cập nhật lúc: 2024-09-17 13:36:47
Lượt xem: 80
Cho dù không có Khương Tuệ Tuệ, thanh niên trí thức Tống cũng sẽ không thích cô ấy. Hơn nữa, cô ấy không nhìn vào trong gương xem cô ấy trông như thế nào, Khương Tuệ Tuệ trông như thế nào à?" Thanh niên trí thức Lục hừ một tiếng.
Thanh niên trí thức Trần mím môi cười, nắm lấy cánh tay cô ấy: "Được, chúng ta mau đuổi theo Khương Tuệ Tuệ đi, nếu không cô ấy sẽ đi xa."
"Ồ, được." Thanh niên trí thức Lục đuổi theo, hai người đuổi theo hướng Khương Tuệ Tuệ rời đi .
Không ai để ý rằng Đàm Thiên Vĩ, người đang đi phía sau đội thanh niên trí thức cũng đang nhìn Khương Tuệ Tuệ khi bọn họ chú ý đến Khương Tuệ Tuệ.
Trong mắt anh ta mang theo vài phần thăm dò nghiên cứu, thậm chí còn ngạc nhiên hơn.
Anh ta thấy rất kì lạ khi Khương Tuệ Tuệ hiện tại có vẻ hơi khác so với khi tiếp xúc với anh ta, anh ta cũng nghĩ rằng Khương Tuệ Tuệ hiện tại xinh đẹp hơn trước đây. Nhưng dù nhìn thế nào thì Khương Tuệ Tuệ cũng không khác mấy, ngoại trừ việc cô trắng hơn trước một chút.
Có lẽ đó là do khí chất quanh người của cô.
Anh ta nghĩ nếu Khương Tuệ Tuệ xinh đẹp và tự tin như bây giờ ngay từ đầu thì liệu anh ta có yêu cô hay không? Nhưng anh ta nhanh chóng lắc đầu, không, anh ta sẽ không.
So với phụ nữ, anh ta quan tâm đến sự nghiệp tương lai của chính mình nhiều hơn. Chỉ cần hiện tại anh ta vượt qua khốn khó, chỉ cần anh ta có thể lấy được vị trí đi học Đại học Công nông binh, sau khi tốt nghiệp nhà nước sẽ phân công anh ta ở thành phố làm việc, anh ta có thể được nhận đồ và nhận tiền lương.
Đến lúc đó, loại phụ nữ nào mà lại không thể kết hôn?
Bên cạnh đó, anh ta sẽ không cưới một người phụ nữ ở nông thôn, người sẽ không giúp ích gì cho tương lai của anh ta dù chỉ một chút.
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-174.html.]
Cố Diệp Phi
Bên kia, Khương Tuệ Tuệ đang đợi Phương Quế Chi ở ngã tư đường, Phương Quế Chi đã đi giao dụng cụ và sẽ quay lại sau.
Thanh niên trí thức Lục và Thanh niên trí thức Trần bước tới, đỏ mặt và ngượng ngùng xấu hổ nói: "Cô là Khương Tuệ Tuệ, phải không?"
Khương Tuệ Tuệ nhướng nhướng chân mày, khóe miệng nở một nụ cười, không biết bọn họ đến tìm cô để làm gì. Rốt cuộc thì trong ký ức của cô, cô dường như không có bất kỳ tiếp xúc nào với bọn họ.
Nhưng cô vẫn lịch sự hỏi: “Chà, là tôi, mọi người có chuyện gì hay sao?”
“Xin chào, tôi là Trần Trí Mẫn, cô ấy là Lục Hân, chúng tôi đều là thanh niên trí thức ở đại đội thứ nhất xã Nguyệt Phượng Loan.” Nói xong, Trần Trí Mẫn đưa tay về phía Khương Tuệ Tuệ.
Khương Tuệ Tuệ bình tĩnh đưa tay ra và bắt tay với cả Trần Trí Mẫn và Lục Hân.
Trên thực tế, vào những năm 1970, suy nghĩ của mọi người đều rất cuồng nhiệt. Khương Tuệ Tuệ đã từng nghe ông ngoại nói về thời đại này, mặc dù đã nhiều năm trôi qua, ông ngoại lại mắc bệnh Alzheimer() và quên hết mọi thứ, nhưng ông ấy có một ký ức sâu sắc về khoảng thời gian ở nông thôn này.
[Chú thích: Bệnh Alzheimer's (AHLZ-high-merz) là một bệnh lý về não tác động đến trí nhớ, suy nghĩ và hành vi.]
Giống như đoạn văn cô từng xem trên mạng: "Xe ngựa chạy rất chậm, cả đời chỉ đủ yêu một người."
Nhiều điều đã trải qua trong thời đại này không thể bị xóa bỏ bởi những trải nghiệm sau này. Bây giờ nó có thể khó khăn, nhưng tinh thần của mọi người lại rất phong phú.
Khi Khương Tuệ Tuệ đến đây, đúng là có một số người cảm thấy thù địch với cô, nhưng cô cũng cảm nhận được những ý tốt.
Hai thanh niên trí thức trước mặt cô rõ ràng là những người có thể khiến cô cảm thấy tử tế. Sau khi nữ thanh niên trí thức bắt tay với Khương Tuệ Tuệ, hai người nhìn nhau và đều nhìn thấy từ 'không thể tin được' trong đối phương.
Bởi vì tay của Khương Tuệ Tuệ quá mịn màng và mềm mại, ngay cả trước khi bọn họ đến vùng nông thôn, bọn họ cũng không thể có được làn da như vậy.