BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 522
Cập nhật lúc: 2024-09-18 21:01:04
Lượt xem: 35
Nhưng ngay sau đó, Khương Tuệ Tuệ lập tức đẩy anh ra. Sức lực của cô không lớn, đẩy mấy cũng không được, cuối cùng chỉ có thể vừa đẩy anh vừa tự mình lùi về sau, kéo giãn khoảng cách với anh.
Cô ngẩng đầu, nhìn anh bằng vẻ mặt vô cảm, giống như đang nhìn một người xa lạ.
Thật ra trên đường tới đây, cô đã tưởng tượng ra cảnh tượng khi mình nhìn thấy Tống Thời Thanh, cô muốn dạy cho anh một bài học như thế nào. Cô phải vừa mắng vừa đánh anh, còn muốn cắn anh, cô phải cho anh biết sự lợi hại của cô, đừng nghĩ muốn làm gì cô cũng được.
Đã có Khương Tuệ Tuệ cô rồi, lại còn dám tơ tưởng đến người khác? Quả thật là đang tìm đường chết!
“Tuệ Tuệ? Em làm sao vậy?” Tống Thời Thanh nhận ra Khương Tuệ Tuệ có điều bất thường, anh nhíu nhíu mày, bước đến gần Khương Tuệ Tuệ vài bước, đưa tay muốn ôm lấy eo cô.
Nhưng anh vừa mới đưa tay ra đã bị Khương Tuệ Tuệ bắt lấy.
Cô lạnh lùng cắn vào cánh tay anh. Cô vốn dĩ muốn cắn một cái thật nhẫn tâm, nhưng cô lại không đành lòng dùng sức, không tự giác được mà chỉ cắn nhẹ một cái.
Tống Thời Thanh để cho cô tùy ý cắn, cổ họng không hề phát ra một thanh âm nào. Đợi đến khi cô trút xong cơn giận, anh mới đau lòng đưa tay vuốt ve khuôn mặt cô, hỏi: “Làm sao vậy? Có phải em đã gặp chuyện gì không vui rồi không? Tuệ Tuệ, em mau nói cho anh biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Lẽ ra anh nên sớm nghĩ đến, nếu không phải gặp chuyện gì đó, Tuệ Tuệ cũng sẽ không tới tìm anh trễ thế này.
Lúc này Tuệ Tuệ không nói gì cả, lại còn đối xử với anh như vậy, trong lòng thật sự rất sốt ruột.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-522.html.]
Khương Tuệ Tuệ vốn dĩ không phải người dễ tính gì, cô lại càng không phải người đặc biệt ôn nhu, ngày thường Tống Thời Thanh đối xử tốt với cô, cô thích Tống Thời Thanh vậy là tốt rồi, nếu Tống Thời Thanh dám phản bội cô, cô tuyệt đối là người nếu bản thân bị tổn hại 8 phần mà có thể đả thương địch thủ 10 phần thì cô cũng làm.
Nhưng giọng điệu của Tống Thời Thanh ôn nhu như vậy, rõ ràng đã bị cô cắn một cái, nhưng lại không hề tức giận chút nào, chỉ khẩn trương hỏi cô rốt cuộc bị làm sao, điều này khiến cô chần chờ.
Cô nghĩ thầm, có lẽ Tống Thời Thanh thật sự không biết chuyện? Có thể Kỳ Huy Hoàng ở binh đoàn, giới thiệu đối tượng cho Tống Thời Thanh mà không đề cập trước với Tống Thời Thanh một tiếng cũng nên.
Vì anh là Tống Thời Thanh cho nên Khương Tuệ Tuệ lại có chút tin tưởng có lẽ anh thật sự không biết.
Cô cắn cắn môi, phồng má, thở phì phì mà nói: “Anh còn hỏi em bị làm sao hả? Đều là do có người giới thiệu đối tượng cho anh đó! Anh còn hỏi em làm sao vậy! Em hỏi anh, nếu là em lén đi tìm đối tượng ở sau lưng anh, trong lòng anh có tức hay không! Tống Thời Thanh, em nói cho anh biết, vừa rồi là do em khẩu hạ lưu tình, anh có tin là em thật sự muốn cắn c.h.ế.t anh hay không?”
“Giới thiệu đối tượng sao?” Tống Thời Thanh cau mày, tại sao anh lại không biết việc này?
Trong khi anh còn đang không rõ nguyên do thì Khương Tuệ Tuệ tiếp tục nói: “Liên đội trưởng Kỳ đã đưa người tới chỗ bà nội rồi, em nghe chị dâu thứ ba của em nói, bà nội còn đặc biệt hài lòng về cô gái đó nữa, có vẻ như đã chấp nhận để cô ấy làm vợ tương lai của anh rồi.”
“Thật là khiến em tức c.h.ế.t mà, Tống Thời Thanh, cho dù anh có muốn tìm thì cũng phải tìm người nào đó đẹp hơn em đi chứ, tại sao lại tìm một người mặt tròn như quả táo vậy hả?”
Tống Thời Thanh thấy Khương Tuệ Tuệ chịu uất ức, dáng vẻ tức giận thở phì phì, không biết phải làm như thế nào, cảm thấy bộ dạng này của cô đặc biệt đáng yêu. Trong lúc cái miệng nhỏ của cô còn đang lải nhải mà nói, anh không nhịn được mà cúi xuống hôn lấy một cái.
“A, Tống…… Thời Thanh…… Anh đúng là kẻ ngang ngược, anh mau tránh ra…… A, em, em sẽ không để yên cho anh!” Khương Tuệ Tuệ tuyệt nhiên không nghĩ tới, Tống Thời Thanh lại không biết xấu hổ như vậy, trong khi cô đang lên án hành vi vô sỉ của anh thì anh lại thản nhiên ôm hôn cô!
Cố Diệp Phi
Thật là quá đáng!