Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Căn Nhà Tôi Thừa Hưởng Siêu Ngon - 127

Cập nhật lúc: 2025-02-03 22:10:18
Lượt xem: 85

Lúc trước ký hợp đồng không chỉ có số điện thoại, còn có cả địa chỉ công ty nữa phải không?

Đến lúc đó đi xem là được.

Quách Mai rối như tơ vò, thấy con trai Thời Kiệt đeo tai nghe chơi game, lòng lại càng thêm phiền não.

“Đừng chơi nữa! Mau ăn cơm đi, ăn xong rồi thì ăn bánh Trung thu.”

Thời Kiệt duỗi lưng, cầm đũa gạt thức ăn vài cái: “Con nhạt mồm lắm, không muốn ăn.”

“Thế con lấy bánh Trung thu ăn đi.”

Thời Kiệt còn ghét bỏ hơn: “Không ăn, bánh Trung thu chẳng có nhân gì cả, vừa cứng vừa khó ăn.”

Quách Mai bới tung đống bánh Trung thu trong nhà một lúc, tìm ra cái chân giò hun khói Vân Nam duy nhất ở trong đưa cho con trai: “Con ăn cái này đi, cái này là thịt.”

Thời Kiệt nhận lấy bánh Trung thu, làm như tùy ý nhấc lên: “Mẹ, cho con thêm hai nghìn đồng nữa đi.”

Lòng Quách Mai như nhỏ máu, nhưng vẫn ôn tồn hỏi: “Cần tiền làm gì? Hai ngày trước mới đưa cho con hai nghìn đồng rồi mà?”

Thời Kiệt hùng hồn nói: “Con có bạn gái rồi, chi tiêu nhất định phải nhiều hơn chứ.”

Quách Mai có tâm mắng vài câu, lại sợ con trai nghe xong mất hứng, chỉ có thể lầm bầm: “Yêu đương thì phải tiêu tiền của con à? Không phải là đứa đào mỏ đấy chứ?”

Thời Kiệt không kiên nhẫn nói: “Đều như thế hết, mẹ có cho không?”

Đối với con trai, Quách Mai luôn rất khoan dung, luôn miệng nói: “Đưa đưa đưa.”

Thời Kiệt thấy sắc mặt mẹ không tốt, cầm tiền rồi dỗ dành hai câu: “Điều kiện của gia đình bạn gái con rất tốt, mẹ, mẹ đừng hồ đồ, con yêu đương khoảng hai năm, rồi con sẽ moi hết.”

Quách Mai luôn miệng đồng ý, đợi đến khi con trai cầm tai nghe về phòng. Nụ cười trên mặt Quách Mai liền sụp xuống.

Nói thì dễ nghe đấy, nhưng chi tiêu trong nhà quả thực không hề nhỏ.

Tưởng rằng sau khi con trai lên đại học thì sẽ khá hơn chút, ai dè chi tiêu lại càng nhiều hơn, còn không bằng lúc học cấp 3.

“Đợi đến ngày Quốc Khánh thì chúng ta sẽ đi thành phố B!”

Trong nhà đang cần tiền gấp, không hỏi Thời Nhiễm thì hỏi ai đây?

Ăn tết Trung thu xong, Thời Nhiễm phát hiện ra một chuyện.

Đó chính là cửa hàng nhỏ của cô hình như hot ở chỗ nào đó.

Nhìn lượng khách ngày càng nhiều, Thời Nhiễm bèn hỏi Tiểu Mễ và Chu Mẫn.

Chu Mẫn là một người chuyên hóng chuyện, hứng chí bừng bừng lấy điện thoại ra phổ cập tin tức mới nhất cho Thời Nhiễm.

“Cô không biết sao? App giao đồ ăn Gấu Trúc quảng cáo cửa hàng của cô là cửa hàng đặc sắc đó.”

Thời Nhiễm đúng là không biết chuyện này, tuy rằng Kỷ Vân cũng có đánh tiếng với cô, nói là gần đây nền tảng sẽ để cửa hàng của cô lên sóng nhiều hơn chút. Thời Nhiễm còn tưởng chỉ là xếp hạng cửa hàng đang tăng lên.

Chu Mẫn: “Nhưng mà cái này không phải trọng điểm, trọng điểm là món bánh Trung thu của cô!”

Thời Nhiễm: “Bánh Trung thu? Bánh Trung thu làm sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./can-nha-toi-thua-huong-sieu-ngon/127.html.]

Chu Mẫn mở một video: “Đây, chủ blog ẩm thực hot nhất trên mạng hiện nay đánh giá.”

Thời Nhiễm nhìn video đánh giá đã phá năm triệu lượt xem trên màn hình, cả người đều tê dại.

Chu Mẫn còn đổ thêm dầu vào lửa: “Lúc đầu còn có người nói là cô bỏ tiền ra mua quảng cáo đấy.”

Trong video có một cô gái mặc Hán phục đang đánh giá sắc bén: “Chiếc bánh Trung thu su kem này, mặc dù nổi tiếng ở ngoài, nhưng điều phải chú ý đó là, bánh Trung thu có độ ngọt rất cao, nhân bánh thì nói sau, vỏ bánh Trung thu thì không hề khoa trương như trong quảng cáo là không có chút nước nào...”

Thời Nhiễm nhìn những bình luận trên đạn mạc.

“Oa oa oa, không cần nói vậy chứ, tôi rất thích ăn chiếc bánh Trung thu này, tuy rằng đúng là có thể hơi ngọt, nhưng hương vị tuyệt đối không kém chút nào.”

