BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 337
Cập nhật lúc: 2024-09-18 17:04:36
Lượt xem: 47
Cô sẽ không tin rằng Khương Thúy Thúy đột nhiên nhận ra rằng cô ta nên đối xử tốt hơn với cô. Tục ngữ có câu: "Dị thường ắt có quỷ."
Hôm qua cô đã vạch trần âm mưu của cô ta và Đàm Thiên Vĩ trước mặt cả đại đội. Khi Đàm Thiên Vĩ nhìn thấy cô, anh ta gần như trợn trừng mắt hận thù, lòng căm thù của Khương Thúy Thúy đối với cô sẽ chỉ còn hơn, chứ không kém gì so với Đàm thiên Vĩ cả.
Nếu cô ta thực sự muốn cho cô một lưỡi liềm tốt, thì trong đó chắc chắn là có quỷ rồi.
Trong lòng Khương Tuệ Tuệ biết rõ và không thể dễ dàng bị lừa bởi Khương Thúy Thúy. Nhưng cô không có biểu hiện ra ngoài, cầm lấy lưỡi liềm cẩn thận nhìn một chút, nói: "Cô nói đúng, cô đưa cho tôi lưỡi liềm này quả thực so với tự tôi chọn còn tốt hơn, trên mặt quyến rũ đàn ông thì tôi không bằng cô, nhưng tôi không ngờ rằng tôi vẫn thua kém cô về việc làm công việc đồng áng."
Khương Tuệ Tuệ có thể hạ thấp giọng nói khi cô nói, để không ai khác có thể nghe thấy cô.
Tuy nhiên, khi Khương Thúy Thúy nghe thấy lời này, cô tức giận nghiến chặt răng, nắm c.h.ặ.t t.a.y và nhìn Khương Tuệ Tuệ một cách oán giận: "Khương Tuệ Tuệ, hãy giữ miệng của cô trong sạch cho tôi, cô đừng có mà đắc ý, tôi sẽ là người cuối cùng kết hôn với anh Hồng Binh!"
“À, phải không? Vậy thì tôi phải chúc mừng cô.” Nói xong, Khương Tuệ Tuệ cong môi nở nụ cười, cười một cách động lòng người nhưng nụ cười đó lại đầy ý châm chọc.
Đối với việc châm chọc ai thì không cần nói ra cũng biết.
"Này, nhìn xem là ai, đó có phải là Lâm Hồng Binh không?" Khương Tuệ Tuệ chỉ về phía sau Khương Thúy Thúy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-337.html.]
Cố Diệp Phi
Khương Thúy Thúy vừa nghe thấy cái tên 'Lâm Hồng Binh', vẻ tức giận trên mặt cô ta biến mất, thay vào đó là sự vui mừng. Cô ta gấp gáp không thể chờ đợi được mà quay đầu đi và gọi: "Anh Hồng Binh, anh đến....”
Giọng nói của cô ta đột ngột dừng lại, cô ta lại tức giận quay đầu lại, nhìn Khương Tuệ Tuệ một cách đầy oán giận: "Khương Tuệ Tuệ, cô lừa tôi!”
Khương Tuệ Tuệ che miệng mỉm cười, lông mày và đôi mắt đầy tinh nghịch. Cô nghiêm túc gật đầu, nói: "Đúng vậy, tôi chỉ đang lừa dối cô mà thôi."
“Cô! Cô có tin tôi sẽ làm cho cô đẹp mặt không?!” Thân người Khương Thúy Thúy phát run, duỗi tay chỉ về hướng của Khương Tuệ Tuệ. Nếu không phải có người ở đây vào lúc này, sợ rằng Khương Thúy Thúy sẽ vội vàng dạy cho Khương Tuệ Tuệ một bài học.
“Tôi?” Khương Tuệ Tuệ cũng chỉ cái mũi nhỏ nhắn thẳng tắp của cô, sau đó chớp chớp mắt: “Tôi biết tôi rất xinh đẹp, cho nên cô không cần nói cho tôi biết, tôi còn đang bận cắt lúa mì, tôi đi trước đây. Cuối cùng, tôi chân thành chúc cô và Lâm Hồng Binh có một cuộc hôn nhân trăm năm hạnh phúc."
Nói xong lời này, Khương Tuệ Tuệ mím môi và mỉm cười, bước nhanh chân rời đi.
Khi cô đang rời đi, cô cũng nghe thấy nhiều người thảo luận: "Đã nghe thấy chưa? Khương Tuệ Tuệ đã chúc Lâm Hồng Binh và Khương Thúy Thúy trăm năm hạnh phúc! Nói cho tôi biết, tại sao lại có một cô gái tốt bụng như vậy? Bị Khương Thúy Thúy phá hủy cuộc hôn nhân mà vẫn có thể nói ra những lời như vậy."
“Nhưng xem ra Lâm Hồng Binh sẽ không cưới Khương Thúy Thúy, ngày đó không phải mấy người đều đã thấy sao, sau khi Lâm Hồng Binh biết anh ta bị Khương Thúy Thúy và Triệu Anh Lai lừa, lúc ấy sắc mặt đã tái đi rồi, ngay lập tức trở mặt với Khương Tuệ Tuệ.”
“Như vậy thì làm gì? Anh ta đã từ hôn với Khương Tuệ Tuệ, tôi thấy Khương Tuệ Tuệ sẽ không có khả năng ở một chỗ với anh ta…..”
Khi mấy người bàn luận, Khương Thúy Thúy nghe thấy điều đó đã rất tức giận, tức tối hét lên một tiếng: “Mấy người có còn muốn lấy lưỡi liềm nữa hay không? Nếu không cần thì lấy tay đi mà cắt, nếu còn muốn thì đừng ở đây nói hươu nói vượn nữa! Ai nói anh Hồng Binh sẽ không cưới tôi?