Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 389

Cập nhật lúc: 2024-09-18 17:27:02
Lượt xem: 45

Một số người trong trường học coi thường Hứa Quý Thuận vì điều này, các giáo viên không thích loại học sinh luôn ngủ gật trong lớp này. Chỉ có Khương Vệ Bình đứng lên và đề nghị giúp đỡ Hứa Quý Thuận, cô ấy đưa cho Hứa Quý Thuận một nửa khẩu phần ăn của mình, nói rằng cô ấy ăn ít và không thể ăn hết, vì vậy cô ấy đã nhờ Hứa Quý Thuận giúp cô ấy ăn một chút.

Còn lấy ra số tiền tiêu vặt mà cô ấy đã dành dụm nhiều năm để giúp đóng học phí cho Hứa Quý Thuận, còn nói là thích châu chấu và chuồn chuồn làm bằng dây rơm của Hứa Quý Thuận nên cô ấy đã dùng tiền để mua chúng.

Khi đó cả hai đều còn ở tuổi thiếu niên, Hứa Quý Thuận không nói nhiều, nhưng anh ấy không phải là một đứa ngốc, trong mắt anh ấy nhìn thấy được lòng tốt của Khương Vệ Bình.

Một phần là nhớ đến nhiều năm như vậy.

Trước kia Khương Vệ Bình đã kết hôn, có gia đình riêng, dù muốn báo đáp ân tình của cô ấy thì anh ấy cũng không có tư cách. Nhưng bây giờ nhà chồng với Khương Vệ Bình đã xảy ra chuyện, anh ấy xuất hiện và dùng cách riêng của bản thân để 'báo ân'.

...

Khương Vệ Bình nhớ lại quá khứ và cảm thấy rất xúc động: "Thật ra, nếu em không hỏi, chị cũng sẽ không nhớ đến nó. Khi chị chọn giúp anh ấy, lúc trước không hề nghĩ đến sau này sẽ được báo đáp, chỉ cảm thấy anh ấy bị cô lập trông rất đáng thương. Ai có thể đảm bảo rằng chúng ta sẽ thuận buồm xuôi gió mà không gặp tai họa đây? Chẳng phải mẹ luôn dạy chúng ta phải sống tử tế sao, cô giáo cũng dạy chúng ta học theo tấm gương tốt của Lôi Phong hay sao? Nên chị đã giúp đỡ anh ấy, không ngờ rằng sau nhiều năm như vậy, anh ấy vẫn còn nhớ nó."

Nói về việc này, Khương Vệ Bình còn nói thêm: "Thật đáng tiếc khi thím Hứa bị bệnh nặng, Hứa Quý Thuận vẫn phải bỏ học. Trên thực tế, nếu anh ấy có thể tiếp tục đi học, nói không chừng cuối cùng anh ấy có thể ở lại trường và trở thành một giáo viên.”

“Mọi người nhìn anh ấy luôn im lặng ít nói chuyện vậy, dáng vẻ không thích nói chuyện, thật ra anh ấy là người giỏi nhất trong lớp bọn chị. Mặc dù anh ấy luôn ngủ gật trong lớp và thứ hạng của anh ấy có giảm đi một chút, nhưng anh ấy vẫn học tốt hơn chị rất nhiều... Cho dù chị có năng nổ gấp mười lần khi ở trong lớp, chị cũng không thể nào học bằng anh ấy."

Cố Diệp Phi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-389.html.]

Nhắc về quá khứ, Khương Vệ Bình dường như đã trở nên tươi tắn hơn rất nhiều.

Đúng vậy, mọi người sẽ chỉ trở nên tốt hơn khi bọn họ nghĩ về những điều hạnh phúc và vui vẻ. Khương Vệ Bình gần đây thực sự có chút tiều tụy, một là vì sinh con bị tổn thương, hai là vì cô ấy đã cưới nhầm người và có cuộc hôn nhân sai lầm.

Nhưng không sao, cô ấy sẽ ngày càng tốt hơn khi mọi chuyện kết thúc.

Cả Khương Tuệ Tuệ và bà nội Tống đều cẩn thận lắng nghe những lời của Khương Vệ Bình, hai người cũng rất là cảm động.

Bà nội Tống lại nghĩ tới một chuyện khác: "Theo như lời cháu nói, lần trước tôi nhặt được trứng gà ở đây, có lẽ là của Tiểu Hứa này đưa tới. Huống chi, Tiểu Hứa này thật đúng là một người tốt, thời buổi này lòng người khó lường, làm sao biết được người bản thân giúp là tốt hay xấu? Có người bưng bát ăn cơm, đặt bát xuống mắng mẹ nó, người như thế này rất hiếm khi nhớ đến lòng tốt của người khác."

Khương Tuệ Tuệ biết bà nội Tống đang không khỏi cảm khái, dù sao khi nhà họ Tống gặp chuyện, bà nội Tống cũng đã gặp nhiều người như vậy.

Khương Tuệ Tuệ bước tới và đưa tay nắm lấy tay bà nội Tống như một cách an ủi.

Bà nội Tống hiểu ý của Khương Tuệ Tuệ, đứa trẻ này thoạt nhìn qua trông có vẻ yếu đuối, nhưng thực chất lại là người tinh tế và chu đáo nhất, là một cô gái rất ngoan.

Khương Vệ Bình gật gật đầu, như thể cô ấy đồng ý với phỏng đoán của bà nội Tống.

Loading...