Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Căn Nhà Tôi Thừa Hưởng Siêu Ngon - 113

Cập nhật lúc: 2025-02-03 14:09:54
Lượt xem: 118

Tổng giám đốc Vương cắt ngang: "Vị trí của nhân viên giao hàng ai cũng có thể làm được, lôi kéo thì lôi kéo vậy, họ có thể lôi kéo hết tất cả nhân viên giao hàng của chúng ta được à? Tiểu Tăng, cô đang phụ trách công việc nhân sự của khu vực này, có đôi lúc đừng ném công việc của mình cho cấp trên chứ. Duy trì nhân viên ổn định, đảm bảo người ở mặt nhân sự, đây đều là công việc của cô chứ không phải của tôi... Cô hiểu ý của tôi chứ?"

Tiểu Tăng: "Tổng giám đốc Vương, tôi không phải..."

Ánh mắt tổng giám đốc Vương không hài lòng: "Cô xem đi, tôi chỉ mới có một vài câu thì cô đã liên tục cãi lại tôi rồi. Cũng may là tôi tốt tính, luôn rộng rãi với mọi người. Tiểu Tăng à, tôi thấy cô còn trẻ nên mới dặn dò một câu, đổi lại là người khác thì chưa chắc tôi sẽ nói những lời này đâu. Cô còn trẻ, có đôi lúc nên nói ít làm nhiều. Công ty ấy mà, doanh trại bằng sắt nhưng năm nào cũng có binh lính ra đi, mỗi bộ phận đều có nhiệm vụ riêng của mình, công việc của cô là giải quyết những vấn đề này, cũng như chuyện lần này vậy, chẳng lẽ chỉ có một con đường là tăng lương thôi sao?"

"Cô hoàn toàn có thể đi làm thử công việc của họ mà, công ty giao hàng Sóc Chuột của chúng ta là một nền tảng lớn, không giống với những nền tảng sớm nở tối tàn kia."

"Tiểu Tăng, tôi rất coi trọng cô, trước đây công việc mảng nhân sự vốn dĩ giao cho Tiểu Lý, nhưng do tôi cảm thấy cô có năng lực nên mới đưa cô đảm nhiệm. Cô đừng phụ lòng kỳ vọng của tôi đấy."

Tiểu Tăng im lặng không nói gì nữa.

Tổng giám đốc Vương đắc ý: "Được rồi, cứ như vậy đi. Cô quay về xử lý công việc thật tốt. À đúng rồi, sẵn tiện tổ chức hoạt động đoàn thể vào cuối tuần... Khu nghỉ dưỡng suối nước nóng lần trước tôi đề cử với cô cũng không tệ, cô tổ tức ở đó đi, nhanh chóng nộp đủ chi phí của ngành này đi."

Tiểu Tăng thấp giọng đáp lại, đi ra khỏi phòng làm việc.

Phía sau tổng giám đốc Vương hài lòng ngã đầu ra phía sau ghế, tài liệu Tiểu Tăng mang đến cũng bị ông ta tiện tay vứt đi.

Tiểu Tăng quay về chỗ làm việc của mình, đồng nghiệp bên cạnh thấy sắc mặt cô không tốt nên lén lút chọc cô một cái: "Sao vậy?"

Tiểu Tăng miễn cưỡng cười: "Không sao."

"Lại bị tổng giám đốc Vương phê bình sao? Cô đừng quan tâm đến ông ta, ông ta là như vậy đấy, không dạy dỗ người khác không được."

Tiểu Tăng nhìn đồng nghiệp trẻ tuổi bên cạnh, rõ ràng cũng chưa tốt nghiệp được bao lâu, cuối cùng gương mặt cũng hiện ra sự chán nản: "Tiểu Vân, tôi sắp không làm nổi nữa rồi."

Ai cũng nói giao hàng Sóc Chuột là một nền tảng lớn, cô ấy vào công ty này cũng không dễ dàng gì. Ai ngờ sau khi vào lại phát hiện cuộc sống cô hướng tới lại không ăn nhập gì với thực tại.

Có một cấp trên như cha mình, lúc nào cũng phải bỏ tiền túi để trả tiền hoạt động tập thể, yêu cầu tăng ca nhưng lại không trả tiền tăng ca...

Tiểu Tăng nằm dài lên bàn: "Tổng giám đốc Vương nói cuối tuần phải tổ chức hoạt động tập thể, bảo tôi tham khảo giá..."

Đồng nghiệp trẻ tuổi lập tức sốt ruột: "Mẹ nó, người này bị bệnh à? Không phải tuần trước đã tổ chức rồi sao? Ngày hè như vậy lại kéo người ta ra ngoại thành leo núi, tuần này lại làm nữa ư!"

"Hơ hơ, lần này muốn đi khu nghỉ dưỡng suối nước nóng."

Đồng nghiệp trẻ tuổi kia dường như nhận thức được vừa rồi mình nói hơi lớn tiếng nên lúc này cố gắng đè nén cơn tức của mình: "Vẫn chia đôi hả?"

Tiểu Tăng uể oải gật đầu.

"Tôi *¥&@%@..."

Đồng nghiệp trẻ tuổi cố gắng kìm nén: "Vậy chuyện lúc nãy cô tìm ông ta..."

