Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cả Nhà Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi - Chương 61.2

Cập nhật lúc: 2024-07-23 09:31:23
Lượt xem: 63

Quý Tư Hàm nhận lấy ly nước thuốc trên tay mẹ, uống xong cô mỉm cười nói chuyện với Đường Dư: “Mẹ, lúc nãy Hi Hi có gọi điện hỏi con khi nào đi học lại.”

🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳

Đường Dư hơi giật mình. Từ khi Hàm Hàm nhập viện, vì lo chuyện của Quý Thanh Sơn mà bà quên mất rằng con gái bà còn đang trong độ tuổi đến trường, con bé lại còn chuẩn bị thi Đại học.

Rốt cuộc trong lòng bà cũng hiểu rõ rằng, con gái bà là người 10 năm sau trùng sinh trở về cứu rỗi Đường gia và chính con bé.

“Hàm Hàm, con nghĩ sao?” Đường Dư luôn đặt nguyện vọng của con gái lên hàng đầu.

“Nếu con muốn quay lại trường học thì mẹ sẽ ủng hộ con.”

Quý Tư Hàm cũng hơi do dự.

Đời trước cô không thi đỗ Đại học khiến bản thân tiếc nuối, sau này ông ngoại đã xin cho cô vào một trường Đại học tư thục, rồi cô cũng tốt nghiệp ra trường.

Nếu lúc đó Quý Tư Hàm không bị phân tâm bởi việc nhà thì chắc chắn rằng cô sẽ thi đỗ Đại học bằng chính sức lực của mình. Vì trường trung học cô đang theo học, là trường tốt nhất thành phố.

Nhưng về mặt tâm lý, Quý Tư Hàm là người trùng sinh đến từ mười năm sau. Có rất nhiều kiến thức cô không nhớ rõ, cô sợ rằng mình sẽ không theo kịp.

Thời gian thì còn rất ít, chỉ một tháng nữa là đã thi Đại học. Cô sợ rằng mình không thể thực hiện được tốt kỳ thi.

Đường Dư mặc dù không biết rõ sự rối rắm của con gái, nhưng bà chỉ cần suy nghĩ một chút là ra vấn đề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ca-nha-nghe-duoc-tieng-long-cua-toi/chuong-61-2.html.]

Quý Tư Hàm là trùng sinh, chắc rằng có nhiều kiến thức con bé đã quên.

“Bác sĩ có nói rằng, tai nạn gây va đập dẫn tới ảnh hưởng trí nhớ của con.”

Đường Dư chủ động giúp đỡ con gái mình: “Trước tiên con cứ thử đọc lại những kiến thức cơ bản ở trong sách giáo khoa đi, xem có chỗ nào con không nhớ hay không?’

Quý Tư Hàm mỉm cười: “Vẫn là mẹ thương con nhất.’

Toàn bộ sách vở của Quý Tư Hàm đều đang nằm ở Quý gia, Đường Dư liền cho người về Quý gia lấy sách vở và một chút đồ dùng của Quý Tư Hàm. Lúc này, bà mới biết được rằng Quý Tư Ngữ đã dọn vào Quý gia sống.

Đường Dư cười lạnh một tiếng, Quý Thanh Sơn thật sự không chờ được nữa rồi. Bà liền cho người dọn hết đồ của bà và Quý Tư Hàm về Đường gia để cho ba người họ tự sống với nhau.

Quý Tư Hàm đi từ trên phòng xuống, nhìn đống đồ xếp đầy phòng khách với sự hoang mang.

“Sao lại nhiều đồ thế này?” Cô tò mò nhìn trái nhìn phải, đây toàn là đồ của cô đã từng sử dụng qua mà? Sao lại nằm đây?

“Đừng đi lại nhiều, bác sĩ dặn con chưa được đi lại đâu.” Văn Ngưng thấy cháu gái mình đang từ từ đi xuống cầu thhang, nhanh chóng chạy lại đỡ cô đi xuống.

“Con không sao đâu bà ngoại.” Quý Tư Hàm cảm thấy thân thể mình rất tốt.

“Con cũng nên đi lại một chút, không thì chân con sẽ bị teo lại đó bà. Mà bà ơi, đồ này là sao ạ?”

Loading...