Chỉ Muốn Bên Em - Chương 151
Cập nhật lúc: 2024-11-03 11:20:55
Lượt xem: 55
Minh Sùng là cách xưng hô ngày trước, anh cả cũng thế.
Cô không muốn xoắn xuýt mấy chi tiết đó nữa, lấy di động trong túi ra rồi mở video cho anh xem. Nhắc đến chính sự, thái độ của cô cũng tự nhiên hơn nhiều, “Hôm nay có người gửi cho tôi một video, trong video hình như có người đang theo dõi và chụp ảnh tôi với Chu Vũ Lam, giờ vẫn không biết người đó chụp tôi hay cô ấy, tôi không biết phải làm thế nào nữa.”
Quý Minh Sùng bình tĩnh lại, “Em gửi video đó cho tôi, tôi sẽ bảo người đi điều tra.”
Hiển nhiên mối quan hệ của anh rộng hơn Nguyễn Tố nhiều.
Bạn bè của anh hầu như ai cũng giỏi giang, muốn tra chuyện này quả thật dễ như trở bàn tay.
Nguyễn Tố thở phào nhẹ nhõm.
Quý Minh Sùng thấy vẻ mặt lo lắng của cô vừa nãy, không nhịn được nói: “Em đừng lo, có tôi ở đây.”
Vừa nói xong, anh chợt ngơ ngẩn, nói câu trước thì không sao, nhưng câu “Có tôi ở đây” là thế nào?
Nguyễn Tố không nghĩ nhiều như vậy, “Ừm, chuyện khác tôi không sợ, chỉ sợ có người muốn tính kế sau lưng.”
Vốn cô nghi ngờ Nguyễn Mạn, nhưng giờ nghĩ lại, giờ Nguyễn Mạn theo dõi cô làm gì? Bằng hiểu biết của cô với Nguyễn Mạn, chỉ e bây giờ cô ta tránh cô còn không kịp, sao có thể gây ra chuyện này.
Đậu Tương đứng bên cạnh nghe, miệng còn đang ngậm kẹo mút, thằng bé than thở, “Chú với Tố Tố kỳ lạ ghê.”
Nguyễn Tố và Quý Minh Sùng: “….. Kỳ lạ chỗ nào?”
“Nếu cháu biết cháu đã không dùng từ kỳ lạ này rồi.” Đậu Tương nhún vai, “Dù sao người lớn mọi người đúng là kỳ lạ.”
Nếu Đậu Tương lớn hơn một chút sẽ hiểu tại sao nó lại thấy kỳ lạ.
Cả hai đều muốn đối xử với nhau như ngày xưa, trong lòng thì nghĩ như thế nhưng cơ thể lại vô thức lùi về sau một bước.
***
Buổi tối, sau khi tắm xong, Quý Minh Sùng lau tóc như thường lệ, lau được một lúc, trong đầu lại hiện ra cảnh Nguyễn Tố nghiêng đầu lau tóc.
Động tác của anh chậm lại, dứt khoát đặt khăn xuống một bên.
Anh chăm chú nhìn chiếc nhẫn nam bị anh đặt ở bên cạnh.
Nhẫn nam không biết anh có thể nghe được tiếng của chúng nó, người khác cũng không nghe thấy tiếng của chúng, đối với anh, quả thật đây là hốc cây phù hợp để tâm sự nhất.
“Tôi đối với cô ấy,” Quý Minh Sùng do dự, “Có phải là hội chứng chim non [1] không nhỉ?”
[1] Hội chứng chim non: Nó giống như tình yêu sét đánh, nhưng người bệnh lại mang tâm lý ỷ lại của tình thân xen lẫn không rõ với tình yêu đôi lứa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chi-muon-ben-em/chuong-151.html.]
Sự nghi ngờ của anh hoàn toàn có cơ sở.
Sau khi tỉnh lại, người đầu tiên anh nhìn thấy chính là cô, ngay khi biết tên cô là gì, anh đã được cho hay cô chính là vợ của mình, mặc dù không danh phận cũng không phải là thật.
Chẳng lẽ trong xương cốt của anh cũng có cả nhân tố đê hèn, trong tiềm thức anh cho rằng cô là của anh nên mới không muốn cô và Thịnh Viễn tiếp xúc với nhau, cho nên sau khi tiếp xúc cơ thể gần gũi, suy nghĩ đó mới trở nên mạnh mẽ hơn?
Nếu là như thế thì tồi tệ thật.
Nhẫn nam không hiểu: “Hội chứng chim non là hội chứng gì cơ? Ý nói chủ nhân là chim non à? Chim non của loài người là gì vậy?”
Quý Minh Sùng lâm vào suy tư.
Hình như nhẫn nam đã hiểu được sự phiền não của Quý Minh Sùng rồi.
Còn chưa kịp lên tiếng, nó đã nghe Quý Minh Sùng cúi đầu nói: “Có lẽ tôi nên thử nhiều một chút.”
Ý của Quý Minh Sùng là anh sẽ mua đồng hồ đo nhịp tim để theo dõi.
Rồi thống kê lại xem, nếu như tim anh đập nhanh đều vì Nguyễn Tố, anh sẽ tiến hành thử nghiệm bước tiếp theo.
Còn bước tiếp theo như thế nào thì anh tạm thời chưa nghĩ ra.
Nhưng trước mắt, đây là cách duy nhất anh có thể nghĩ ra, dùng chứng cứ để thuyết phục bản thân.
Anh không tin vào thứ gọi là ý thức, cái đó rất khó nắm bắt, hôm nay có mai lại không. Anh tin vào số liệu cụ thể hơn.
Nhẫn nam vẫn đang lải nhải không ngừng —
“Thử nhiều một chút? Ý chủ nhân là gì vậy? Thử là sao?”
“Hội chứng chim non lúc nãy chủ nhân nói chắc là Tố Tố, sau đó chủ nhân lại nói thử nhiều chút, chẳng lẽ —”
“Chẳng lẽ giống như trên phim, thử xem mình có cảm giác với người khác không ư? Trên TV phim nào cũng như thế!”
Hình như giờ nhẫn nam bị vợ mình ảnh hưởng nên rất dễ phẫn nộ.
“Quả nhiên đàn ông loài người ai cũng tồi tệ! Không biết mình thích người ta hay không, phải đi tìm cô gái khác để thử, không biết người ta thích mình không, lại tìm mấy cô khác để diễn kịch xem đối phương có ghen không!
Quý Minh Sùng còn chưa kịp biện minh cho mình.
Nhẫn nam đã giận dữ hét lên: “Fuck boy fuck boy! Đưa ông con dao! Ông diệt cái đồ thối tha này!”
Quý Minh Sùng: “…..”