BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 434
Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:27:25
Lượt xem: 32
Tống Thời Thanh gật gật đầu, chờ cô nói tiếp. Ai mà ngờ, ngay sau đó, Khương Tuệ Tuệ ngồi trên đùi anh, hai tay khoác lên vai anh, vẻ mặt đắc ý, cô nhướng mày nhìn anh nói: "Anh xem, không phải chúng ta đều có thể ngồi rồi hay sao?"
Như vậy cũng đúng, nhưng cô cũng quá lớn gan và chủ động rồi. Tống Thời Thanh đưa tay nhéo nhẹ má cô, muốn dạy dỗ cô sau này không được chủ động như vậy nữa, nếu là người khác... Nhưng vừa nghĩ đến từ 'người khác', một cảm giác khó tả trào dâng trong lòng khiến anh bồn chồn.
Từ nay về sau, Tuệ Tuệ chỉ có anh là người đàn ông của cô, làm sao mà có người đàn ông khác được?
Anh nuốt lời vừa tới bên miệng nhưng lại không nói ra, gật đầu nói: “Ừ.”
Tuy rằng hành động của Tuệ Tuệ đúng là có đôi lúc quá lộ liễu, nhìn cô trông có vẻ không phải là người quá chủ động như vậy. Nhưng điều mà Tống Thời Thanh không thể phủ nhận là anh rất thích sự trêu chọc của cô.
Vì bọn họ thích nhau và anh thích điều đó, vậy thì có làm sao đâu?
Lúc này vẫn còn sớm, bọn họ mới ăn tối cũng chưa lâu, định đợi lát nữa mới ăn thịt nướng.
Khương Tuệ Tuệ ngồi trên người của Tống Thời Thanh, tư thế của cô lúc đầu có chút không thoải mái, cô di chuyển cơ thể để tìm một tư thế thoải mái, sau đó ngồi im lặng ở trong vòng tay của Tống Thời Thanh, không di chuyển thêm xíu nào nữa. Tống Thời Thanh cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Sự trêu chọc của Tuệ Tuệ vừa dễ chịu vừa tra tấn người ta, cơ thể anh đang trở nên cứng ngắc và khó chịu, may mà cuối cùng cô cũng chịu dừng lại.
Khương Tuệ Tuệ lấy tập thơ ban nãy anh đang đọc ra, lật đến trang mà Tống Thời Thanh đã xem trước đó. Tập thơ có tên là "Mãn Giang Hồng". Trong "Mãn Giang Hồng", có một câu mà Khương Tuệ Tuệ ấn tượng nhất - cô nhanh chóng tìm thấy nó trong sách, những ngón tay tròn trĩnh được cắt tỉa của cô chỉ vào câu đó, đọc với giọng ấm áp: "Bao nhiêu việc cũng đừng vội..."
Khi đang thì thầm, giọng của Tống Thời Thanh cũng tham gia vào chung với cô. Anh vòng cánh tay mảnh khảnh và mạnh mẽ của mình quanh cơ thể nhỏ nhắn của cô, ngâm cho cô nghe bài thơ lãng mạn nhất trên thế giới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-434.html.]
“Có bao nhiêu việc luôn vội vàng, trời đất xoay chuyển, thời gian gấp gáp, vạn năm quá dài, chỉ mong sớm chiều.”
………………
Ánh trăng ôn hòa dịu dàng chiếu xuống, đắm chìm trên người bọn họ. Ánh lửa khẽ nhảy múa, phản chiếu trong đôi mắt sáng ngời của bọn họ, giữa đất trời, hai người ở đây đang ôm lấy nhau, như thể lúc này thời gian đã ngừng lại.
Thứ duy nhất có thể tượng trưng cho vòng quay của thời gian là ngọn lửa tí tách trước mặt bọn họ và tiếng ếch nhái trên đồng lúa.
Thịt nướng phát ra tiếng 'xèo xèo', sau khi chuyển từ màu đỏ m.á.u sang màu vàng cháy là có thể ăn được. Tuy nhiên, Khương Tuệ Tuệ không ăn nhiều lắm, cô không bao giờ có thói quen ăn khuya, thịt cô mang đến đây là đặc biệt cho Tống Thời Thanh ăn, lần trước khi thu họach lúa mì cô cảm thấy rằng Tống Thời Thanh dường như đã gầy đi.
Sau khi ăn thịt nướng xong, Tống Thời Thanh cuối cùng vẫn từ chối yêu cầu của Khương Tuệ Tuệ là đến để canh giữ ban đêm với anh.
Sau khi Khương Tuệ Tuệ đến đây được hơn một giờ, anh xoa xoa đầu cô, nói: "Đi thôi, anh sẽ đưa em trở về."
Trên thực tế, Khương Tuệ Tuệ cũng đã nghĩ về vấn đề này, chắc chắn là cô không thể thực sự ở lại qua đêm với Tống Thời Thanh, đến lúc đó cô nhất định phải về sớm, nếu không sáng hôm sau người đổi ca nhìn thấy cô thì không hay.
Nhưng điều mà cô nghĩ đến là cô có thể ở cùng với Tống Thời Thanh đến năm, sáu giờ sáng trước khi rời đi.
Nhưng bây giờ có vẻ như nó không khả thi lắm. Ở đây chỉ có một chiếc ghế đẩu, cô không thể ngồi mãi trên đùi Tống Thời Thanh qua một đêm đúng không?
Cố Diệp Phi
Vì vậy, khi Tống Thời Thanh nói như thế, Khương Tuệ Tuệ đã không khăng khăng tiếp tục đòi ở lại cùng anh nữa.