“Tôi tò mò cuối cùng thì chủ blog sẽ cho loại bánh Trung thu nào năm sao đây, đây là bánh Trung thu có giá ba mươi lăm đồng đó, nếu cái này cũng không thể đạt tới yêu cầu của chủ blog, thì tôi không nghĩ tới còn có loại bánh Trung thu nào phù hợp với điều kiện này đâu.”

“Chủ blog thu tiền đi, bánh Trung thu nhà XX người ta làm bao nhiêu năm rồi, bánh Trung thu su kem này tôi vẫn đặt suốt, người trong nhà đều nói rất ngon mà.”

“Lầu trên mới là thủy quân, nhà XX trừ đắt tiền ra thì còn có gì.”

“Đúng vậy, một cái bánh Trung thu giá cao nhất là năm mươi đồng, tôi không thể hiểu nổi.”

......

Video chiếu đến đoạn sau, đạn mạc lại càng là sự nghi ngờ ngập trời.

“Tôi đã nói là thu tiền mà! Mọi người xem tiệm cuối cùng này, ngay cả cửa hàng tôi cũng không tìm được.”

“Cũng không phải là chuỗi cửa hàng, chỉ là một cửa hàng mở trong một hẻm nhỏ, c.h.é.m gió thật.”

“Tốn nhiều tiền làm quảng cáo như thế, bánh Trung thu của bà chủ bán bao nhiêu một chiếc thế, bán rẻ nhưng cũng không kiếm lại được đống tiền làm quảng cáo đâu nhỉ.”

......

Chu Mẫn lo lắng Thời Nhiễm nhìn thấy sẽ tức giận, dứt khoát mở khu bình luận ra.

“Chẳng có chuyện gì, sau đó chủ blog đánh giá này cãi vài câu giận dữ với đám người này, rồi dứt khoát cho bốc thăm trúng thưởng toàn bộ số bánh Trung thu mình cướp được, bốc được ba trăm người. Mấy ngày nay bình luận đã đổi hướng gió rồi.”

Quả nhiên, dưới khu bình luận đều là những lời khen khoa trương không ngớt.

[Cầu Nguyện Với Tường Đóng Thuế Đàng Hoàng: Ngon tuyệt, anh em ơi, tôi trịnh trọng xin lỗi với chủ blog, bánh Trung thu này thật sự quá ngon. Tôi rút được chiếc bánh hạt sen trứng muối, hạt sen thanh ngọt không ngấy, trứng muối còn mang theo mùi thơm, màu sắc cũng vừa đẹp. Mẹ tôi ăn nửa chiếc, rồi ép tôi đi mua thêm... Nhưng đã hết tết Trung thu rồi, không nói nữa, tôi đã đi tìm cửa hàng rồi, hy vọng sang năm chủ quán có thể chuẩn bị nhiều thêm một chút.]

Bình luận bên dưới lúc bắt đầu đều là “Thật sao, tôi không tin.jpg”, “Nếu chủ blog bị bắt cóc thì nháy mắt cái nhé!”, “Tên nhóc này, tiếp thị quá được, người bốc thăm trúng thưởng cũng không tha sao?”

Phía sau có lẽ là bởi ba trăm người bốc được bánh Trung thu đều tự đưa ra phản hồi, vì thế chiều hướng phần bình luận thay đổi trong nháy mắt, còn lại tất cả đều đang kêu rên sao mình không phải người được giải hoặc là hận mình có mắt như mù.

[Đèn Vẫn Như Cũ: Hu hu hu, khóc vì không bốc được quà, lần sau mở luôn buổi đấu giá trực tiếp được không? Kiểu bốc thăm trúng thưởng này với tôi mà nói thì chính là một lời từ chối thẳng thừng rồi.]

[Nguyệt Lượng Tiên Sinh Biết Hát: Thật ra hồi trước tôi đã muốn nói, tiệm mà chủ blog nói tôi đã từng đến... Không biết mọi người còn nhớ tới chuyện cơm quả du ngày trước không.]

[Lạnh Giá Liên Miên: Tôi biết! Nghe nói có một quán làm cơm quả du đặc biệt ngon, thấy bảo là mở trong tứ hợp viện... Chính là cửa hàng này sao?]

[Hãy Buông Bỏ Phản Kháng Mà Kết Hôn Với Tôi: Chính là quán này! Người hóng chuyện đến muộn đây, nhà hàng này ở gần ngay công ty tôi, lúc mới bắt đầu còn mở gian hàng nhỏ bán đêm, bán tôm hùm đất... Không sai, chính là quán có một lần hơi hot ở trong khu đó! Là cô ấy là cô ấy là cô ấy! Chỉ có thể nói là, mọi người quá ngây thơ rồi, bà chủ của quán đó là cao nhân hậu thế nhà nào đó, món nào món nấy đều làm rất ngon!]

[Nhà Sập Rồi Đừng Nói Chuyện Với Tôi: Đù mé, thật hay giả vậy, cho địa chỉ đi, đợi đến giờ nghỉ trưa thì đi thăm dò.]

[Làm Một Bình Gió Trong Lành: Đúng đó... Tôi đã từng đến rồi. Ngày đầu tiên mở hàng sau tết Trung thu, tôi đã ăn suất cơm trưa. Đùi gà ướp hành và đuôi cá om... Chỉ có thể nói là, gặp nhau quá muộn.]

...

Loading...