BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 524
Cập nhật lúc: 2024-09-18 21:01:36
Lượt xem: 37
Anh nói bậy, rõ ràng là cô từng bước dụ dỗ anh.
Nhưng trâu đi tìm cọc chứ đời nào cọc lại đi tìm trâu, vậy nên cứ để Tống Thời Thanh nói như vậy đi.
Ở nhà họ Tạ, lúc này đèn vẫn còn sáng, chẳng qua Tạ Phương Hoa không phải là đang bận may quần áo, mà là bởi vì có người tới nhà cô ấy. Người tới là Kỳ Huy Hoàng.
Tạ Phương Hoa làm mấy món nhắm rượu, rồi mang rượu của cha cô ấy ra để mời Kỳ Huy Hoàng. Tửu lượng của cô ấy không tốt, nhưng cũng có thể uống được mấy chén.
Chuyện này đúng là Kỳ Huy Hoàng không thể tưởng tượng được, ngày thường nhìn Tạ Phương Hoa chẳng khác nào một chú thỏ trắng, anh ấy luôn cho rằng cô ấy là hình mẫu người vợ dịu hiền ôn nhu, không ngờ cô ấy lại còn rất hào khí, còn có thể uống rượu, điều này khiến anh ấy rất vui.
Cô ấy biết uống rượu, sau này khi vui hai người bọn họ có thể cùng nhau uống vài ly.
Một chén đậu phộng, một đĩa đậu phụ khô, còn có rau trộn lỗ tai heo, đều là đồ nhắm rượu cực ngon. Kỳ Huy Hoàng ăn một miếng, lại cùng Tạ Phương Hoa uống một ly, thấy cô ấy uống một ngụm rượu mà trên mặt cũng không hồng lên chút nào, cười nói: “Thật không ngờ em lại còn biết uống rượu.”
“Chuyện anh không biết còn nhiều lắm.” Tạ Phương Hoa nhấp môi nói: “Đúng rồi, lần trước em có may cho anh một bộ quần áo, đợi chút nữa anh mặc thử xem sao.”
“Vậy hay quá, sao em không lấy lại đây liền cho anh? Anh không chờ được nữa rồi, muốn thử ngay quần áo của vợ anh may. Quần áo ở binh đoàn cũng tốt đó, nhưng cũng không bằng quần áo do chính tay vợ anh may.” Kỳ Huy Hoàng nói.
Khi uống rượu mặt Tạ Phương Hoa không đỏ, nhưng lại bị Kỳ Huy Hoàng gọi vài tiếng ‘vợ anh’ mà đỏ hết cả lên, cô ấy có chút e lệ mà nói: “Anh còn chưa say mà đã bắt đầu nói hươu nói vượn rồi đó, chúng ta còn chưa đăng ký kết hôn, sao em lại là vợ của anh được chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-524.html.]
Kỳ Huy Hoàng cười sang sảng vài tiếng, nói: “Mặc dù chưa đăng ký kết hôn, nhưng trong lòng anh đã xem em là vợ của anh rồi. Lần trước anh có viết thư về nhà, anh đã nói hết mọi chuyện với mẹ, bà ấy nói rất thích em, kêu anh chọn lúc nào đó đưa em về nhà gặp bà ấy.”
Tạ Phương Hoa nghe những lời này thì trong lòng cũng vui rạo rực, cũng biết những gì anh ấy nói không phải là giả, lá thư kia anh ấy cũng có mang đến, đưa cho cô ấy xem luôn rồi.
Nghe nói mẹ của Kỳ Huy Hoàng không biết viết chữ, lá thư này là mẹ anh ấy nhờ người trong thôn viết giùm. Trong thư viết Kỳ Huy Hoàng phải đối xử tốt với cô ấy, không được bắt nạt cô ấy.
Mang quần áo lại đó, cô ấy đưa cho Kỳ Huy Hoàng một cái áo ngắn, chất liệu thoáng mát, mặc lên người rất thoải mái.
Tay nghề của cô ấy rất giỏi, quần áo vừa in người anh ấy, mặc dù có hơi rộng một tí nhưng như vậy sẽ tương đối mát mẻ.
Lúc này mặc dù sắp bước vào mùa thu, nhưng nắng gắt cuối thu cũng không phải dễ chịu. Ban ngày vẫn nắng nóng chói chang như mùa hè, áo ngắn tay vẫn còn có thể mặc gần cả tháng nữa.
“Đẹp, đẹp, anh thích, vợ anh thật khéo tay.” Kỳ Huy Hoàng nói thẳng là mình rất thích, mặc vào rồi cũng không chịu cởi ra.
Hai người họ sau khi uống rượu thì cũng có vẻ thân mật hơn so với ngày thường, Kỳ Huy Hoàng ôm lấy Tạ Phương Hoa. Ban đầu Tạ Phương Hoa có giãy giụa vài cái, nhưng sau đó thì để mặc anh ấy muốn làm gì thì làm. Chỉ là ôm thôi nên cũng không có gì quan trọng, chỉ cần không làm chuyện khác là được, cô ấy đã nghe theo lời Tuệ Tuệ nói, nhưng cô và Tống Thời Thanh còn hôn môi……
Cố Diệp Phi
Nghĩ vậy xong, mặt Tạ Phương Hoa lại đỏ, nghĩ thầm không biết nếu Kỳ Huy Hoàng thân mật với cô ấy thì cô ấy nên làm sao. Đẩy anh ấy ra thì có được không? Hay là……
Hai người tiếp tục trò chuyện, Kỳ Huy Hoàng nói với Tạ Phương Hoa chuyện hôm nay anh ấy đưa em họ đến gặp bà Tống: “Năm nay Thời Thanh cũng đã hai mươi mấy tuổi rồi, không ngờ cậu ấy lại chưa tìm được đối tượng hẹn hò. Lúc trước ông nội cậu ấy là thủ trưởng, cha cậu ấy là đoàn trưởng, vốn dĩ cậu ấy sẽ có tiền đồ vô lượng……”