CẢM GIÁC KHI HAI TA GẶP NHAU - Chương 24: Về Lục gia
Cập nhật lúc: 2024-09-13 22:34:42
Lượt xem: 5
Cuối tuần đã đến, anh và cô đều đã lên kế hoạch cho việc đi thăm gia đình. Đầu tiên là đến nhà của cô trước sau đó là về Lục gia của anh.
Vì muốn để cho ba mẹ có một bất ngờ nên cô đã không nói cho ba mẹ về việc cuối tuần anh và cô đến thăm hai người.
“Ba mẹ con gái hai người tới thăm hai người đây ạ”
“Con bé này làm ba mẹ giật mình. Lấy chồng rồi mà không biết ý tứ gì cả. Khải Huy à con phải dạy bảo lại nó cho mẹ nhé.”
“Vâng mẹ vợ.”
“Hôm nay bọn con đến thăm ba mẹ tiện thể vừa mới từ tuần trăng mật về có mua quà cho ba mẹ luôn. Vậy mà mẹ lại chỉ để ý đến con rể của mẹ là sao?”
“Con được mẹ nuôi từ bé tính thế nào mẹ quá hiểu ấy chứ. Thôi theo mẹ vào bếp làm cơm để chồng con ở đây với ba con.”
“Dạ. Anh ở đây nhé”
…
“Tiểu Mạt, dạo này con thế nào thằng bé có đối xử tốt với con không?”
“Dạ mẹ con hạnh phúc lắm. Anh ấy luôn yêu thương con, tôn trọng ý kiến của con ạ.” Hạ Tiểu Mạt kể về Lục Khải Huy mà trong lòng dâng lên một xúc cảm ngọt ngào dành cho anh.
“Thấy con hạnh phúc mẹ cũng yên tâm hơn phần nào.”
Ngoài phòng khách, ba người đang ngồi trò chuyện với nhau rất rôm rả chẳng ai biết được đàn ông khi nói thì sẽ nói về vấn đề gì. Có lẽ niềm hứng thú giữa những người đàn ông chính là về kinh tế chính trị vậy ba người đàn ông này cũng không phải ngoại lệ.
“Tình hình tài chính ở trên thế giới bây giờ cha thấy có sự bất ổn nhiều liệu rằng không biết có gặp khó khăn nào không?”
“Cha vợ người yên tâm nếu gia đình gặp khó khăn con sẽ giúp người giải quyết”
“Ta quên nói với con điều này, Tiểu Khiêm nhà ta cũng muốn học hỏi từ con về chuyện kinh doanh sau này nó muốn tiếp quản gia đình. Nó nói rất hâm mộ anh rể nó nên nó nhất quyết đòi ta xin con bằng được.”
“A là chuyện đó ạ. Anh sẽ giúp em, tuy còn nhỏ nhưng mà anh thấy em rất có tố chất nhỉ?”
“Vâng em mong được anh rể chỉ giáo.”
“À anh có mua quà cho em đây. Thấy em thích về kinh doanh nên anh đã mua phần mềm để em học hỏi thêm ngoài ra có gì không hiểu có thể hỏi anh. Ba vợ đây là quà của ba mẹ con đã vài túi trà vị ngon của Hàn Quốc ngoài ra còn nhân sâm nữa ạ rất thích hợp cho người già. Nếu ba mẹ thích về sau con lại cho người mang đến.”
“Thằng bé này đương nhiên là ta thích rồi. Nhưng mà mua làm gì cho tốn kém chỉ cần lòng thành của các con là đủ rồi.”
“Được rồi, được rồi. Ba bố con nói xong chưa? Chúng ta cùng vào ăn cơm hôm nay là vợ con đặc biệt nấu đấy Khải Huy. Hãy vào nếm thử tay nghề nó nhé.” Hạ phu nhân đi ra cắt ngang lời nói chuyện của ba người đàn ông.
