Căn Nhà Tôi Thừa Hưởng Siêu Ngon - 133
Cập nhật lúc: 2025-02-04 08:53:29
Lượt xem: 78
"Mày nói mày có tiền thì là có tiền à? Mấy năm nay mày tiêu xài bao nhiêu có tính không? Mày đi học, ăn uống, quần áo có cái nào mà không cần tiền? Tao nuôi dưỡng mày nhiều năm như vậy, mày còn tính toán tiền nong với tao? Lương tâm mày bị chó ăn rồi sao? Nếu như tao mặc kệ mày thì mày đã chẳng được đi học đâu..."
Thời Nhiễm nhìn chằm chằm vào người bác cả đang chột dạ trước mặt, vợ của bác thì vẫn đang mồm năm miệng mười, và cả người anh họ không mấy tốt bụng đang đảo mắt qua lại kia, cô lạnh lùng nói: "Được thôi, cháu cũng không định đi tìm mấy người, bởi vì lười phải nói những lời vô nghĩa. Nếu bác tính như thế thì tính cho đến cùng đi, về nhà mà chờ lệnh triệu tập."
Gia tài cha mẹ để lại hẳn phải là của mình, còn cái mà nhà bác cả nói nuôi dưỡng mấy năm qua cũng chỉ là không để c.h.ế.t đói không để c.h.ế.t rét mà thôi. Trước đây quần áo mà nguyên chủ mặc chỉ là quần áo cũ mà Quách Mai xin lại từ con của nhà hàng xóm, đi học cũng là nhờ vào tiền thưởng đạt được hàng năm chứ càng không cần phải nói đến việc ăn uống. Từ sau khi nguyên chủ đến ở nhà bác cả thì bắt đầu phải làm việc nhà, nấu cơm, thứ gọi là chăm sóc của Quách Mai cũng chỉ là những lời ngoài miệng.
Sự cứng rắn của Thời Nhiễm khiến cho Quách Mai luống cuống hoảng sợ, bà ta không ngờ rằng chính mình vừa ầm ĩ một trận vậy mà còn chưa thể phát huy được thực lực bản thân thì đã bị Thời Nhiễm đánh gãy.
"Mày muốn kiện tao? Cái thứ lương tâm xấu xa nhà mày!"
Thời Nhiễm chén ghét l.i.ế.m nhìn cả nhà họ: "Làm quá nhiều chuyện trái lương tâm cũng không sợ gặp báo ứng, trước kia khi cho cháu ký hợp đồng còn lấy đi khoản phí hợp đồng của cháu nữa đúng không? Quay về nhớ chuẩn bị số tiền này, tất cả đều phải hoàn trả lại cho cháu."
Quách Mai hoàn toàn hoảng loạn, Thời Hướng Đông cũng cóng người, thái độ của Thời Nhiễm hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của ông ta. Ông ta vốn định ra mặt hòa giải nhưng tỏ ra đáng thương là vô ích, Thời Nhiễm rõ ràng rất hận ông ta sau khi biết hết mọi chuyện.
Mọi người có mặt ở đây đều có những ý nghĩ khác nhau, chỉ có Thời Kiệt đảo mắt và phá vỡ sự tĩnh lặng: "Em họ, em sống ở nơi này hoàn cảnh cũng không tệ nha, là người đàn ông nào mua cho em thế?"
Một tứ hợp viện rất lớn! Khoảng sân đẹp rộng rãi, còn có những nét chạm khắc trên nhà và cả những kiến trúc động vật cổ trên góc nhà...
Thời Kiệt khinh bỉ mà chua chát, em họ của cậu ta đúng là rất có bản lĩnh, mới đến thành phố B chưa bao lâu mà đã có thể móc nối được với người giàu.
"Em nói xem người đàn ông đó có biết trước kia em là người nổi tiếng trên mạng không? Liệu người đó có biết em bỏ học để đi livestream không?"
Thời Kiệt cho rằng người đàn ông của Thời Nhiễm có thể cho cô một nơi ở lớn như vậy hẳn là cũng xem trọng cô hơn những người phụ nữ khác, một người đàn ông như thế sao có thể không so đo với quá khứ của bạn gái mình?
"Em nói xem, nếu như cha mẹ anh nói với anh ta rằng em đã từng có bạn trai khi còn đi học hoặc là nói em đã có đối tượng kết hôn ở quê... Em nghĩ xem liệu anh ta có còn đối xử tốt với em như vậy nữa không?"
Con người Thời Kiệt này có thể nói là kế thừa đầy đủ từ cha mẹ của mình, cha cậu ta ác độc giả nhân giả nghĩa, còn mẹ thì kiêu căng mà ngu xuẩn, kế thừa không sót một tí nào.
Trong mắt Thời Kiệt lóe sáng: "Chúng ta sẽ không nói những lời tổn thương ấy nữa, em cứ vui vẻ tiếp đón nhà chúng tôi vào trong ở, về sau chúng ta vẫn là người một nhà. Em nói có đúng hay không?"
