Căn Nhà Tôi Thừa Hưởng Siêu Ngon - 103
Cập nhật lúc: 2025-02-03 12:20:26
Lượt xem: 120
Vị chua gợi lên con sâu thèm ăn, mọi người lập tức chuyển mắt sang món ăn bên cạnh.
Món ăn về giấy thì Thời Nhiễm làm bằng những vỏ gỏi cuốn hơi mỏng đủ các màu, vây xung quanh là các loại rau dưa đủ màu sắc xắt sợi, lại thêm mấy đĩa nước chấm.
Mọi người đều cho rằng món này không có gì đặc biệt, chờ cho vào miệng thì mới phát hiện ra sự khác biệt.
Mặc dù là cách ăn thường thấy, nhưng nước chấm của người ta lại khiến người ta muốn dừng không được.
Nước chấm đậm đà vị thịt heo, vị gan ngỗng, vị thịt bò, vị mặn mang theo mùi hương nồng đậm.
Mọi người:!!!! Đây không phải là gỏi cuốn mà trước kia tôi được ăn!
Có hai món đầu tiên lót nền, những người này không nói nhiều nữa mà vươn đũa về hai món còn lại.
Cục tẩy là một món có vị thuần ngọt, Thời Nhiễm làm một mâm tập hợp các loại món ngọt nhiều màu thành một cục tẩy lớn, bên cạnh là mứt mơ chua.
Món cuối cùng là một hộp bút chì nhưng thật ra đây cũng chỉ là một mánh khóe dùng đồ đựng thôi.
Thời Nhiễm cố ý mua những bộ dụng cụ ăn dài và sâu lòng để bày lên bàn, bên trong đặt dưa cải ngâm cay.
Bốn món chay không chỉ mang ý nghĩa mà hương vị cũng khiến người ta bất ngờ.
Không mất bao lâu đã bị mọi người đánh chén sạch sẽ.
Đỗ Tử Minh cầm ly rượu, cười vui vẻ.
Vốn dĩ ông ấy còn tính nói hai câu sau khi ăn món chay để chờ món tiếp theo hâm nóng, đây cũng là quy tắc khi đãi tiệc.
Nhưng thấy cả mấy người họ hàng ngoài ăn ra thì tự mình tìm người nói chuyện, thế là Đỗ Tử Minh không cắt ngang.
Có đứa con gái biết phấn đấu, hơn nữa đã đi dạo quanh một vòng trước khi mở tiệc rồi, ông ấy cũng không so đo chút thể diện trong bữa tiệc này nữa.
Bên kia, Thời Nhiễm cũng kêu người đi dọn mâm đĩa đựng món chay xuống. Rút kinh nghiệm từ những lần làm tiệc trước đó, Thời Nhiễm cũng biết với tay nghề của mình thì vừa dọn lên bàn, không mất bao lâu là sẽ hết sạch. Thế nên cô không ngừng đẩy nhanh tốc độ, khi món chay vừa xuống bàn lập tức dọn món nóng mới lên.
So với bốn món chay vừa rồi thì món nóng vừa lên bàn thì bầu không khí mới xem như náo nhiệt lên.
Chân giò hun khói kho, vịt quay Yên Chi, cá hoa cúc, gân giò bò kho hạt dẻ, gà xé Phù Dung...
Rực rỡ muôn màu, mùi hương bốn phía, khiến người ta đầu choáng mắt hoa lạc trong đó.
"Trời ạ, vị món vịt quay này ngon quá đi mất, chấm với sốt mơ chua rồi ăn, ngoài giòn trong mềm."
"Món gân giò bò này! Sao có thể làm ngon như thế được! Ăn còn ngon hơn nhà hàng bốn sao tôi từng ăn hồi trước nữa!"
"Món gà xé Phù Dung này là món trong tiệc quốc gia đúng không, không phải Tử Minh mời được đầu bếp cấp quốc gia nào đó về chứ?"
Món chân giò hun khói kho hương vị đậm đà, thịt gần như vừa vào miệng là tan ra.
Vịt quay Yên Chi ngoài giòn trong mềm, ăn cùng với nước sốt mơ chua được chế biến riêng khiến vị ngon tuyệt vời đến nỗi không gì có thể sánh được.
Cá hoa cúc là lấy cá đã được lột da khứa thành những đường ca rô, sau đó cho vào dầu chiên rồi rưới nước sốt lên, nhìn vào trông như những đóa hoa cúc đang nở rộ, chua ngọt ngon miệng.
...
Tất cả mọi người dùng đũa như bay, ban đầu còn cho rằng chỉ là một bữa tiệc bình thường, ai ngờ lại được ăn những món ngon đến thế. Cả đám người chỉ lo vùi đầu cặm cụi ăn.
Món được mọi người tranh giành khen nức nở nhất ở đây chính là thịt nai chảo gang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./can-nha-toi-thua-huong-sieu-ngon/103.html.]
Nhờ mẹ của Tráng Tráng, lần này xem như Thời Nhiễm tìm được một ít nguyên liệu nấu ăn đặc biệt có chất lượng không tồi.