“Con không ngờ là cô ấy còn biết nấu ăn đấy”
“Con phải xem lại rồi con bé nấu ăn ngon lắm, con có phúc lắm khi lấy nó về làm vợ đấy.”
…
Ăn xong anh và cô rời đi để trở về Lục gia. Hôm nay là ngày đầu tiên về Lục gia với tư cách là cháu dâu. Trong lòng đang rất căng thẳng anh thấy vậy bèn nắm tay cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cam-giac-khi-hai-ta-gap-nhau/chuong-24-ve-luc-gia.html.]
“Mạt Mạt em không cần căng thẳng quá đâu. Ông nội cũng đã gặp qua em còn sợ cái gì?
“Em lo là còn ai khác ở nhà ông nội anh không?”
“Em yên tâm chỉ có mỗi ông nội anh sống ở đây thôi. Mình vào thôi”
…
“Ông nội, tụi con về rồi đây.”
“Tiểu tử thối, tại sao bây giờ mới tới thăm ông? Có vợ con vào là quên đi lão già này.”
“A…ông nội người đừng hiểu nhầm là con bảo với anh ấy là cuối tuần về ạ tại con có chút…ngượng nên con không dám về sớm.”
“A cháu dâu của ta, con nói gì ta cũng nghe hết. chỉ cần hai đứa về thăm mà mang theo đứa chắt là lão gia gia này vui.”
“Cái này…cái này…ahhaha” Cô liếc liếc mắt nhìn anh ra ám hiệu bảo anh chuyển chủ đề đi. Nhưng anh phớt lờ cô thay vào đó nói một câu suýt làm cô hộc máu.
“Nếu ông nội muốn thì tụi con có thể không cần ăn cơm và lên lầu được không?”
Rosanryyy
“Anh có làm sao không đấy đang ở nhà ông nội mà không đúng đắn chút nào. Ông nội đừng để ý đến anh ấy con vào xem xem có gì cần con giúp không?” Cô vừa nói vừa véo cho Lục Khải Huy một cái thật đau.
“Được nghe lời cháu dâu. Tiểu tử thối qua đây nói chuyện với ông.”
“Ta đã điều tra qua con bé là bạn học ngày xưa của con?”
“Vâng, ông nội”
“Vậy nó tại sao không biết con là bạn học của nó?”
“Cô ấy…gặp tai nạn và…mất trí nhớ…vì con.”
“Vậy là con bé không nhớ gì về con. Nếu sau này nó nhớ ra thì sao? Con định làm thế nào?”
“Con sẽ giải thích với cô ấy. Chuyện đó cô ấy có chấp nhận hay không thì con cũng không rõ được nhưng con sẽ cố. Con cũng không biết nguyên nhân của vụ việc này là như thế nào, hiên tại con đang cho người điều tra.”
Hai ông cháu mải mê nói chuyện mà không hề để ý cô đi ra.
“Ông nội, Khải Huy hai người vào ăn cơm đi”
“Ông nội chuyện con với ông nói xin đừng để cô ấy biết”
“Ông hiểu hãy tìm hiểu kĩ chân tướng của sự việc để còn rõ sự thật”
“Điều tra gì ạ ông nội?” Hạ Tiểu Mạt đi đến chỗ ông nội và Lục Khải Huy thì vô tình nghe được câu nói này.
“Ý ông nội là tình hình công ty ấy mà. Em không cần bận tâm đâu. Ăn cơm thôi, ông nội.” Lục Khải Huy nói lái sang chuyện khác để Hạ Tiểu Mạt không nghi ngờ.
“Thiệt tình à! Anh về thăm ông nội hay là phá vậy. Để ông nội nghỉ ngơi đi ông cũng đã già rồi.”
“Nghe lời bà xã đại nhân, ông nội chúng ta ăn cơm thôi. Nói cho ông biết một bí mật nha vợ con nấu ăn ngon lắm đó.”