Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Căn Nhà Tôi Thừa Hưởng Siêu Ngon - 30

Cập nhật lúc: 2025-01-21 10:15:12
Lượt xem: 189

Lục Phát vốn còn muốn nói chuyện khác với Thời Nhiễm, ví dụ như tay nghề tốt vậy mở gian hàng nhỏ hơi tiếc. Anh ấy quen mấy ông chủ quán rượu, có thể giới thiệu cho cô...

Nhưng nhìn hoàn cảnh nhà người ta, Lục Phát rất thức thời không nhắc đến nữa.

Đùa à, người ta có tài sản chín con số, người ta mở là gian hàng sao? Kiếm được là tiền sao?

Người ta chỉ là làm nghề phụ thôi!

Tiền bạc đối với người ta mà nói, chỉ là con số!

Nếu Thời Nhiễm biết đối phương nghĩ về cô như vậy, chắc chắn cô phải làm rõ với đối phương.

Không, tôi thật sự cần tiền.

Tôi mở gian hàng chỉ vì kiếm tiền.

Sau khi Lục Phát về, Trương Lệ Lệ cảm thấy ông chủ xuất hiện ở công ty vào buổi trưa nhiều hơn.

Mỗi khi gần đến trưa, ngày nào Lục Phát cũng dẫn vợ đến công ty, hai người ăn cơm xong, bà chủ tìm một văn phòng trống trong công ty cày phim, ông chủ bận chuyện công việc, sắp đến giờ tan làm, hai người lại cùng rời đi.

Trong nhất thời, văn phòng sợ bóng sợ gió.

Trương Lệ Lệ nghe đồng nghiệp nhiều chuyện với mình.

"Nghe nói ấy, bà chủ đến theo đuôi... E là sợ chồng ngoại tình..."

Trương Lệ Lệ phụ trách đặt cơm riêng cho ông bà chủ hằng ngày, hơn nữa thỉnh thoảng còn phải nhận tin nhắn hối đơn: "Chậc chậc."

...

Thời Nhiễm giờ như diều gặp gió, một công ty quản lý khác đã bị cô lãng quên rất lâu nhưng vẫn chưa triển khai kiện tụng lần đầu tiên.

Nói ra thì Thời Nhiễm cũng chỉ là một nhân vật nhỏ, phí hợp đồng công ty cho cô chia ra thanh toán hai lần, lần đầu chỉ ba trăm ngàn đồng cho bác hai gái của Thời Nhiễm, nhưng là chuyện Thời Nhiễm không hề biết.

Bởi vì đầu tư không nhiều, nên ngoại trừ trông chừng người của mình không chuồn qua công ty khác, công ty tuyệt nhiên không có bản lĩnh đi kiện.

Sau khi Thời Nhiễm có bug này, người quản lý Lucy như mất trí, cố chấp phục chế ra một Thời Nhiễm.

"Phương Diệu Diệu! Tôi nói bao nhiêu lần rồi! Cô phải biểu hiện dịu dàng! Phải chú ý tương tác khách ăn khác! Phải làm như thức ăn rất ngon!"

Lucy sốt ruột căm tức quát to với Phương Diệu Diệu.

Phương Diệu Diệu bị cô ta quát tay chân cũng không biết để đâu, lên hình tiếp vẫn là giới thiệu đồ ăn nhạt nhẽo, không có tiến bộ chút nào cả.

Lucy tức đến mức quăng cả thiết bị thu âm trong tay, cả người đều sa sút tinh thần đến cùng cực.

Sau khi Thời Nhiễm rời đi, dưới tay cô ta lại có thêm hai người mới, một trong số đó chính là Phương Diêu Diệu.

Phương Diệu Diệu trong mắt Lucy, chỉ là một Thời Nhiễm phiên bản thấp hơn.

Hai người đều có vẻ ngoài thuần khiết như nhau, ngũ quan của Thời Nhiễm nếu so với Phương Diệu Diệu càng tinh xảo hơn chút, mà Phương Diệu Diệu thì xinh xắn hơn, so với Thời Nhiễm càng thêm phần đáng thương.

Vốn người mới đến tay, Lucy nên dẫn người ta tiến về phía trước với phong cách đã thiết lập, nhưng vì được vụt sáng trước khi Thời Nhiễm sắp rời đi, sự thành công đó làm Lucy lệch hướng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./can-nha-toi-thua-huong-sieu-ngon/30.html.]

Lucy nén suy nghĩ muốn dẫn dắt Phương Diệu Diệu nổi tiếng trong lòng, dù sao con đường có sẵn ở đó, cũng đi phong cách của Thời Nhiễm không phải là được rồi sao? Chẳng phải đêm ấy Thời Nhiễm đã bùng nổ lên thẳng hai trăm ngàn fan sao?

Phương Diệu Diệu ngơ ngơ ngác ngác làm theo chỉ dẫn của Lucy, hoàn toàn không biết tuyến kịch bản gốc, chắc giờ cô ấy lấy nước mắt rửa mặt mỗi ngày, ngày nào cũng bị Lucy ép biểu diễn.

Có điều hiện tại cũng không đi đến đâu cả, phong cách của Thời Nhiễm thấy thì đơn giản, nhưng tuyệt nhiên không dễ bắt chước.

Chỉ nắm chắc tiết tấu nói chuyện thôi đã rất khó rồi, chứ đừng nói tới điều kiện âm thanh và nấu ăn.