Tiểu Tăng: "Bác bỏ rồi."

Đồng nghiệp trẻ tuổi lập tức im lặng.

Rất lâu sau đối phương mới lên tiếng: "Không được, tôi không làm nữa."

Tiểu Tăng trợn tròn mắt, liên tục khuyên ngăn.

Nhưng đối phương lại rất kiên định: "Nếu tiếp tục làm sớm muộn gì tôi cũng bị tức c.h.ế.t ở đây."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./can-nha-toi-thua-huong-sieu-ngon/113.html.]

Động tác của đồng nghiệp nhanh đến mức khiến Tiểu Tăng không cách nào tưởng tượng nỗi, chiều vừa vào làm là người kia đã gõ xong đơn từ chức rồi.

Mới một tuần thôi nhưng đồng nghiệp bên cạnh Tiểu Tăng đã đi hết ba bốn người rồi.

Tiểu Tăng nhìn những đồng nghiệp nhanh chóng rời khỏi công ty, bất chợt nắm chặt lấy điện thoại.

Hôm quan HR bên phía giao đồ ăn Gấu Trúc đã gọi điện thoại cho cô ấy...

Cây mướp của Thời Nhiễm cuối cùng cũng lớn lên trong vòng một tuần sau khi kết trái, trái mướp dài ra quả trên dây leo, niềm vui khi thu hoạch khiến khóe môi người ta không khỏi cong lên.

Mướp là một loại rau củ rất dễ chín, cách làm thường thấy nhất chính là xào và nấu canh.

Ngày đầu tiên thu hoạch mướp, Thời Nhiễm đã làm món mướp xào, thêm vào thực đơn bữa trưa. Mướp xanh tươi, thơm ngon giòn ngọt, vô cùng thanh đạm ngon miệng.

Trên ghế của quán ăn, bạn nhỏ Tráng Tráng ngày càng tròn trịa mũm mĩm đang vẫy cái thìa, lựa ra những sợi mướp xào trên đĩa một cách chính xác.

Dì Vương không nhịn được lại đau đầu: "Con ăn chút mướp đi! Đây là món chị Thời Nhiễm con làm đấy, chắc chắn không có vị đắng đâu."

Bản thân mướp mang theo một vị đắng nhàn nhạt, nếu như để lâu thì vị đắng sẽ càng rõ ràng hơn.

Thêm vào đó là trước đây lúc nào dì Vương xào mướp cũng xào đến đen, khiến bây giờ Tráng Tráng không có ấn tượng tốt với mướp.

"Con không ăn đâu!"

Lông mày dì Vương nhướng cao lên, bà cầm đĩa giò heo hầm đậu nành mà cậu nhóc cứ cặm cụi ăn lên: "Không ăn mướp thì không được ăn giò heo!"

Tráng Tráng mếu máo muốn khóc đến nơi.

Dì Vương: "Khóc cũng vô dụng!"

Tráng Tráng khịt khịt mũi, đương nhiên cậu biết khóc không có tác dụng gì rồi. Tháng trước cậu nhóc khóc lăn lóc muốn ăn mì xào nhưng kết quả lại bị bà nội đánh cho mấy cái.

Tráng Tráng ấm ức ăn hai miếng mướp xào, lúc này dì Vương mới trả đĩa giò heo hầm đậu nành lại cho cậu nhóc.

Mướp Thời Nhiễm trồng đặc biệt xanh tươi, lượng nước vừa phải, vị thơm của bản thân nó thôi cũng đã đủ rồi.

Vốn dĩ Tráng Tráng bị bà nội ép ăn, sau đó lại cảm nhận được mùi vị cũng không đến nỗi tệ nên cứ vươn đũa gắp liên tục.

Ưm... Nhưng thứ ngon nhất vẫn là thịt!

Giò heo hầm màu đường nâu được cắt thành miếng nhỏ, hầm chung với đậu nành đã được luộc sẵn, đến khi da heo và xương của giò heo mềm nhừ, cuối cùng thêm ớt vào để làm dậy hương vị rồi tắt bếp.

Một bát giò heo hầm đậu nành đỏ rực, vô cùng thu hút người khác đã được làm xong.

Chỉ cần dùng đũa là có thể đ.â.m xuyên qua giò heo, tách lớp da màu đỏ tương bên ngoài ra, bên trong là màu sắc tươi sáng của thịt, trong suốt mê người. Thịt chắc và mềm, lúc nhai như hòa tan trong miệng, hạt đậu nành tròn trịa mọng nước, mang theo vị mặn hơi cay xong vào dạ dày.

Tráng Tráng ăn món giò heo hầm đậu nành xong, dì Vương muốn ngăn nhưng không kịp, trơ mắt nhìn nhóc mập kia uống hết nước canh còn sót lại trong bát, ánh mắt mãn nguyện híp lại.

Theo lý mà nói những ngày nóng bức thế này không nên ăn những món dầu mỡ, nhưng Thời Nhiễm lại có tay nghề này, giò heo hầm dai mềm mang theo vị cay nhưng lại không ngấy.

Ăn đến nỗi mọi người trong quán đều thèm thuồng nhưng ăn không được nữa, rất muốn mọc ra được thêm một dạ dày khác.

Trong nháy mắt khu bình luận của app giao đồ ăn cũng được làm mới.

Loading...