Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Căn Nhà Tôi Thừa Hưởng Siêu Ngon - 136

Cập nhật lúc: 2025-02-04 09:09:55
Lượt xem: 79

"Kết cấu này chỉ cần thế này, thế này, rồi thế này là được rồi, sao đơn giản như vậy mà các người cũng không hiểu!"

"Còn về chạm trổ, đường khắc vốn đã rất rõ ràng rồi, căn bản không cần thay nguyên bộ!"

"Mái ngói kia không đủ tiêu chuẩn, thay đi!"

Thời Nhiễm thẫn thờ kêu một tiếng Trại Linh, Trại Linh ngoan ngoãn bước tới.

Công nhân tỏ vẻ "Tôi đã nói đây là bạn trai cô rồi mà".

"... Cậu đang làm gì vậy?"

Trại Linh rất hùng hồn: "Họ sửa không đúng, tôi đang dạy lại cho họ."

Cậu nói đây là dạy?

Các công nhân khóc không ra nước mắt.

Thời Nhiễm giải thích: "Cậu nói họ không hiểu, vậy nếu cậu hiểu thì tự làm đi."

Bản thân Thời Nhiễm cũng không hiểu, nhưng đội tu sửa mà cô tìm có kinh nghiệm rất phong phú. Theo lý thuyết mà nói thì họ phải rất uy tín mới đúng.

"Tự làm thì tự làm!"

Trại Linh đi thẳng tới, trong lòng Thời Nhiễm nhảy dựng, anh chàng này sẽ không làm ra bất kỳ biểu hiện siêu nhiên nào đó chứ?

Sự thật chứng minh rằng cô đã suy nghĩ quá nhiều, Trại Linh cầm chiếc máy cắt lên, cắt vài đường đã ra một đống khối gỗ đủ loại hình dạng và hoa văn, sau đó không biết loay hoay thế nào đã nhanh chóng tạo ra một cái kệ mẫu.

"Thấy chưa? Không dùng đinh thép, dựng như thế này đi!"

Đội trưởng đội tu sửa trợn mắt há hốc mồm, đương nhiên bọn họ biết đây là một tòa kiến trúc cũ nên cố gắng hết sức khôi phục lại nguyên trạng, nhưng đã quá lâu rồi, rất nhiều cấu trúc xây dựng đã thất truyền nên chỉ có thể dùng đinh thép khôi phục bề ngoài, không để ý tới bên trong.

Nhưng anh chàng đẹp trai này chỉ tiện tay mân mê đã tạo ra một cấu trúc vừa hoàn chỉnh vừa bền chắc như vậy?

"Cậu có thể cho tôi xem cái kệ trong tay cậu được không?"

Đội trưởng đội tu sửa cảm thấy cổ họng mình hơi khô khốc, công ty của họ không thể làm kiểu thủ công như vậy, duy nhất một lần lúc anh ta tham gia trùng tu một danh lam thắng cảnh, có một lão chuyên gia được mời đến đã từng làm việc này một lần.

Nhưng tay nghề của lão chuyên gia kia cũng không tốt bằng cậu trai nhỏ này!

Đội trưởng đội tu sửa nhìn trái nhìn phải, yêu thích không muốn buông tay.

"Cậu trai nhỏ, bây giờ cậu đang làm gì vậy?"

Trại Linh không hiểu ra sao: "Tôi? Tôi thất nghiệp."

Trước đây Thời Nhiễm thường ôm anh, phàn nàn rằng anh là một con mèo lười biếng, không biết làm chỉ biết ăn.

Đôi mắt của đội trưởng đội tu sửa sáng lên: "Vậy không biết cậu có muốn trở thành cố vấn của công ty chúng tôi hay không?"

Lão chuyên gia kia có lai lịch lớn, rất khó mời. Hơn nữa đối phương cũng chưa chắc sẽ đồng ý tiếp nhận một dự án như vậy.

"Nói thật với cậu, công ty chúng tôi đã nhận trùng tu lại nhiều căn nhà đổ nát, đều là kiến trúc cũ, nếu không sửa thì sẽ sập. Nếu cậu đồng ý, giá cả chắc chắn dễ thương lượng, chúng tôi sẽ sửa chữa miễn phí cho ngôi nhà của bạn gái cậu! Công tác tu sửa sau này chúng tôi cũng đảm nhiệm luôn!"

Thời Nhiễm: ...

Trại Linh vừa nghe có thể sửa nhà miễn phí cho mình, chuyện tốt này sao anh có thể không đồng ý chứ!

Anh còn chưa quên dáng vẻ mỗi ngày đi sớm về tối để kiếm tiền của Thời Nhiễm, không có tiền thật sự rất khó khăn.

"Được!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./can-nha-toi-thua-huong-sieu-ngon/136.html.]

Thời Nhiễm còn chưa suy nghĩ xong thì anh đã đồng ý ngay lập tức.

Thời Nhiễm đột nhiên cảm thấy trong lòng vừa thấp thỏm vừa vui mừng, giống như con nhà mình đột nhiên thành công vậy.