Lucy dẫn dắt Phương Diệu Diệu được nửa tháng, người cũng sắp bán đi nửa cái mạng. Công ty thấy cô ta không làm ra được thành quả, nhưng cân nhắc đến sáng kiến đề ra vẫn ổn, dứt khoát chia bớt người dưới tay cô ta, chỉ để lại một mình Phương Diệu Diệu, để cô ta thử làm phát sóng clip ngắn khám phá cửa hàng ăn uống.

Lucy nghe thấy tin này thì sắp điên rồi, clip ngắn có thể sẽ tăng fan nhanh, nhưng đường đi không dễ đến thế.

Lucy bạt mạng làm đơn khiếu nại với công ty, cuối cùng vẫn là duy trì nguyên dạng.

Duy trì nguyên dạng thì duy trì nguyên dạng thôi, Lucy cũng chỉ có thể nhận mệnh. Bắt đầu dẫn dắt Phương Diệu Diệu làm khám phá cửa hàng ăn uống.

Kết quả Phương Diệu Diệu không biết diễn, ăn đồ không chút sinh động! Đăng clip lên mấy lần, tổng cộng chưa được năm mươi ngàn lượt nhấn.

Lucy chỉ cảm thấy kiệt sức, vốn thấy Phương Diệu Diệu là một hạt giống tốt, kết quả chính là sống c.h.ế.t không dẫn dắt được.

Đưa cô ấy đi ăn gian hàng lề đường, cô ấy lén nhíu mày chê không sạch sẽ. Nhà hàng lớn, cô ấy co rúm lại không dám nói chuyện lớn tiếng. Ngay cả ăn một món thịt tẩm bột chiên, cô ấy ước gì có thể lấy cái bát bỏ vào ăn, sợ ăn không đẹp.

Lucy nhạy bén nhận ra vấn đề của Phương Diệu Diệu ở đâu, gánh nặng hình tượng của cô ta quá nặng! Không tự nhiên!

Lại nhớ đến lúc Thời Nhiễm ăn thức ăn, bàn tay to bốc cả nắm cơm trực tiếp ăn, dù trên mặt có dính chút nước xốt cũng thể hiện sự đáng yêu chân thật.

Điều quan trọng nhất là Thời Nhiễm ăn thức ăn khiến người ta thấy ngon, cảm thấy đồ cô ăn là tuyệt thế mỹ vị.

Còn Phương Diệu Diệu thì ăn cơm như uống thuốc, mỗi ngày ăn đồ ăn như bóp mũi, ăn vô cùng miễn cưỡng.

Lucy cũng muộn phiền, cô ta điều tra gia cảnh của Phương Diệu Diệu, chỉ là một học sinh đại học sinh ra trong gia đình bần hàn, cũng không phải nhân vật hai chân không chạm đất, sao có thể chê việc ăn uống như thế chứ?

Bản thân Phương Diệu Diệu vẫn còn bàng hoàng, nhà cô ta khó khăn, sau khi lên đại học cũng tìm rất nhiều công việc để kiếm tiền, nhưng vẫn là không đủ dùng. Sau đó thì được người gọi là đào tạo ngôi sao tìm thấy, đối phương nói rất hay, lúc đầu làm chủ phòng phát trực tiếp một khoảng thời gian, về sau công ty sẽ cho cô ấy tham gia thi tuyển chọn thực tập sinh.

Dù gì thì tuổi của Phương Diệu Diệu cũng không lớn, động lòng rồi ký hợp đồng.

Thời gian gia hạn hợp đồng dài, mười năm. Có điều vẫn là đối phương thấy cô ta mặt mũi không tệ, xác định cô ta có thể nổi tiếng, phí ký hợp đồng kê ra mất vài chục đồng.

Phương Diệu Diệu cũng không nhịn được vui mừng, nhưng niềm vui này biến mất sau khi gặp Lucy.

Lucy thích nhất là treo cái người tên Thời Nhiễm lên miệng, Phương Diệu Diệu tìm người nghe ngóng, Thời Nhiễm này là người Lucy dẫn dắt khi xưa sau đó nói muốn giải trừ hợp đồng với công ty, rời đi phải gọi là dứt khoát lưu loát.

Phương Diệu Diệu đặt chén canh thịt cừu to đùng trong tay xuống, mình cũng rất tủi thân mà.

Cô ấy đã ký với công ty rồi, dĩ nhiên có một giấc mộng làm ngôi sao. Nhưng người quản lý này lại không biết uống lộn thuốc hãng nào, cứ muốn bắt cô ấy ra làm hotgirl mạng khám phá cửa hàng ăn uống.

Phương Diệu Diệu chỉ thấy mình rất tủi, đồ ăn lề đường vừa dầu vừa cay, sao cô ấy có thể ăn hàng ngày!

Sau khi ăn xong còn phải lên hình thế nào?

Cô ấy đề nghị mình giả vờ, sau đó để hậu kỳ biên tập cắt ghép, nói được một nửa thì bị Lucy cắt đứt.

"Thật còn tưởng kỹ thuật diễn xuất của bản thân cô giỏi cỡ nào sao? Lúc ăn thật còn chẳng ra sao mà giờ cô còn muốn giả vờ ăn? Cô coi cô là người nổi tiếng quay phim à? Có cần cắt một bức ảnh cho cô không?"

Loading...