Căn Nhà Tôi Thừa Hưởng Siêu Ngon - 143
Cập nhật lúc: 2025-02-04 10:14:11
Lượt xem: 102
Giá của cô không cao, bên trong và bên ngoài đều có giá như nhau.
"Như vậy chúng ta cũng có thể đưa sản phẩm ra đúng hạn."
Quyết định này không có gì phản đối, thật ra nếu buổi tối chỉ bán đồ mang về và mở nhà hàng nhỏ phía trước thì sẽ không bận chút nào.
"Buôn bán bằng nhà hàng nhỏ thì chỉ cần sắp xếp chỗ ngồi thuận tiện cho người dân là được."
Sau khi sắp xếp xong, Thời Nhiễm gửi tin tức cho Kỷ Vân, cô cũng trực tiếp nói rõ trên nền tảng phát sóng trực tiếp.
Sau đó, trước sự náo loạn của người hâm mộ, cô nhanh chóng tung ra một tin tốt.
"Thời Nhiễm V: Nhờ sự ủng hộ nhiệt tình của mọi người, cửa hàng của chúng tôi sẽ sớm ra mắt dầu cay mang nhãn hiệu chung với Hùng Miêu, mong mọi người chú ý theo dõi."
Từ "chú ý theo dõi" đã khiến sự mong đợi của mọi người tăng cao.
[Tất cả do ánh trăng gây tai họa: Ôi, cuối cùng, cuối cùng cũng đợi được đến ngày hôm nay rồi.]
[Đừng tới giáo huấn tôi: Dầu cay! Nó có thể trộn lẫn với thỏ dầu đỏ không?]
[Tất cả chúng sinh: Loại ớt kia ăn ngon quá, lần trước tôi không thể ăn hết, sau này vì muốn dỗ dành con gái nên đã đem trộn lẫn với thịt ức, nó cũng rất ngon.]
[Tự do như gió: A, có sẵn để mua không? Chị gái xinh đẹp tốt bụng như vậy chắc hẳn sẽ không khiến người ta thèm thuồng chứ?]
…
Sự cổ vũ nhiệt tình này nhanh chóng mang lại cho Kỷ Vân rất nhiều sự tự tin.
Vì vậy, không tốn quá nhiều thời gian để dây chuyền sản xuất của Thời Nhiễm được thiết lập.
Thời Nhiễm quan sát quy trình và tuyển dụng một nhóm người để kiểm tra, đảm bảo chất lượng sản phẩm được sản xuất ra có hương vị tuyệt vời.
Lô dầu cay đầu tiên được tung ra thị trường... Thậm chí Thời Nhiễm còn không tranh được.
Tiếng rên trong khu vực bình luận khiến người khác khó ngủ.
[Bảy bước chính xác và nhanh chóng: Ô ô, không chỉ là một thủ lĩnh, mà còn là một thủ lĩnh chậm chạp.]
[Có một chén xăng: Tôi không tin có người cướp được! Tôi vừa nhấp vào nó đã hiện là sold. Không thể như vậy, rõ ràng tay tôi đã độc thân hơn 20 năm rồi.]
[Hôm nay thật vui vẻ: Tôi đã cướp được rồi! Các anh em, số lượng mua chỉ có năm bình thôi.]
Những ai không cướp được đều đang thở dài, nhưng sau khi thống kê thì thực tế lô hàng đầu tiên về không nhiều, cũng không ít người có thể cướp được.
Nhưng người cướp được cũng rất tủi thân: "Năm chai thì đủ làm gì chứ? Tôi tùy tiện ăn một chút là hết."
Cùng lúc đó nhóm đầu tiên ở gần đó đã nhận được sản phẩm.
Kiều Na đi giày cao gót nhỏ, mặc áo khoác có mùi thơm, cô ta vội vã ra khỏi công ty, trên tay cầm điện thoại trông rất sốt ruột.
"Tôi đã nói rồi, tôi ở tòa nhà XX, lầu 18, khó tìm lắm sao? Được rồi được rồi, tôi đã xuống rồi, anh đưa cho tôi đi."
Không lâu sau, chiếc xe ba bánh nhỏ chở người chuyển phát nhanh đã đến nơi, Kiều Na cũng nhận được bưu kiện của mình,
Sau khi mở ra thì đúng là phải tạ ơn trời đất, mặc dù nó là chai thuỷ tinh nhưng vận chuyển cũng không bị vỡ.
Cô ta vui vẻ cầm bưu kiện lên lầu trở lại công ty, đồng nghiệp đối diện thấy thế thì ngạc nhiên hỏi: "Cái gì vậy? Có thể khiến cô tự xuống lầu lấy thì chắc hẳn phải là một quà xa xỉ."
Kiều Na bày ra vẻ mặt hiển nhiên: "Đương nhiên."
Người khác không lấy được nhưng cô ta lại lấy được, đây chẳng phải là một thứ xa xỉ sao?
Đến giờ ăn trưa, Kiều Na lén lút vào phòng trà, mở hộp cơm và nước sốt của mình ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./can-nha-toi-thua-huong-sieu-ngon/143.html.]
