BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 212
Cập nhật lúc: 2024-09-17 13:53:38
Lượt xem: 60
Bà nội Tống thật không ngờ Khương Tuệ Tuệ sẽ nói điều này, đầu tiên là sửng sốt một chút sau đó nhịn không được mà hỏi lại: "Tuệ Tuệ nói như vậy có phải là cháu có đối tượng rồi phải không?"
Bà nội Tống nghe được từ Tống Thời Thanh rằng Khương Tuệ Tuệ đã đi gặp mặt lần trước và buổi gặp mặt ấy không thành công. Bà ấy nghĩ rằng Khương Tuệ Tuệ có lẽ vẫn chưa có người mà cô thích, vì vậy khi Khương Tuệ Tuệ nói điều này, bà ấy hơi ngạc nhiên, có chút ngoài ý muốn.
Bà ấy cũng không ngờ rằng Ngưu Thúy Phân hóa ra lại là cô họ của Ngưu Thự Quang, và người mà bà ấy giới thiệu với Khương Tuệ Tuệ hóa ra lại là Ngưu Thự Quang. Lúc đó bà ấy đã nói, may mắn là Tống Thời Thanh đã ở đó, nếu không thực sự là sợ rằng Khương Tuệ Tuệ sẽ bị lừa.
Gia đình nhà họ Ngưu không có ai là người tốt hết.
Thành thật mà nói, bà nội Tống thực sự hy vọng rằng Khương Tuệ Tuệ có thể trở thành cháu dâu của bà ấy.
Nhưng với tư cách là người lớn, bà ấy không thể can thiệp vào chuyện của mấy đứa nhỏ, còn chuyện giữa hai người bọn nhỏ xảy ra như thế nào, bản thân bà ấy vẫn chưa rõ lắm.
Cố Diệp Phi
Cứ cho là quan hệ của hai người rất tốt, nhưng hình như cũng không đặc biệt tốt, hai người ăn nói cứng nhắc, dường như không có chút thân quen nào.
Nếu nói quan hệ không tốt, chưa chắc đã là sự thật, lần trước bà ấy nói với Thời Thanh rằng Tuệ Tuệ vô ý va vào bàn, anh có vẻ rất căng thẳng, vừa rồi khi hai người cùng chia cơm, có vẻ khá thân mật.
Bà ấy thực sự không thể hiểu rõ ràng, và mọi chuyện đã rối tung lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-212.html.]
Bà ấy già rồi, không hiểu chuyện của người trẻ nên cứ mặc kệ. Hãy để những người trẻ tuổi tự giải quyết việc của bọn họ.
Nếu Thời Thanh có thể may mắn cưới được Tuệ Tuệ, thì anh thật đúng là may mắn khi gặp được một cô gái tốt. Nếu không, chỉ cần Tuệ Tuệ không chán ghét nhà bọn họ, như vậy bà ấy sẽ luôn coi Tuệ Tuệ như cháu gái ruột của mình.
Khương Tuệ Tuệ muốn nói rằng cô không chỉ có mà người đó còn là cháu trai của bà ấy.
Nhưng cô sợ rằng khi cô thực sự nói rằng cô có đối tượng, nếu bà nội Tống hỏi là ai thì cô không thể nói ra được. Nếu nói quá rõ ràng và lộ liễu thì sao? Vì vậy cô lắc đầu cười nói: “Còn chưa có, cháu chỉ tùy tiện nói thế thôi.”
Ánh mắt cô né tránh một hồi, thoáng nhìn thấy Tống Thời Tình bên cạnh giống như đang dùng ánh mắt xâm lược nhìn chằm chằm vào bản thân cô.
Cô nhanh chóng chuyển chủ đề, còn đích thân gắp một miếng sườn heo chiên giòn cho ông nội Tống: “Ông nội, ông ăn thử sườn heo của cháu làm đi, cháu mang đến đây cho ông ăn, ông mà không ăn thì cháu sẽ rất buồn. Cháu không biết dạ dày của ông không tốt, nhưng cháu biết làm mấy món canh để bồi bổ cho dạ dày, làn sau cháu sẽ nấu mang đến cho ông." Khương Tuệ Tuệ nói chuyện một cách dễ thương, ngoan ngoãn và ngọt ngào.
Vốn dĩ ông nội Tống chỉ đợi một khoảnh khắc để hạ mình xuống, lúc này Khương Tuệ Tuệ vươn tay kéo ông ấy xuống, ông nội Tống vội vàng thoả hiệp ngay lập tức. Ông ấy cắn một miếng sườn heo, hai mắt sáng lên, hiển nhiên là rất hài lòng với món sườn xào chua ngọt.
Ông ấy thậm chí còn cố tình đ.â.m chọc bà nội Tống, nói: "Vẫn là mấy món ăn của Tiểu Khương nấu ngon."
Bà nội Tống phớt lờ không để ý đến ông ấy và nói với Khương Tuệ Tuệ: "Như vậy thì có quá rắc rối hay không? Tuệ Tuệ, nếu cháu thực sự biết cách nào để bồi bổ dạ dày, cháu có thể nói cho bà biết một cách được không?"
Thực ra, bà ấy cũng đã học cách nấu canh bồi bổ dạ dày cho ông nội Tống trước đây, nhưng những công thức nấu canh đó là do vợ của cấp dưới của ông nội Tống gửi đến vào thời điểm đó. Xét về nguồn lực tài chính của gia đình bọn họ vào thời điểm đó thì không có vấn đề gì, nhưng bây giờ bọn họ rơi vào hoàn cảnh như vậy thì không còn phù hợp nữa.