BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 480
Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:44:04
Lượt xem: 38
Kỳ Huy Hoàng thầm nghĩ là Tạ Phương Hoa cũng đã kéo quần xong rồi, nhưng anh ấy nói nhiều như vậy mà Tạ Phương Hoa cũng không trả lời câu nào, cho nên không nhịn được mà quay đầu lại nhìn thử.
Chỉ thấy trước mặt trống không, ngoại trừ tảng đá ra thì Tạ Phương Hoa đã sớm đi mất rồi.
Kỳ Huy Hoàng thở dài, biết Tạ Phương Hoa thật sự tức giận rồi, anh ấy cảm thấy có chút khó chịu, không biết phải làm thế nào. Thế này cũng không được mà thế kia cũng không xong, rốt cuộc nên làm sao mới tốt đây!
Cúi đầu thở dài một hơi, Kỳ Huy Hoàng cũng đi về phía trước.
Ai ngờ vì Tạ Phương Hoa có tâm sự mà cô ấy đi tương đối chậm, hai người kẻ đi trước người đi sau, thế mà Kỳ Huy Hoàng lại đuổi kịp cô ấy.
Kỳ Huy Hoàng thấy trong tay Tạ Phương Hoa không cầm đèn pin, ở đây cũng không an toàn, vì thế anh ấy đã tiến đến đưa đèn pin cho cô ấy: “Này đồng chí, đường chỗ này không dễ đi, cô cầm lấy đèn pin này đi. Ngày thường binh đoàn chúng tôi không hay có chuyện gì, nhưng dù sao cũng là nơi rừng núi hoang vắng, buổi tối rất dễ có con gì đó lui tới.”
Cái mà anh ấy nói chính là thú hoang, nhưng không phải anh ấy cố ý hù dọa Tạ Phương Hoa, những lời anh ấy nói đều là thật. Thời gian anh ấy vào binh đoàn cũng không phải quá dài, cũng chỉ có ba năm, thế nhưng ngay vào năm đầu tiên, anh ấy đã gặp phải một con gấu.
Đó là vào một ngày mùa đông, ở phương bắc tuyết rơi rất dày. Mùa đông năm đó tuyết đặc biệt dày và nhiều, trên mặt đất, tuyết phủ cao đến đầu gối, trên đường anh ấy đến đội số năm đã đụng phải một con gấu.
Cho dù anh ấy đã ở chiến trường nhiều năm, nhưng khi đó trong tay không có vũ khí, một con người làm sao có thể đánh thắng một con gấu?
Anh ấy chỉ có thể giả c.h.ế.t nằm ngã ra nền tuyết, thật đúng là! Có thể nói anh ấy đã phải lừa dối con gấu đó thì mới có thể thoát được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-480.html.]
Nhưng hôm nay anh ấy nói với Tạ Phương Hoa những lời này, qua tai Tạ Phương Hoa lại cảm thấy không có chuyện như vậy. Đang vào buổi tối, lại nói với cô ấy rằng sẽ có cái gì lui tới, như vậy không phải cố ý hù dọa cô ấy, để cô ấy phải đi chung với anh ấy thì là gì?
Tạ Phương Hoa cắn cắn môi, nói: “Tôi không cần, anh tự mình cầm đi……”
Chỉ là ngay sau đó đèn pin vẫn được đặt vào tay cô ấy, khuôn mặt Kỳ Huy Hoàng thoạt nhìn có vài phần nghiêm túc, nói: “Tôi kêu cô cầm thì cô cứ cầm đi, tôi cũng đâu phải là hại cô hay gì đâu, đừng có từ chối, những gì nên nói, tôi cũng đều đã nói với cô rồi, cô hãy tự mình suy xét lại đi. Nếu bây giờ cô không muốn nhìn thấy tôi thì cô đi trước đi, tôi đợi một chút rồi sẽ đi sau.”
Lúc Kỳ Huy Hoàng xin lỗi Tạ Phương Hoa, giọng điệu anh ấy vô cùng nhẹ nhàng.
Cho nên Tạ Phương Hoa mới dám bày tỏ ra như vậy.
Lúc này giọng điệu của anh ấy đột nhiên lại trở nên nghiêm túc, cho nên trong lòng Tạ Phương Hoa có tức giận nhưng cũng không dám phản bác lại anh ấy. Cô ấy cắn cắn môi, nhận lấy đèn pin rồi xoay người rời đi. Chẳng qua cô ấy không hiểu Kỳ Huy Hoàng nói cái gì nên nói thì đều đã nói với cô ấy rồi nghĩa là thế nào? Anh ấy đã nói cái gì với cô ấy chứ?
Tạ Phương Hoa nghĩ mãi mà vẫn không hiểu, nhưng cũng không dám hỏi lại.
Tuy nhiên Kỳ Huy Hoàng cũng là người nói được làm được, đợi khi Tạ Phương Hoa đi thật xa rồi anh ấy mới đi. Anh ấy đi theo cô ấy từ rất xa, nhìn cô ấy đi tới chỗ bãi cỏ kia để xem phim, đi vào giữa đám đông, ngồi xuống bên cạnh bạn bè của cô ấy.
Lúc này anh ấy mới thấy an tâm.
Bộ phim đã sắp kết thúc, phân đoạn cao trào sớm đã qua rồi. Kỳ Huy Hoàng ngồi vào chỗ của anh ấy, ánh mắt lại thường xuyên nhìn về phía Tạ Phương Hoa.
Cố Diệp Phi
Sắc mặt cô ấy ửng hồng, nữ đồng chí ngồi bên cạnh cô ấy dường như cũng nhìn ra cô ấy không được thoải mái, đã hỏi cô ấy vài câu.