BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 540
Cập nhật lúc: 2024-09-18 21:05:42
Lượt xem: 27
Cho nên chuyện Khương Đắc Thắng lo lắng đều là dư thừa, tuy nhiên như vậy thì Khương Đắc Thắng cũng yên tâm rồi, ông ấy còn sợ Hàn Tiến Bộ sẽ thấy khó chịu.
Thật ra mấy tháng trước, lúc Hàn Tiến Bộ mới biết chuyện này, trong lòng vẫn rất khó chịu. Nhưng anh ấy thích Khương Tuệ Tuệ phần nhiều là vì Tuệ Tuệ lớn lên xinh đẹp. Hơn nữa anh ấy còn thật sự rất kính trọng Tống Thời Thanh, cho nên khi biết được Khương Tuệ Tuệ và Tống Thời Thanh hẹn hò, trong lòng vẫn rất vui mừng, cũng có phần tâm phục khẩu phục.
Qua mấy tháng sau, trong lòng anh ấy đã không còn khó chịu nữa rồi.
Lần này đến đây, thật ra anh ấy muốn gặp cô gái đáng thương lần trước. Cũng không biết vì sao, sau ngày hôm đó trở đi, anh ấy bỗng nhiên hay nhớ tới Triệu Xuân Hạnh, nhớ tới cảnh cô ấy đứng trong mưa, toàn thân ướt sũng, dáng vẻ vô cùng đáng thương, thật khiến cho người ta đau lòng.
Đôi bàn tay trắng nõn sạch sẽ kia đã chai sạn vì làm nhiều việc vất vả.
Lúc này anh ấy còn mua một hộp bông tuyết sương, chuẩn bị đưa cho cô ấy.
Đúng lúc Khương Tuệ Tuệ và Lý Tú Cầm ra sông giặt quần áo trở về, thấy Khương Đắc Thắng đang ở trong sân nói chuyện với Hàn Tiến Bộ, nói: “Tiến Bộ mới tới sao?”
Hàn Tiến Bộ vội kêu một tiếng: “Chị Tuệ Tuệ.”
Định mời anh ấy ở lại nhà ăn cơm trưa, Hàn Tiến Bộ nói anh ấy muốn ra ngoài một chuyến để gặp một người: “Chính là cô gái lần trước tôi đưa về nhà, tên là Triệu Xuân Hạnh, lần trước tôi đưa cô ấy về nhà, cả cha mẹ và em trai cô ấy đều đối xử không tốt với cô ấy, cũng không biết bây giờ như thế nào rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-540.html.]
Khương Tuệ Tuệ nghe Hàn Tiến Bộ nhắc tới Triệu Xuân Hạnh, cũng có chút nhớ thương cô gái ấy, vì thế cô nói muốn đi cùng Hàn Tiến Bộ.
Hai người nói về hoàn cảnh lúc mới gặp Triệu Xuân Hạnh, không khỏi cảm thán, mỗi lần gặp đều nhìn thấy cảnh Triệu Xuân Hạnh bị ức hiếp. Hàn Tiến Bộ tức giận nói: “Không biết đây là loại cha mẹ gì nữa, lòng dạ quá độc ác rồi.”
Khương Tuệ Tuệ nhấp môi không nói gì nữa, đánh c.h.ế.t người là phải ngồi tù, nhưng bọn họ có thể dùng cách khác để giải cứu Triệu Xuân Hạnh. Trên đường đi, Khương Tuệ Tuệ bắt đầu suy nghĩ ra chủ ý.
Khi tới nhà họ Triệu, còn chưa kịp bước vào thì đã nghe thấy tiếng chửi rủa cùng với tiếng khóc, từ cửa sân nhìn vào, chỉ thấy Triệu Hổ Tử kéo tóc Triệu Xuân Hạnh: “Lần trước bạn học của tao nhìn thấy mày đến nhà họ Khương ở công xã Hồng Tinh, bộ quần áo trên người mày căn bản không phải do lãnh đạo cho, mà là của con gái nhà họ Khương kia cho mày! Người khác cũng nói, căn bản chưa từng nghe cấp trên nói sẽ điều chỉnh luật xử phạt người trọng nam khinh nữ gì cả!”
“Mày dám lừa cha mẹ, đợi lát nữa tao đi nói cho cha mẹ biết, để xem xem bọn họ có lột da mày ra không! Mày nói đi, mày còn nhận thứ tốt gì từ cô gái họ Khương kia nữa, mau lấy ra cho tao, nếu không tao sẽ nói cha mẹ cho mày một trận!” Triệu Hổ Tử cao lớn vạm vỡ, tuy nhỏ hơn Triệu Xuân Hạnh vài tuổi, nhưng Triệu Xuân Hạnh cũng không phải đối thủ của hắn.
Thật ra cho dù Triệu Xuân Hạnh có đánh lại Triệu Hổ Tử thì cô ấy cũng không dám đánh trả.
Cố Diệp Phi
Cứ chịu đựng như vậy, để mặc cho Triệu Hổ Tử nắm tóc, bị hắn dùng ngón tay chọc vào trán.
Khương Tuệ Tuệ còn đang suy nghĩ cách đối phó thì Hàn Tiến Bộ ở bên cạnh đã không kiềm được cơn nóng giận. Anh ấy thở phì phì đạp văng cánh cửa xông vào, nhéo lỗ tai Triệu Hổ Tử, mắng: “Thằng nhãi ranh này, lần trước tao đã nói với mày thế nào? Tại sao lại để tao thấy mày bắt nạt chị gái, tao đập c.h.ế.t mày!”
Triệu Hổ Tử bị Hàn Tiến Bộ nhéo lỗ tai, phản ứng đầu tiên chính là giãy giụa. Chỉ là hắn càng giãy giụa thì càng đau, chỉ có thể gào lên: “Cha, mẹ, cứu mạng, có người đánh con!”
Nghe Triệu Hổ Tử kêu cứu, Trương Thiên Bình và Triệu Tới Căn nhanh chóng chạy ra, nhìn thấy Triệu Hổ Tử đang bị Hàn Tiến Bộ nhéo lỗ tai, Trương Thiên Bình cầm lấy cái chổi quất vào người Hàn Tiến Bộ.