Thời Nhiễm phải thật sự lau mắt mà nhìn người anh họ, người này không chỉ thâm độc mà tư tưởng còn bẩn nữa.
Thời Nhiễm không hề nao núng, cô lấy điện thoại từ trong n.g.ự.c ra, trên màn hình hiển thị đoạn ghi âm đã kéo dài được mấy phút.
"Lời anh nói quả thật không tồi, chỉ là tôi có hơi đáng tiếc khi nghe những lời sâu sắc như thế. Anh nói xem trường học của các anh cũng nên khen thưởng ấy chứ nhỉ?"
Thời Nhiễm vung vung mái tóc: "Với lại tứ hợp viện này tôi được thừa kế từ người thân bên nhà mẹ. Đừng dùng con mắt bẩn thỉu đó mà suy đoán người khác nữa."
Về nguồn gốc của tứ hợp viện này thì Thời Nhiễm nói cũng không sai, ở thế giới kia tứ hợp viện của cô đúng thật là của một thân thích bên mẹ. Hơn nữa khi Thời Nhiễm lật tìm trong trí nhớ của nguyên chủ thì những thân thích bến cha đều có ấn tượng, còn phía nhà mẹ lại là một mớ trống không, đó cũng là một chỗ hở mà cô có thể tìm được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./can-nha-toi-thua-huong-sieu-ngon/133.html.]
Tứ hợp viện là của Thời Nhiễm?
Là cô kế thừa được từ nhà mẹ?
Tin tức này khiến ba người họ chấn động không nói nên lời.
Trong lòng Thời Hướng Đông không thể nói rõ được là cảm xúc gì: "Sao có thể? Mẹ mày cũng chỉ là một người thường..."
Thời Nhiễm: "Người thân của mẹ cháu không có con cái, đúng lúc lại gặp được cháu nên cho cháu căn nhà này, có vấn đề gì sao?"
Lồng n.g.ự.c Quách Mai đau nhói, ban đầu còn nghĩ ngôi nhà này là thuộc về người đàn ông của Thời Nhiễm nên còn chưa đau lòng đến thế, bà ta cho rằng dù thích thú đến đâu thì người đàn ông kia cũng sẽ không đơn giản cho không một căn nhà để lấy lòng phụ nữ.
Nhưng ngôi nhà này đã là của Thời Nhiễm!
Là của một mình Thời Nhiễm!
Nếu mình không trở mặt với Thời Nhiễm, phải chăng cũng có thể vào ở rồi không?
Thời Nhiễm mặc kệ bọn họ nghĩ như thế nào, cô trực tiếp đóng cửa: "Trở về đợi lệnh triệu tập đi."
Thời Hướng Đông mơ mơ hồ hồ dắt vợ con về khách sạn ở, cả nhà ba người đều không ai nói câu gì.
Mãi một lúc lâu sao mới nghe thấy Thời Kiệt lẩm bẩm: "Tất cả đều tại mẹ, nếu thái độ của mẹ với Thời Nhiễm tốt chút thì bây giờ chúng ta cũng sẽ không bị động như thế. Nhìn đi, bây giờ con bé đó phát đạt rồi sẽ đòi về những khoản nợ, sau này chúng ta cũng chẳng chạm vào được miếng lợi ích nào nữa... Mảnh đất vừa rồi con cũng có tìm kiếm thử, một tứ hợp viện lớn như vậy ở giữa lòng thành phố B, giá bán khởi điểm của nó cũng phải từ chín con số."
Chín con số...
Quách Mai xém chút không đứng dậy nổi: "Con trách mẹ? Điều kiện trong nhà của chúng ta con còn không rõ thì sao? Không có khoản tiền đó của Thời Nhiễm thì tiền con học thêm, tiền mua đồ chơi, tiền cho bạn gái đều từ đâu mà ra?"
Không thể không nói, sau khi trong nhà có được khoản tiền đó của Thời Nhiễm thì cuộc sống nhà bọn họ đã khá giả hơn nhiều trong mấy năm qua. Có thể hoàn trả trước hạn khoản vay mua nhà, bình thường cũng có người giặt giũ nấu nướng, sống thoải mái hơn rất nhiều.
"Sớm biết thế đã không để nó đến thành phố B."
Thà rằng Thời Nhiễm không kế thừa được tứ hợp viện đó còn hơn là để cô thoát khỏi sự kiểm soát của bọn họ.
Giờ thì hay rồi, chẳng những không đụng vào được mà ngay cả ăn rồi cũng phải nhả ra.
Sắc mặt Thời Hướng Đông cũng không tốt lắm, hút từng điếu thuốc một, ông ta không ngờ Thời Nhiễm sẽ biết chi tiết đến vậy.
Thời Hướng Đông im lặng hồi lâu, bản thân như già đi mấy tuổi.