CẢM GIÁC KHI HAI TA GẶP NHAU - Chương 34: Có biến
Cập nhật lúc: 2024-09-19 22:27:52
Lượt xem: 2
Hôm nay là ngày cuối tuần, Hạ Tiểu Mạt cùng Thẩm Nhã Tịnh rủ nhau đi chơi. Nhưng cảm giác ngày hôm nay của Hạ Tiểu Mạt không được an tâm cho lắm cô đi cùng với Thẩm Nhã Tịnh mà lòng cứ thấp thỏm không yên.
“Tiểu Mạt cậu sao vậy?”
“Mình không sao.” Hạ Tiểu Mạt cố nén xuống những khó chịu.
Bỗng điện thoại của cô reo lên đột ngột. Là ba mẹ cô gọi, phải rồi dạo gần đây vì mải làm dự án nên chưa có gọi về cho gia đình bây giờ ba mẹ lại gọi thì cũng đúng lúc nên hỏi thăm tình hình sức khỏe vậy.
Rosanryyy
“Ba mẹ, hai người gọi con?”
[Tiểu Mạt gia đình bên chồng con xảy ra chuyện gì vậy?]
“Ba nói gì ạ? Bên nhà chồng sao có thể có chuyện gì?”
[Con lên mạng đọc tin tức đi rồi xem xem Hạ gia chúng ta có giúp được gì không?]
“Dạ ba, để con gọi cho anh ấy.”
“Sao vậy, Tiểu Mạt? Có chuyện gì xảy ra với Lục Khải Huy sao?”
“Mình cũng không biết bây giờ phải đến công ty đã.” Hạ Tiểu Mạt kéo tay Thẩm Nhã Tịnh rồi bắt đại một chiếc xe taxi.
…
Tập đoàn Lục thị.
Ngoài cửa tập đoàn có rất nhiều phóng viên đang đứng canh khó khăn lắm thì hai người mới lách qua được. Cô cùng Thẩm Nhã Tịnh hớt hải chạy vào thì bắt gặp thư kí Hàn.
“Thư kí Hàn, Lục Khải Huy anh ấy ở đâu?”
“Thiếu phu nhân, chủ tịch đang ở trên phòng của ngài ấy. Thiếu…” Thư kí Hàn muốn nói với cô là không nên lên đấy vì bây giờ anh đang rất rối loạn.
“…Lục Khải Huy…” Hạ Tiểu Mạt mở toang cánh cửa phòng của anh. Nhìn anh bây giờ trông rất phờ phạc cô nhìn cũng thấy xót.
“Mạt Mạt em…”
“Lục Khải Huy tại sao chuyện này lại xảy ra vậy?” Vừa nãy trên đường đến đây cô đã có tìm hiểu qua cô không tin là anh lại làm thế chắc chắn có người đang cố tình nhắm vào anh.
“Anh không sao cả em sao lại ở đây?”
“Còn nói là anh không sao? Xem anh kìa hồ đồ như thế này? Tịnh Tịnh gọi anh trai cậu và chồng cậu đi mình cần trợ giúp của hai người họ nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cam-giac-khi-hai-ta-gap-nhau/chuong-34-co-bien.html.]
“Mình gọi đây.” Thẩm Nhã Tịnh loay hoay mở máy gọi cho hai người.
“Em có thể giúp gì cho anh được?” Nhìn chồng mình còn đang xoay sở tình hình có vẻ anh sẽ mất kiểm soát nếu cứ gánh vác như vậy, cô nghĩ rằng năng lực làm kế toán cũng nên có chút phát huy.
“Em có thể thống kê hết số liệu về những tháng bị biển thủ anh e rằng trong công ty có nội gián.”
“Để em…Tịnh Tịnh giúp mình lấy những hồ sơ của mấy năm trước…”
“Được.”
Sau một hồi ngồi nhập nhập ghi ghi dữ liệu cuối cùng thì cô cũng tìm ra những số liệu và con người khả nghi nhất. Ông ta là Phong tổng cổ đông lớn thứ hai sau Lục Khải Huy.
“Em thấy rồi là Phong tổng cổ đông lớn thứ hai.”
“Hóa ra là ông ta, trước đây anh và ông ta cũng đã không ưa nhau vì nể mặt là cổ đông nên chỉ ngầm đánh nhau mà không công khai nhưng từ khi nào mà ông ta có cái lá gan to để có thể làm được như thế này.”
“Em nghĩ chắc chắn là có kẻ đứng đằng sau giựt dây ông ta.”
“Lục Khải Huy tụi tôi đến rồi đây, chúng tôi đã đọc qua tin tức hiện tại thì cũng đã dẹp được một bên dư luận điều còn lại là phải tra xem ai là người đứng sau vụ này?” Lăng Viên Hiên cùng Thẩm Vũ Thiên đã đến, không khác cô và Thẩm Nhã Tịnh hai người họ cũng phải rất vất vả mới lên đây được.
“Hiện tại tôi đã tìm ra người làm việc này hóa ra lại là Phong tổng tôi để cho ông ta hoành hành lâu rồi bây giờ đến lúc ‘thu lưới’ rồi.” Lục Khải Huy bắt đầu nhếch mép cười hai bàn tay đan lại vào nhau.
“Thư kí Hàn, cậu vào đây.” Lục Khải Huy cho gọi thư kí Hàn.
“Chủ tịch cho gọi tôi?” Thư kí Hàn nhanh chóng bước vào.
“Chuẩn bị những tài liệu về Phong tổng tôi muốn ông ta không còn đường lui. Cậu hãy cho người đăng thông tin này vào thời điểm thích hợp nhất.”
“Vâng, chủ tịch.”
Hạ Tiểu Mạt đứng bên mà suy nghĩ với cách làm như vậy có thể thấy được là rất thâm độc nhưng với tính cách của anh đó là cách làm riêng của anh. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy khía cạnh này đúng là bá đạo và tàn ác nhưng lại rất cool ngầu. Còn mải suy nghĩ thì ông nội của Lục Khải Huy đã gọi điện cho anh:
“Tiểu tử, sao không nói cho lão già này biết hả?”
“Ông nội, cháu là sợ ông nghe không nổi thôi nên cháu đã giải quyết rồi.”
Nhìn Lục Khải Huy ăn nói khép nép với ông nội của anh ba người kia quay sang cô mà nói:
“Nhìn xem vẫn là ông nội cậu ta có võ.”
“Hahaaa…” Hạ Tiểu Mạt đứng mà cười trừ.