BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 541
Cập nhật lúc: 2024-09-18 21:05:56
Lượt xem: 21
Hàn Tiến Bộ bắt lấy cái chổi của Trương Thiên Bình, túm chặt lại. Anh ấy rất khỏe mạnh, chỉ cần dùng một chút lực đã khiến cái chổi trong tay Trương Thiên Bình đứng yên, bà ta hùng hổ nói: “Mày từ đâu tới, dám vào nhà đánh con trai tao! Hiếp người quá đáng!”
Hàn Tiến Bộ phỉ nhổ.
Triệu Hổ Tử tru tréo lên: “Mẹ, hắn tới giúp Triệu Xuân Hạnh đó, là con tiện nhân Triệu Xuân Hạnh này trêu ghẹo đàn ông bên ngoài đó! Không cho phép trọng nam khinh nữ cũng là giả, con đã hỏi qua bạn học của con rồi, bọn họ đều nói trước nay chưa từng nghe qua chuyện này, quần áo nó mặc trên người cũng không phải của lãnh đạo đưa cho đâu, đều là Triệu Xuân Hạnh lừa gạt mẹ hết đó! Mẹ, mẹ mau cho Triệu Xuân Hạnh một trận đi!”
Câu nói này đã đánh thức Trương Thiên Bình, Trương Thiên Bình nhanh chóng ra tay đánh Triệu Xuân Hạnh, trong miệng là những lời mắng mỏ: “Đúng là con tiện nhân không biết xấu hổ, dám qua mặt tao đi tìm đàn ông! Mày còn dám lừa tao!”
Hàn Tiến Bộ sợ Triệu Xuân Hạnh bị đánh, lúc này mới buông lỏng lỗ tai Triệu Hổ Tử ra, chạy nhanh đến bảo vệ cho Triệu Xuân Hạnh. Đứng chắn phía trước cô ấy, chính vì như thế mà bị Trương Thiên Bình tát một cái.
Đừng nhìn Trương Thiên Bình có vóc dáng nhỏ gầy, sức lực của bà ta rất lớn, tát Hàn Tiến Bộ một cái đau điếng.
Triệu Xuân Hạnh khẩn trương nhìn Hàn Tiến Bộ, Hàn Tiến Bộ cũng đang nhìn cô ấy, hỏi: “Cô không sao chứ?”
Hốc mắt Triệu Xuân Hạnh càng thêm đỏ, rõ ràng cái tát của mẹ cô ấy đã được anh ấy nhận lấy, cô ấy đâu có bị gì, người đau là anh ấy mà.
Đúng lúc này, cuối cùng Khương Tuệ Tuệ cũng đi vào, cô nhìn xung quanh bốn phía, nói: “Ái chà, náo nhiệt vậy sao.”
Cô vừa nói thì ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-541.html.]
Trương Thiên Bình nhận ra cô, dù sao thì Khương Tuệ Tuệ cũng xinh đẹp, ai có thể gặp qua cô một lần đều sẽ không quên được.
Nhưng bà ta không ưa Khương Tuệ Tuệ, lần trước sợ Khương Tuệ Tuệ là vì bà ta thật sự cho rằng Khương Tuệ Tuệ là cán bộ ở đâu đó, bây giờ nghe Triệu Hổ Tử nói những điều kia đều là giả, vậy chuyện Khương Tuệ Tuệ là ‘cán bộ’ cũng là giả.
Nếu là giả, vậy tại sao bà ta còn phải sợ Khương Tuệ Tuệ!
“Hay lắm, cô còn dám tới nhà chúng tôi! Lần trước chính là cô nói với tôi cả nước đang điều chỉnh chính sách ‘trọng nam khinh nữ’, không cho phép trọng nam khinh nữ, nếu không sẽ phải đi lao động cải tạo! Có phải chính là cô không?” Trương Thiên Bình đánh không lại Hàn Tiến Bộ nên muôn trút giận lên người Khương Tuệ Tuệ.
Dù sao thì Khương Tuệ Tuệ cũng nhỏ người, vừa nhìn đã thấy là dễ đối phó rồi.
Nhưng bà ta còn chưa lại gần Khương Tuệ Tuệ được thì đã đột nhiên bị trượt chân, dẫm vào một bãi phân gà, cả người ngã xuống ngay bãi phân gà. Phân gà thúi hoắc b.ắ.n khắp người bà ta.
Khương Tuệ Tuệ vội lùi về sau vài bước, đưa tay bịt kín mũi, cười khẽ nói: “Thím đừng vội như vậy, hãy nghe tôi nói trước đã.”
Trương Thiên Bình bò dậy từ trên mặt đất, hừ một tiếng: “Còn cái gì để nói nữa, cô chính là kẻ lừa đảo!”
Cố Diệp Phi
“Thím, thím xem thím nói kìa, cái gì mà lừa hay không lừa, nếu tôi nói tôi làm như vậy đều là vì muốn tốt cho thím, thím có tin không?” Trong lòng Khương Tuệ Tuệ đã có chủ ý, lúc nói chuyện không có chút hoang mang nào.
“Tốt cho tôi sao?” Trương Thiên Bình đã có chút ngờ nghệch, không biết Khương Tuệ Tuệ rốt cuộc là đang muốn làm gì.
Chỉ nghe thấy Khương Tuệ Tuệ hạ thấp giọng, nói: “Thím, nói tiếp cũng không sợ thím không tin, trước đó vài ngày tôi luôn mơ thấy một giấc mơ kì lạ, trong mơ có người nói cho tôi biết ngày sinh bát tự của con gái thím là Triệu Xuân Hạnh đây khắc với mọi người trong nhà, nếu tiếp tục để Triệu Xuân Hạnh trong nhà, vận mệnh của mọi người sẽ càng ngày càng kém, cuối cùng sẽ tan nhà nát cửa.”