BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 281
Cập nhật lúc: 2024-09-18 16:42:44
Lượt xem: 44
Khương Vệ Quân bĩu môi, hắn ta không thể đắc tội với người cha bị thương của mình, vì vậy hắn ta nhanh chóng ngừng nói.
Khương Đắc Thắng lại hỏi: "Vậy con nói cho cha biết, em gái của con thích hợp với ai? Ai là người ổn trọng?"
Khương Vệ Quân nghĩ tới nghĩ lui, nhưng không biết vì sao, hình ảnh của Tống Thời Thanh đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn. Hắn cảm thấy rằng em gái nhỏ và Tống Thời Thanh đứng cạnh nhau thật sự rất xứng đôi.
Tống Thời Thanh là một học sinh trung học, lớn lên cũng rất đẹp trai, đứng đó thì trông giống như một bức tranh, còn ai trong đại đội của bọn họ có thể đẹp trai hơn Tống Thời Thanh nữa đây?
Cố Diệp Phi
Ngoại trừ thân phận của ông nội anh có vấn đề thì không còn gì khác để nói đến.
Khương Vệ Quân thấy cha mình khăng khăng yêu cầu làm rõ, vì vậy liền nói thẳng: "Con thấy thanh niên trí thức Tống và em gái rất phù hợp. Thanh niên trí thức Tống rất chín chắn và ổn định. Không chỉ có học vấn mà lớn lên người cũng rất đẹp trai."
Khương Đắc Thắng nghe vậy thì cũng suy nghĩ một cách cẩn thận. Ông ấy có ấn tượng tốt về Tống Thời Thanh và rất thưởng thức đứa trẻ này.
Theo ý kiến của ông ấy, nếu nhà họ Tống không gặp chuyện thì còn không biết Tống Thời Thanh sẽ có triển vọng như thế nào trong tương lai và sao anh có thể có quan hệ gì với mấy người bọn họ được.
Ông ấy không nghĩ về Tống Thời Thanh không phải vì ông ấy không thích địa vị của Tống Thời Thanh là con của kẻ phản loạn.
Trên thực tế, việc của nhà họ Tống ngoại trừ có ảnh hưởng không tốt đối với cán bộ thì việc của nhà họ Tống đối với bọn họ là trung hạ bần nông thì cũng không có ảnh hưởng quá lớn.
Người nhà bọn họ không có ai đi trên con đường làm quan, sợ cái gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-281.html.]
Nhưng ông sợ nhà họ Tống coi thường nhà họ, sợ Tống Thời Thanh coi thường con gái mình, lúc đó gây chuyện lại bị chê cười, người không dễ chịu vẫn là con gái ông ấy, con bé là bảo bối trong lòng ông ấy.
Vì vậy Khương Đắc Thắng xua xua tay và nói: "Vậy thì không được, người ta có thân phận là gì, chúng ta có thân phận là gì? Nếu sau này nhà bọn họ được sửa lại án sai và tất cả đều trở về thành phố tiếp tục làm quan lớn, em gái con làm sao xứng đôi được với người ta? Nếu người ta không cần em gái con nữa thì phải làm sao? Không được, không được đâu."
Nghĩ đến đây, Khương Đắc Thắng lại liên tục lắc đầu.
Tuệ Tuệ nhà bọn họ đã phải chịu tổn thương một lần rồi, bọn họ không thể để cô phải tổn thương thêm lần nữa.
Khoảng một giờ sau, Khương Đắc Thắng và những người khác về đến nhà.
Vừa mới bước tới cửa nhà, Khương Đắc Thắng đã ngửi thấy mùi thịt. Mùi thơm ngon lập tức lôi kéo con sâu tham ăn trong bụng ra, ông ấy ngửi ngửi hít hít cái mũi và hỏi Phương Quế Chi: "Quế Chi, thịt này là ai nấu? Tại sao nó lại thơm như vậy? Không lẽ là do vợ của Vệ Quốc nấu sao?"
Lưu Ái Đệ nấu ăn không giỏi nên Khương Đắc Thắng loại trừ ra, nếu không phải Lưu Ái Đệ thì sẽ là Lý Tú Cầm.
Muốn hỏi ông ấy tại sao không nghĩ đến người đó là Khương Tuệ Tuệ? Đó là bởi vì từ trước đến nay, ông ấy chưa bao giờ ăn những món ăn do con gái ông ấy nấu, và ông ấy không biết rằng những món ăn do Khương Tuệ Tuệ nấu lại thơm và ngon như vậy.
Phương Quế Chi nhìn vẻ mặt ông ấy và biết ông ấy sẽ không nghĩ ra được, nói: "Con gái nhỏ của ông đã nấu nó."
"Cái gì? Là Tuệ Tuệ nấu à?" Khương Đắc Thắng có vẻ bị sốc, nhanh chóng đẩy cửa ra bằng bàn tay không bị thương của mình, nói: "Vậy thì tôi phải nhanh đi ăn thử xem."
Vừa đẩy cửa ra, Nữu Nữu đang cưỡi con ngựa gỗ nhỏ, liền nhảy xuống khỏi ngựa gỗ, vui mừng reo lên: "Ông nội về rồi, ông nội về rồi!"
Khương Đắc Thắng đi đến chỗ Nữu Nữu, ông ấy sờ sờ đầu của Nữu Nữu, còn muốn ôm lấy Nữu Nữu, nhưng Phương Quế Chi đã ngăn ông ấy lại, bà ấy không đồng ý nói: "Ông đã quên những gì bác sĩ đã nói khi xuất viện hay sao?