Chưa đợi Tân Án mở miệng, chị Lưu đã vội phản bác: “Con không biết Tân Án giỏi thế nào đâu, một giây một tay bắt được ngay!”
......
Thôi chị ơi, đừng thổi phồng tôi quá thế.
Ngưu Ngưu cạn lời nhìn mẹ mình, sao lại bênh người ngoài mà không bênh con trai chứ!
Thật là quá đáng!
Đợi lát nữa nhất định phải dìm hàng Tân Án mới được. Ngưu Ngưu bực bội đi ngủ, trong mơ còn đang luyện tập bắt cá ở sông.
May mắn là đến chiều thì mặt trời từ từ ló ra, nhiệt độ cũng ấm áp hơn một chút.
Ngưu Ngưu vừa tỉnh dậy đã đòi đi tìm Tân Án thi bắt cá ngay. Anh Lưu không còn cách nào khác, đành phải dẫn Ngưu Ngưu xuống lầu tìm Tân Án đang nấu cơm trưa.
“Đợi chúng ta ăn cơm xong rồi đi.” Tân Án nói.
“Tôi không cần! Tôi không cần! Tôi muốn đi ngay bây giờ!” Ngưu Ngưu cảm thấy bị lừa, hét lên.
Đối phó với trẻ con nghịch ngợm thì làm thế nào?
Tân Án một tay cầm thìa xào, một tay xoa eo: “Em bây giờ không ăn no thì lát nữa đừng có kêu mệt nhé.”
Nói xong còn liếc nhìn cậu bé với vẻ khinh bỉ.
Nghe vậy, Ngưu Ngưu lập tức không phục. Tiểu nam tử hán sao lại có thể mệt được chứ! Thế là cậu ngoan ngoãn ngồi vào ghế ăn cơm.
Anh Lưu và chị Lưu đều nhìn Tân Án với vẻ cảm kích.
Mặc dù Ngưu Ngưu đang ở tuổi nổi loạn, nhưng Nữu Nữu lại ngoan không chịu được. Vẻ mặt yên tĩnh ngồi ăn cơm của cô bé khiến lòng Tân Án mềm nhũn.
Trẻ con ngoan ngoãn đúng là thiên thần nhỏ!
Có sự so sánh càng thấy rõ sự đáng yêu!
Nghĩ vậy, cô không khỏi gắp thêm mấy miếng thịt cho Nữu Nữu, khiến Ngưu Ngưu càng thêm bất mãn.
[Ha ha ha ha, ánh mắt của cậu bé buồn cười quá!]
[Nữu Nữu thật sự đáng yêu quá ô ô ô.]
[Muốn xem chị Án dùng thực lực thuyết phục cậu bé.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./chan-dong-thien-kim-toan-nang-thu-nap-dan-em-trong-show-truyen-hinh/chuong-477-tro-thanh-dai-ty-1.html.]
[Đột nhiên phát hiện chị Án cũng trẻ con ghê ha ha ha.]
Vì muốn nhanh chóng ra ngoài, Ngưu Ngưu ăn cơm như vũ bão, ăn xong một cái là đã sốt ruột kéo Tân Án đòi đi.
Tân Án nhìn bát cơm của mình còn chưa ăn được hai miếng: “Em cứ đi bắt trước đi, dù sao em cũng bắt không được đâu, chị còn phải đợi Nữu Nữu.”
Ngưu Ngưu tỏ vẻ ấm ức, lập tức kéo chị Lưu đi ra ngoài, thề nhất định phải bắt được cá trước khi Tân Án ra. Còn Tân Án thì thong thả ăn cơm xong rồi mới ung dung đi ra như đi dạo.
Vì nước sông lạnh, chị Lưu không cho Ngưu Ngưu cởi giày xuống nước, chỉ có thể chơi đùa trên bờ. Ngưu Ngưu chỉ có thể nhìn những chú cá nhỏ bơi qua bơi lại mà không sao bắt được, cậu sắp phát cáu: “Không xuống nước thì làm sao mà bắt được!”
Chị Lưu sau đó nhìn Tân Án đang đi tới: “Cô ấy làm được đấy.”
Tân Án sao lại không làm được chứ!
“Không thể nào!” Ngưu Ngưu hừ lạnh một tiếng.
Tân Án thong thả đi tới, nhìn hai tay không của Ngưu Ngưu: “Để chị.”
“Chị chắc chắn bắt không được đâu.” Ngưu Ngưu quay đầu tự tin nói.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Cô không nói gì, đứng ở bờ sông quan sát một chút rồi bước lên một hòn đá.
Từ góc nhìn của Ngưu Ngưu, cô chỉ hơi cúi người xuống, quan sát một hồi, rồi thò hai tay xuống nước. Khi rút tay lên, trong tay cô đã có một con vật đang vùng vẫy, cả quá trình đơn giản như nhặt rác vậy.
“Sao có thể!” Ngưu Ngưu há hốc mồm, không thể tin được.
“Tôi biết ngay Tân Án chắc chắn bắt được mà!” Chị Lưu ngưỡng mộ nói.
[Không hổ là cô, Tân Án.]
[Chị Lưu này đúng là fan cuồng của Tân Án ha ha ha.]
[Cậu em ơi, mau nhận đại tỷ đi!]
[Ngưu Ngưu tỏ vẻ, thế giới sắp sụp đổ rồi.]
“Sao nào?” Tân Án đắc ý nhướn mày.
“Chị là vì đứng trên hòn đá, gần hơn tôi! Lúc này mới bắt được!” Ngưu Ngưu không phục, cũng muốn đứng lên hòn đá của Tân Án, nhưng bị Tân Án kéo lại.
Đối với trẻ con thì chỗ này quá nguy hiểm.
Cô nghĩ, vẫn nên làm mẫu ở trên bờ thôi.
Lời còn chưa ra khỏi miệng, chị Lưu đã bất đắc dĩ giữ chặt Ngưu Ngưu đang định trèo lên: “Chị Tân Án không đứng trên hòn đá cũng bắt được mà, đúng không?”
Được thôi, fan của cô quả nhiên hiểu rõ phong cách làm việc của cô.