Các đồng nghiệp thấy thế thì chê cười: "Cô làm gì đấy? Không phải chỉ là một chút dầu ớt đỏ thôi sao? Cô đã làm ở ABC nhiều năm như vậy phải kiên cường hơn chứ?"
Kiều Na không cho là đúng liền cằn nhằn: "Cái này rất khó tranh… Trưa nay cậu ăn gì vậy?"
Đồng nghiệp mở miếng ức gà đã được luộc ra và nói: "Tôi giảm béo."
Kiều Na bày ra vẻ mặt thương cảm: "Tôi cho cậu một thìa dầu ớt này."
Đồng nghiệp lắc đầu: "Tôi không ăn đâu, hồi đi du học tôi ăn chán rồi, mẹ đưa cho tôi một túi lớn phải ăn được hơn nửa năm… Nhưng sao lại có hương vị này?"
Kiều Na nghe không hiểu cho lắm: "Cậu nói cái gì, cậu ăn chán rồi ư, dầu ớt không phải mùi vị như thế này sao?"
Kiều Na thật sự không rõ lắm, mấy năm sau khi trở về Trung Quốc làm việc, mặc dù cô ta rất yêu thích đồ ăn Trung Quốc, nhưng lại không thể phân biệt được một số món ăn ở đây.
Kiều Na xem hướng dẫn phía trên, sau đó trực tiếp múc một thìa lớn cho vào thịt thỏ luộc của mình.
"Tối hôm qua tôi thấy nó gần đến nơi nên vội vàng mua thịt thỏ nấu tạm."
Thỏ dầu đỏ trước đây của Thời Nhiễm đã ăn sâu vào trong tâm trí cô ta khiến cô ta đi ngủ cũng mơ thấy nó. Bây giờ thỏ dầu đỏ đã đến, tại sao cô ta không tự thưởng cho mình một chén lớn chứ?
Thịt thỏ được bao bọc trong dầu ớt có vị nồng, vị cay càng về sau càng rõ khiến Kiều Na ăn xong phải nheo mắt lại.
Người đồng nghiệp phản kháng được một phút thì cũng phải buông bỏ sự chống cự của mình.
"Kiều Na thân mến, xin cô cho tôi một muỗng đi."
Kiều Na: "Không phải cậu giảm béo sao?"
Khóe miệng đồng nghiệp như thể muốn chảy nước miếng: "Giảm cái gì mà giảm! Nếu hôm nay không ăn cái này thì tôi sẽ không có tinh thần làm việc."
Dù sao mùa đông cũng sắp đến rồi, thời điểm này không thích hợp để giảm cân, mọi thứ đợi đến mùa xuân hoa nở đi.
Sau khi Kiều Na cho cô ta một thìa thì hai mắt đồng nghiệp lập tức sáng lên: "Ngon lắm!"
Kiều Na: "Thấy không? Đã nói đây là món đồ xa xỉ mà, tôi phải giành mãi mới được…"
Ngay khi hai người đang đối đầu nhau trong phòng trà thì một người nước ngoài tóc vàng mắt xanh bước ra khỏi văn phòng của mình.
"Ôi, Kiều Na, cô đang ăn món gì vậy? Mùi thơm quá."
Thời Nhiễm không biết dầu ớt của mình đã chinh phục được một người nước ngoài tóc vàng, người nước ngoài cầm nước xốt, tuyệt vọng yêu cầu nhân viên của mình bán cho mình một lọ.
Tuy nhiên, sự thành công của dầu ớt đã được công nhận, có không ít người đã đưa ra phản hồi trên Internet.
[Gió thu như ngọc: Tôi dùng cái này trộn một bát gà xé phay cho bạn trai ăn, anh ấy khóc lóc van xin tôi tích trữ nó cả đời... Cơm tôi nấu khó ăn như vậy sao?]
[Người đối diện sập phòng: Thật sự rất tốt, nó quả là tin tốt cho những sát thủ phòng bếp.]
[Đô Thụy Mễ: Ôi, tôi đã ăn hết sạch hai bình rồi, cần bổ sung thêm hàng.]
[Đánh lén ánh trăng: Thực sự siêu ngon! Dùng để trộn với cơm, với rau hay với thịt thì đều rất ngon]
[Bảy bước chính xác và nhanh chóng: Lấy ra trộn với mì sợi là tuyệt nhất, đặc biệt là khi trộn lẫn thịt gà, đổ thịt gà đã được trộn với dầu ớt vào trong mì… Hương vị đúng là rất tuyệt.]
...
Tảng đá lớn trong lòng Thời Nhiễm cuối cùng cũng buông xuống, phản hồi như vậy đã khiến cô rất hài lòng rồi.
Cô đang suy nghĩ về những sản phẩm mới sẽ phát triển trong tương lai thì cảm thấy trong tay có một tách trà nóng.
Hai mắt Trại Linh lấp lánh: "Tôi đã học được rồi!"
Thời Nhiễm khó hiểu: "Cậu học được cái gì?"
Trại Linh: "Tôi đã học được một bộ phương pháp theo đuổi người trên mạng. Tôi cảm thấy bây giờ mình rất có kinh nghiệm. Không tin thì em kiểm tra tôi đi."