Mãi đến khi mọi người đã ăn mì trộn mỡ hành thơm ngon no bụng, đoàn làm phim vội vã xem lại camera giám sát mới phát hiện ra điều kỳ lạ.
"Chúng tôi xem lại đoạn ghi hình, phát hiện họ đã sớm lén lút mang đồ ăn về phòng." Lương Việt nói.
"Chuyện này chắc chắn do Tân Án chủ mưu." Nhậm Phi không cần nghĩ ngợi mà nói: "Cô ấy muốn lấy chút đồ ăn vặt thì thôi đi, ai lại lấy cả hành về phòng chứ?"
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Vì thế, sau khi mọi người ăn xong bữa sáng, Lương Việt ra mặt hỏi: "Đồ ăn của mọi người từ đâu ra vậy?"
Mấy người nhìn nhau, biết không thể giấu được, đành phải nói thật.
Tân Án đặc biệt tỏ ra vô tội mà nói: "Hôm qua chúng em nhặt được."
"Nhặt được? Mọi người còn nhặt được cả hành sao?" Lương Việt không chút nể nang vạch trần.
Tưởng Bạch Thanh chột dạ ho khẽ một tiếng: "Hành chỉ là ngoài ý muốn thôi, em tiện tay lấy."
"Tuy rằng ngay từ đầu mọi người nói có đồ ăn, nhưng quy tắc chính của trò chơi là ở lại ba ngày. Cách tốt nhất để khiến chúng em thất bại là không cung cấp đồ ăn. Nhưng chúng em lại có đồ ăn, điều đó có nghĩa là sẽ có cách khác để gây khó dễ cho chúng em." Tân Án giải thích: "Vậy nên để an toàn, em nghĩ chúng em cứ công khai lấy một ít đồ ăn bỏ vào phòng, cũng không sai đúng không?"
Nói xong còn nhấn mạnh: "Chúng em đều lấy công khai trong lúc phát sóng trực tiếp đó nha."
Sau đó, có cư dân mạng tổng kết lại những hình ảnh mấy người "lấy" đồ ăn, và chuyện này đã gây sốt trên mạng một thời gian.
Trong hình ảnh, Tân Án đi đến phòng bếp: "Ai da, mì sợi này ngon ghê, tối nấu mì ăn."
Sau đó cô cầm lên lầu.
Nghiêm Húc: "Thế mà còn có cả mì gói."
Sau đó anh cầm lên lầu.
Tưởng Bạch Thanh: "Đây là gạo gì vậy nè, còn có cả hành nữa chứ."
Sau đó cô cầm lên lầu.
Lâm Thi Quý: "Trái cây không tệ, tôi lấy lên tối đói bụng ăn."
Sau đó cô cầm lên lầu.
Hà Thư: "Lạp xưởng! Tôi thích."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./chan-dong-thien-kim-toan-nang-thu-nap-dan-em-trong-show-truyen-hinh/chuong-381-tat-ca-deu-la-kich-ban-1.html.]
Sau đó cậu cầm lên lầu.
Lăng Hi: Trực tiếp cầm đi.
Quan trọng là tất cả đều diễn ra rất tự nhiên trong lúc nghỉ ngơi hàng ngày. Lúc đó, đoàn làm phim thấy cũng không nghi ngờ gì, không ngờ đây lại là kế hoạch mà Tân Án đã sắp đặt từ đầu.
[Ha ha ha ha ha đoàn làm phim lại thua một ván.]
[Tôi còn muốn xem đoàn làm phim thắng Án tỷ một lần quá.]
[Hôm nay lúc phát sóng trực tiếp chắc lại khó khăn nữa rồi.]
Nhậm Phi: "A a a a a Tân Án quả nhiên là khắc tinh của tôi!"
Lúc này, nhân viên công tác đang chuẩn bị đồ ăn ở bên ngoài lên tiếng: "Chúng ta còn muốn chơi trò này nữa không?"
"Không chơi! Người ta có cả gạo lẫn mì sợi rồi, chúng ta chơi nữa chẳng phải là tự dưng cho thêm đồ ăn cho họ sao?" Nhậm Phi hừ lạnh một tiếng.
Tân Án chẳng quan tâm đoàn làm phim nghĩ gì, cô đã ăn no nê: "Khi nào chúng ta có thể đi xem mật đạo?"
"Chúng ta đi tìm bây giờ đi." Nghiêm Húc nói: "Chúng ta còn chưa biết lối vào mật đạo ở đâu nữa."
"Nếu em nói em biết rồi thì sao?" Tân Án nói: "Sáng nay em đi xem xét trong phòng, chắc là đoán được."
"Là bức tranh kia sao?" Nghiêm Húc rất nhanh hiểu ý.
"Đúng." Tân Án nhìn anh với ánh mắt "quả nhiên vẫn là anh hiểu em nhất": "Hôm qua em nghĩ đi nghĩ lại, lúc đó chúng ta chỉ nghi ngờ có mật đạo, theo lý thuyết thì đó chỉ là nghi ngờ bình thường thôi, nhưng đoàn làm phim lại cứ như vậy ép chúng ta ra ngoài. Có một khả năng là lúc đó chúng ta đã ở rất gần lối vào rồi, đoàn làm phim sợ chúng ta phát hiện ra mật đạo trước."
Đoàn làm phim bị Tân Án đoán trúng phóc: "..."
"Vậy chúng ta đi tìm thôi!" Lâm Thi Quý nói.
Sáu người đi vào phòng đầu tiên ở tầng hai.
"Chắc chắn là ở đây." Tân Án nói.
"Nhìn xem có cơ quan nào không." Nghiêm Húc tìm kiếm xung quanh.
"Có phải cái này không?" Tưởng Bạch Thanh tiện tay xoay một chiếc bình hoa, phát hiện đáy bình hóa ra lại dính chặt vào bàn.