BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 401
Cập nhật lúc: 2024-09-18 19:19:25
Lượt xem: 48
Đây là một món đồ được bán rất đắt hàng, anh ấy mua ở cửa hàng bách hóa, nó có giá đến năm nhân dân tệ!
Nhưng tiền chỉ là thứ yếu, nguyên nhân chính là chiếc khăn lụa trắng tinh như mây trắng này đã trở thành khăn dính máu, nhất định không thể đưa được cho Khương Tuệ Tuệ nữa.
Bên này Hàn Tiến Bộ vừa băng bó vết thương cho Triệu Xuân Hạnh, bên kia Tống Thời Thanh đã ôm Nữu Nữu bò đến cửa hang, Tống Thời Thanh đưa Nữu Nữu ra trước, Triệu Xuân Hạnh vội vàng chạy tới, định bế cô bé lên, nhưng đã bị Hàn Tiến Bộ kéo cánh tay không bị thương còn lại, cô ấy có hơi loạng choạng một chút.
Triệu Xuân Hạnh quay đầu đi, đôi mắt đầy ủy khuất, cô ấy không biết tại sao Hàn Tiến Bộ lại làm như vậy và tại sao anh ấy không để cô ấy đến đón Nữu Nữu.
Hàn Tiến Bộ không thể nhìn được đôi mắt đang khóc lã chã của cô ấy, anh ấy ngượng ngùng xấu hổ gãi gãi đầu, khó chịu nói: "Cánh tay của cô bị thương, đến đó giúp đỡ cũng thành trở ngại chứ không giúp được gì. Ở đó có mấy giáo viên, họ có thể ôm Nữu Nữu. Đúng vậy, này, đừng nhìn tôi như vậy, Nữu Nữu cũng là cháu gái của thầy tôi, tôi cũng phải quan tâm cô bé, tôi chỉ sợ cô qua đó sẽ chỉ thêm phiền cho mọi người…”
Anh ấy còn đang nói chuyện, Nữu Nữu đã bị giáo viên Chung đỡ lên rồi, kiểm tra toàn thân xem có chỗ nào bị thương hay không: “Nữu Nữu, cháu có bị thương chỗ nào không? Có đau chỗ nào hay không?”
Nữu Nữu được giáo viên ôm vào lòng, ngoan ngoãn như một con búp bê tây, mặc dù con búp bê bình thường rất dễ thương nhưng ngay lúc này đã bị lấm lem bùn đất rồi.
Cô bé lắc đầu, nói: "Cô giáo Chung, em không bị thương chút nào, cũng không bị đau ở đâu hết."
Sau đó, cô bé lại liếc mắt nhìn Tống Thời Thanh, cười rạng rỡ với Tống Thời Thanh: “Cháu không sợ hãi chút nào hết, bởi vì khi cháu ở bên trong, cô... Không, chú Tống nói với cháu rằng đừng sợ, chú ấy nhất định sẽ cứu cháu ra ngoài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-401.html.]
Nữu Nữu nhớ đến khi bọn họ còn ở dưới đống đổ nát, Tống Thời Thanh đã nói với cô bé: "Nữu Nữu, cháu có tin chú nhỏ không? Chú nhỏ sẽ mang cháu ra một cách an toàn."
Nhưng chú nhỏ nói rằng cô bé chỉ có thể gọi chú Tống là "chú nhỏ" trước mặt chú ấy và cô nhỏ thôi. Đây là một bí mật giữa ba người bọn họ, và không ai có thể nói ra. Nữu Nữu rất vui vì cô bé có thể có một bí mật với cô nhỏ và chú nhỏ của mình.
Cô bé nhìn chú nhỏ của mình, chớp chớp mắt, hất cằm lên, như muốn nói: “Chú nhìn xem, cháu không nói với ai cả.”
Cố Diệp Phi
Tuy lần này trường học đã bị sập, nhưng ngoài vết thương của Hàn Tiến Bộ và Triệu Xuân Hạnh, không có gì nghiêm trọng xảy ra với mọi người nữa.
Ba cô giáo cũng vô cùng kinh hãi, nhìn những đứa trẻ còn sống tung tăng trước mặt mà không ngừng nói cảm ơn Tống Thời Thanh và Hàn Tiến Bộ.
Tống Thời Thanh giao Nữu Nữu cho cô giáo Chung, phiền cô ấy gửi Nữu Nữu trở lại nhà họ Khương sau. Về phần mình, anh lại phải ra cánh đồng lúa mì.
Giáo viên Chung ôm chặt Nữu Nữu vào lòng, nói: "Đưa Nữu Nữu về cũng được, nhưng thanh niên trí thức Tống, anh thực sự không cần về nhà nghỉ ngơi hay sao? Chắc hẳn là anh đã dùng rất nhiều sức lực để cứu mọi người ở đây. Có sức để cắt lúa mì nữa hay không? Hơn nữa, bây giờ anh đi qua đó, trời mưa rất to, có lẽ mọi người đã không còn làm việc nữa rồi."
“Lúc tôi đi đã không nói với đại đội trưởng, mặc kệ có như thế nào, bây giờ tôi cũng phải đi tìm đại đội trưởng để nói cho rõ ràng.” Tống Thời Thanh nói.
Anh xoa xoa đầu nhỏ của Nữu Nữu, bảo mọi người sau khi về nhà thì nhớ uống một bát canh gừng rồi tắm rửa không thôi sẽ bị bệnh, anh nói với Hàn Tiến Bộ vài câu rồi chạy về phía cánh đồng lúa mì.
Hàn Tiến Bộ bị thương ở chân nên phải đến phòng khám một chuyến. Nhìn thấy Triệu Xuân Hạnh đứng bên cạnh Triệu Hổ Tử, biểu hiện có vẻ như không có ý định đi đến phòng khám, anh ấy nắm lấy cánh tay cô ấy rồi nói: "Tôi nghe nói rằng tay của cô đã bị một thanh thép cắt trúng phải không? Thật đúng là một con hổ lầm lì mà, nếu cô không đi đến phòng khám tiêm uốn van, thì đến khi bị nhiễm trùng rồi sẽ không thể chữa khỏi được đâu."