Thịt nai tươi mềm, nhiều nạc, vô cùng thích hợp để lấy ra làm món nướng.
Thời Nhiễm xử lý xong thịt nai thì cho luôn lên chảo gang nướng, tranh thủ thời gian dọn lên bàn. Mùi thịt nướng tỏa ra kèm theo độ nóng còn kéo dài của chảo gang. Từng lát thịt nai chuyển sang màu nâu cháy xém bóng bẩy do dầu.
Đỗ Tử Minh gần như có thể nghe thấy tiếng ừng ực truyền đến từ cổ họng của mình, đôi đũa không kiềm chế được vươn tới chảo gang.
"Ui da!" Nhiệt độ trên chảo gang vẫn chưa hạ xuống, khiến Đỗ Tử Minh suýt nữa là bị bỏng.
Nhưng chờ đến khi mùi thịt nai truyền tới trung tâm của não bộ thì Đỗ Tử Minh đã không còn nhớ nổi nóng với không nóng là cái gì.
Thịt nai tươi ngon được áp trên chảo gang nhưng vẫn giữ được nguyên vẹn, chất thịt tươi mới, gia vị rắc thêm bên ngoài cũng vô cùng phù hợp. Khiến người ta không nhịn nổi muốn ăn thêm một miếng.
Ăn ngon quá đi!
Đỗ Tử Minh chỉ cảm thấy tất cả những món ăn hôm nay đều được làm chạm tới đáy lòng ông ấy, thật sự khiến người ta phải kinh ngạc cảm thán khi một cô gái nhỏ như Thời Nhiễm có thể làm ra những món ăn ngon thế này.
Bên kia, Thời Nhiễm nhìn chằm chằm vào lồng hấp lớn đang bốc hơi nóng, chờ tới thời gian thì bảo người tới mở nó ra.
Hơi nước trắng xóa tản ra, bánh bột mì trong lồng hấp nhanh chóng co lại.
Thời Nhiễm ấn thử mấy lần, gật đầu hài lòng: "Được rồi, lấy mấy cái này ra hết đi, mỗi bàn một giỏ."
Giỏ nhỏ được đan bằng trúc, lúc Mục Phi đặt bánh bột mì vào trong thì vô cùng cẩn thận, chỉ sợ bản thân làm hư cái nào sẽ phải đền cái đó.
Thời Nhiễm nhìn trái phải trên dưới một lần, vỗ tay: "Xong, các món đủ hết rồi, dọn thêm món canh Bát Trân này lên nữa là chúng ta có thể nghỉ ngơi."
Nghe vậy, mấy nhân viên bên cạnh đều nhịn không được vui vẻ.
Làm tiệc thật sự là một công việc vất vả, không chỉ bận vào ngày đãi tiệc, mà còn cả việc chuẩn bị trước đó và bưng thức ăn lên đúng lúc nữa. Tất cả những món ăn nóng đều được dọn hết lên bàn trong vòng nửa tiếng, điều này hoàn toàn khiến sau bếp luống cuống tay chân một phen.
Có điều ưu điểm cũng rõ ràng, chỉ dựa vào việc mỗi lần bận rộn xong Thời Nhiễm sẽ cho họ một ít thức ăn, đã đủ để bọn họ cam tâm tình nguyện đi theo Thời Nhiễm làm việc một khoảng thời gian.
Trong bữa tiệc, từ lúc Mục Phi đưa ba giỏ bánh bột mì lên, bữa tiệc này cũng được đẩy lên phút cao trào.
Bánh bột mì được dọn lên là Thời Nhiễm cố ý làm, các loại đậu đủ màu cùng với quả hạch được sắp xếp thành từng nhóm để tạo ra hình.
Còn tạo ra hình gì à?
Là bánh có hình chữ phúc.
Thời Nhiễm dùng quả hạch và đậu xếp thành hình chữ phúc ở trên mặt bánh, bánh bột mì nóng hôi hổi có vị thơm ngọt, sau khi bẻ ra thì có nhân bánh chảy ra. Chữ phúc cũng được xếp ngay ngắn rất đẹp.
Mục Phi còn nói thêm vào: "Cái bánh này để nguội cũng ăn được."
Đây cũng là do Thời Nhiễm dự đoán, những món ăn lần này khá nhiều, cả bàn có chừng hai mươi món ăn. Thế là khi làm món chính, Thời Nhiễm mới làm bánh chữ phúc. Chỉ nghĩ rằng nếu có người ăn không nổi nữa thì có thể gói bánh mang về, sau khi để nguội thì cũng có hương vị riêng.
Nhưng mà nói thì nói thế, nhưng nhìn thấy bánh bột mì nóng hầm hập như thế xuất hiện trước mắt. Thử hỏi ai có thể nhịn xuống không ăn chứ?
"Tôi no căng rồi... Nhưng mà nhìn cái bánh này ngon đấy nhỉ."
"Hai chúng ta chia nhau một cái đi? Tôi thấy màu sắc mấy cái bánh này khác nhau, chắc là vị cũng khác nhau đấy."
"Thôi kệ, tôi ăn trước đây, tôi không muốn đợi cho nó nguội đâu."
...