Không giống với Hứa Anh mặt mày đen xì suốt cả buổi, Tân Án lại không để ý đến việc ngủ chung giường lớn.
Phòng ngủ có ba giường đơn ở một bên và hai giường đơn ở bên kia. Cô ấy ngủ cùng Lâm Như Hàm và Tần Toàn ở một bên, ngược lại có chút nhớ lại ký túc xá của 《Trái Tim Qủa Cảm》.
“Cái này thật sự có cảm giác như trở lại quân đội vậy.” Tần Toàn cười nói.
“Môi trường này so với quân đội tốt hơn nhiều rồi.” Tân Án nói.
“Ít nhất không phải giường ván gỗ! Còn không cần gấp chăn vuông như đậu phụ!” Lâm Như Hàm cũng nói.
Gì Sam Sam tò mò tham gia cuộc trò chuyện. Cô ấy cũng là người tính tình dễ dãi. Bốn người trò chuyện qua lại càng lúc càng vui vẻ. Hứa Anh một mình ngơ ngác đứng một bên mặt lạnh, lập tức trông như bị cô lập.
“Hứa Anh, tôi nghe nói trước đây cô cũng từng đi quân đội trải nghiệm?” Tần Toàn và Hứa Anh tuổi không sai biệt lắm, thấy cô ta một mình đứng bên cạnh, sợ cô ta cô đơn, tốt bụng hỏi.
“So với việc tôi đi trải nghiệm, mấy người các cô quả thực giống như đang đùa giỡn vậy.” Hứa Anh lạnh lùng nói, lời nói ra lại vô cùng khắc nghiệt.
[Hứa Anh đây là có ai thiếu nợ cô ta 800 vạn sao, cau có đến vậy]
[Tưởng không đến thì thôi, ai ngờ xem cô ta cái kiểu gì vậy]
[Hứa Anh vốn dĩ là như vậy, tính tình tương đối lạnh lùng còn sợ người lạ, không hiểu thì đừng có bới móc được không.]
Cô ta đã nói như vậy, bốn người liếc nhìn nhau, mỗi người tản đi thu dọn giường chiếu.
Nhiệm vụ mới đến rồi.
Tần Toàn đứng ở cửa, cầm lấy thẻ nhiệm vụ đọc: “Hiện tại, các bạn đã hợp thành một tập thể, các bạn cần xây dựng những quy tắc riêng cho nhóm của mình. Các bạn có ý tưởng gì không?”
“Mỗi ngày tập trung không được đến trễ.” Gì Sam Sam đề nghị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./chan-dong-thien-kim-toan-nang-thu-nap-dan-em-trong-show-truyen-hinh/chuong-437-nhung-quy-tac-nghiem-khac-1.html.]
“Huấn luyện không được lười biếng?” Lâm Như Hàm nói.
Hứa Anh mở miệng: “Làm nhóm nhạc nữ, phải giữ dáng, kiểm soát cân nặng. Nếu ngày hôm sau cân nặng hơn ngày hôm trước 1 cân, thì ngày đó chỉ được ăn rau dưa.”
Đây là phương pháp kiểm soát ăn uống hàng ngày của cô ta để giữ dáng. Khi cô ta một mình thì không sao, nhưng mọi người cùng nhau sinh hoạt, nếu cô ta ăn rau dưa mà người khác ăn ngon, cô ta sẽ cảm thấy khó chịu.
Vừa lúc nhân cơ hội xây dựng quy tắc nhóm, bắt mọi người cùng nhau kiểm soát.
“Chỉ cần tăng 1 cân là phải ăn chay à, có phải hơi quá nghiêm khắc không?” Lâm Như Hàm nhỏ giọng nói: "Hay là 2 cân?”
“Không nghiêm khắc với bản thân thì làm sao làm nhóm nhạc nữ được?” Hứa Anh có chút bất mãn với sự phản kháng của Lâm Như Hàm.
“Được thôi, thực ra tăng 1 cân cũng không dễ, cứ nghiêm khắc một chút đi.” Tần Toàn ra mặt hòa giải.
Hứa Anh lại tiếp tục nói: “Ngủ nếu có ngáy, thì ra phòng khách ngủ, không được ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ của mọi người.”
Điều này có chút vô tình. Hơn nữa, chuyện riêng tư như vậy thường là tự mình thương lượng kín đáo, nói ra trước mặt camera đang phát sóng trực tiếp, điều này khiến các cô gái rất xấu hổ.
“Cái này có phải hơi không tốt không? Tôi mang theo nút bịt tai, có thể phát cho mỗi người một đôi,” Tần Toàn nói: "Nếu huấn luyện mệt mỏi mà ngáy ngủ thì cũng có thể thông cảm được.”
“Ảnh hưởng đến giấc ngủ càng không tốt. Tôi chỉ cần có một chút tiếng động là sẽ tỉnh.” Hứa Anh chắc chắn nói.
Được thôi.
Mọi người cũng không muốn gây xung đột với cô , “ ở đây, nên không nói gì. Cùng lắm thì khi tắt sóng trực tiếp sẽ từ từ thảo luận sau.
[Hứa Anh cái này có chút quá đáng rồi đấy.]
[Không quá đáng đâu, không ảnh hưởng đến người làm việc và nghỉ ngơi chẳng phải là nên thế sao?]
[Tuy rằng cô ấy nói không thành vấn đề, nhưng ở chương trình tạp kỹ thường thì dù có người ngáy, những người khác cũng đều đeo nút bịt tai, dù sao mọi người vẫn muốn khách khí. Kiểu trực tiếp đề xuất như Hứa Anh tôi vẫn là lần đầu tiên thấy.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.