Bỗng nhiên Trại Linh quay sang nhìn cô: "Tôi có thể đi không?"

Hành động này trong mắt của người khác chính là tìm kiếm sự đồng ý của bạn gái.

Thời Nhiễm: ...

Đội trưởng đội tu sửa: "Cô chủ nhỏ, tay nghề của bạn trai cô rất tốt, giá cả chúng tôi đưa ra sẽ không thấp..."

Thời Nhiễm: ...

Đã nói không phải là bạn trai mà.

Trại Linh tìm cho mình một cuộc sống mới, bắt đầu xua đi gần hết những lo lắng của Thời Nhiễm liên quan đến anh. Dù cho thế nào thì tốt xấu gì cũng đã học người ta đi làm rồi, đây là một sự khởi đầu tốt!

Kết quả đến tối, Trại Linh lại bắt đầu làm xằng làm bậy.

“Tại sao tôi lại không thể ngủ trên giường?”

Thời Nhiễm mệt mỏi cực độ: “Có thể giống nhau sao?”

Trước đây anh là một con mèo trắng múp, bây giờ là một người cao một mét tám.

Trại Linh cảm thấy ấm ức, làm loạn không có kết quả, bị Thời Nhiễm đày đến gian phòng nhỏ Mục Phi nghỉ ngơi lúc trưa, ở đó chỉ có một giường gấp.

Cứ như vậy hai người nghỉ ngơi cả đêm, sáng sớm hôm sau vừa thức giấc thì thấy ba người gia đình Thời Hướng Đông đã đứng trước cửa.

Tối qua Thời Hướng Đông ngủ không ngon giấc, Quách Mai cũng thế, chỉ có Thời Kiệt là không lo chuyện gì, ngủ một giấc đến sáng, sáng ra còn không chịu dậy, cậu ta suy nghĩ một lúc cảm thấy cách nghĩ của cha mình không bảo đảm gì cả.

Nói là quay phim trước, nếu như Thời Nhiễm tha thứ không kiện cáo thì đương nhiên là tốt rồi. Nếu Thời Nhiễm kiện lên thì họ sẽ tung thước phim ra, tốt xấu gì cũng tạo một cơ hội biện bạch cho gia đình mình.

Nhưng Thời Kiệt không hề quên những gì hôm qua Thời Nhiễm nói, cô đã ghi âm, còn muốn gửi bản ghi âm đến trường cậu ta nữa!

Mặc dù lúc ở trường Thời Kiệt không tốt lành gì nhưng cậu ta đang quen một cô bạn gái có gia cảnh rất tốt. Nếu như bị trường học biết được thì đương nhiên bạn gái cũng không giữ nổi rồi.

Thời Kiệt cắn răng, không nói gì, lén lút phát trực tiếp lên, trước khi phát cậu ta cũng có ý định nên đã cố ý tìm kiếm tên Thời Nhiễm trên mạng.

Nói sao cũng là do trước đây cậu ta không chú ý, không ngờ vừa tìm kiếm lại phát hiện bây giờ Thời Nhiễm là một blogger ẩm thực có chút tiếng tăm. Tự mình mở tiệm, chuyện kinh doanh đang rất khả quan.

Thời Kiệt cảm thấy mình đã thấy được chân tướng của vấn đề.

Thời Nhiễm biết nấu ăn sao? Đúng thật là lúc ở nhà cô phụ trách một ngày ba bữa của gia đình, nhưng để nói món ăn đó có thể khiến mọi người đổ xô chen chúc thì Thời Kiệt không tin.

Có yếu tố này Thời Kiệt thấy tất cả những gì Thời Nhiễm nói đều là giả. Cái gì mà tứ hợp viện, cái gì mà mở quán, sợ là do người đàn ông của cô dựng nên thì có. Chắc chắn những món ăn kia cũng không phải do cô làm!

Thế này có thể nói là buồn ngủ gặp chiếu manh, mắt Thời Kiệt híp lại, dự định cho Thời Nhiễm biết thế nào là lợi hại.

Cậu ta cho rằng chiêu trò đó của cha mình không thể làm gì Thời Nhiễm, cô gái này ở trong một căn nhà rộng rãi như vậy nhưng lại không thèm hỏi thăm gì đến gia đình người bác đã nuôi dưỡng mình bao nhiêu năm, có thể thấy là một người ác độc.

Đến lúc đó chắc chắn sẽ bị chất vấn, chi bằng bây giờ nói ra tất cả.

Dựa vào gì mà cô sống tốt đến vậy, đã sống được an nhàn còn đòi hỏi những người khó khăn như cha mẹ mình có thể thấy là người làm giàu bất nhân.

Thời Kiệt rất khinh thường, cậu ta vẫn lý do thoái thác của Thời Nhiễm là trêu ngươi thôi, họ hàng bên mẹ cô để lại cho cô tứ hợp viện sao?

Làm sao thế được.

Nếu như bên mẹ cô thật sự có họ hàng có tiền đến thế thì tại sao lại không sớm đón cô qua để nuôi nấng?

Trong lòng Thời Kiệt dâng lên một nỗi tự hào cao ngút trời.

Loading...