BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 269
Cập nhật lúc: 2024-09-18 16:16:56
Lượt xem: 34
Ngưu Thúy Phân dừng lại và liếc nhìn Khương Tuệ Tuệ một cách đầy nghi ngờ, không biết Khương Tuệ Tuệ có ý gì. Bà ấy cảm thấy thái độ hiện tại của bản thân đã đủ rõ ràng rồi, Khương Tuệ Tuệ cũng không phải loại người không có ánh mắt, vậy tại sao còn muốn nói chuyện với bà ấy?
Trong lòng bà ấy không hiểu ra sao, đột nhiên lại cảm thấy hay là Khương Tuệ Tuệ đột nhiên cảm thấy hối hận vì lúc trước không đồng ý hẹn hò với Ngưu Thự Quang hay không?
Nghĩ đến đây, Ngưu Thúy Phân cảm thấy điều đó rất có thể.
Bà ấy đi đến trước mặt Khương Tuệ Tuệ, sắc mặt trầm xuống và bà ấy miễn cưỡng hỏi: "Gọi tôi để làm gì? Có phải cô đã hối hận rồi hay không? Nhưng để tôi nói cho cô biết, hối hận cũng vô ích thôi, cô..."
Tuy nhiên trước khi bà ấy có thể nói hết câu, Khương Tuệ Tuệ đã ngắt lời bà ấy.
Khương Tuệ Tuệ nhìn bà ấy một cách nghiêm túc và nói từng chữ một: "Thím Ngưu, cháu sẽ không hối hận về quyết định của bản thân mình, cháu gọi thím lại chỉ vì nhìn trên tình cảm của đại đội trưởng, muốn nhắc nhở thím, đừng qua lại quá thân với nhà họ Ngưu.”
Trên thực tế, lần trước khi Khương Tuệ Tuệ đề cập đến điều này với Ngưu Thúy Phân, mặc dù Ngưu Thúy Phân nói rằng bà ấy không tin nhưng bà ấy vẫn canh cánh trong lòng, bà ấy đã không đến nhà họ Ngưu một thời gian và sau đó bà ấy đã đi đến đó một lần với danh nghĩa đi xin lỗi, bà ấy muốn xem nhà họ Ngưu có thực sự xảy ra chuyện như Khương Tuệ Tuệ đã nói hay không.
Nhưng gia đình họ vẫn tốt, nhà họ Ngưu vẫn ổn khi bà ấy đến đó.
Lúc này Khương Tuệ Tuệ lại đề cập đến nó, Ngưu Thúy Phân lại càng không tin, bà ấy xua xua tay một cách thiếu kiên nhẫn và nói: "Được rồi, được rồi, chuyện của tôi không cần cô phải lo lắng, cô cứ lấy lo chuyện của mình đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-269.html.]
Khương Tuệ Tuệ Thấy bà ấy như vậy, cô cũng không nói gì thêm. Lời hay khó thuyết phục, sở dĩ cô nhắc lại một lần nữa, thứ nhất là vì cô đang nghĩ đến đại đội trưởng, thứ hai là muốn lợi dụng đại đội trưởng đang ở đây mà nói thẳng vào mặt ông ấy những lời này.
Còn trong lòng bọn họ thế nào thì tùy bọn họ quyết định.
Cố Diệp Phi
Cô nhún vai, mím môi xoay người quay đi.
Ngược lại, đại đội trưởng nghe vậy liền nghi hoặc hỏi Ngưu Thúy Phân: "Thúy Phân, vừa rồi Tuệ Tuệ nói với bà như vậy là có ý gì? Ý của con bé là gì khi bảo chúng ta không nên đến quá gần nhà họ Ngưu?"
Ngưu Thúy Phân bĩu môi, không biết có nên kể hết mọi chuyện cho người đàn ông của mình hay không.
Nhưng nghĩ kỹ lại, có lẽ chuyện này nên thảo luận cùng với người đàn ông của bà ấy thì sẽ tốt hơn, bà ấy nói: “Lần trước không phải tôi đã giới thiệu con bé cho Thự Quang hay sao? Tôi có lòng tốt giới thiệu mà con bé lại nháo ra chuyện lớn như vậy, tôi thực sự rất tức giận, vốn dĩ tôi còn nghĩ rằng nếu con bé và Thự Quang có thể đến được với nhau, anh họ của tôi sau này sẽ ghi nhớ lòng tốt của tôi, ủng hộ ông một chút và để ông trở thành một cán bộ trong huyện.”
“Lần trước khi tôi đến nhà bọn họ để tranh luận, con bé lại không đầu không đuôi nói với tôi, đừng quá thân thiết với gia đình anh họ của tôi."
“Nói cái gì mà nhà Thự Quang có tiền cũng toàn là do ăn hối lộ, cái đồng hồ mà nó mua cũng có giá mấy ngàn tệ, tôi không biết có thật hay không, dù sao thì tôi cũng không thấy đáng tin cậy cho lắm, khi tôi quay lại lần trước, anh họ của tôi vẫn ở trong tình trạng tốt đấy chứ? Tôi nghĩ, chỉ là con bé không hợp với Thự Quang nên bây giờ con bé hối hận, đó là lý do tại sao..." Ngưu Thúy Phân nói.
Tuy nhiên, bà ấy chưa kịp nói hết câu thì đã bị người đàn ông của mình cắt ngang.
Sắc mặt đại đội trưởng càng ngày càng khó coi, hùng hổ mà hỏi Ngưu Thúy Phân: "Tại sao trước đó bà không nói với tôi những lời này?"