Chỉ Muốn Bên Em - Chương 238
Cập nhật lúc: 2024-11-24 17:06:29
Lượt xem: 14
Cuối năm là thời điểm ngành nghề nào cũng bận rộn. Quý Minh Sùng rất bất ngờ khi nhận được lời mời của một tạp chí, phải nói đây đúng là định mệnh. Lần đầu tiên trong cuộc đời anh được phỏng vấn cũng là tạp chí này, không, chính xác là phỏng vấn cha anh – Quý Thắng An. Đó là năm anh 20 tuổi, lần đầu tiên anh và cha được phỏng vấn rồi cùng lên bìa một tạp chí. Đã 8, 9 năm trôi qua, cuộc sống của anh thay đổi long trời lở đất, tổng biên tập tạp chí cũng thay đổi, nhân sự cũng đổi thay.
Nếu là tạp chí khác, chắc chắn anh sẽ nhã nhặn từ chối, nhưng tạp chí này thì khác.
Khi tổng biên tập gặp anh còn thoáng kích động, cử chỉ và giọng điệu vô cùng chân thành: “Anh Quý, có thể anh đã quên, lần đầu tiên anh và cha xuất hiện trên tạp chí của chúng tôi thì tôi mới chỉ là một nhân viên nhỏ.”
Tổng biên tập không nói rằng lúc đó anh ta đang bị tổng biên tập khiển trách, chính cha Quý đã giải vây cho anh ta.
Khi ấy anh ta vừa mới tốt nghiệp, đúng lúc tính tình nóng nảy nhất, công việc nhiều áp lực lại lắm chuyện vặt vãnh, không ai biết, khi anh ta bị tổng biên tập mắng đã xuýt chút nữa thốt ra từ “Từ chức”. Chính cha Quý đã đi tới, nở nụ cười giải vây giúp anh ta. Sau đó lại thấy anh ta gục đầu xuống, trông có vẻ thực sự suy sụp, cha Quý bèn đứng cạnh hỏi một câu năm nay cậu bao nhiêu tuổi rồi, anh ta trả lời là 22, cha Quý cười khen, đúng là tuổi trẻ đầy triển vọng.
Bây giờ nghĩ lại, cha Quý không an ủi anh ta, anh ta được câu nói tuổi trẻ đầy triển vọng kia cổ vũ. Sau này, khi kể lại chuyện đó với vợ, vợ anh ta cười bảo chẳng qua người ta chỉ lịch sự nói một câu thôi mà trái lại anh ta còn coi như là thật.
Tám năm trôi qua, anh ta từ một nhân viên nhỏ nỗ lực trèo lên vị trí tổng biên tập, vốn cho rằng chuyện năm xưa đã phai nhạt, nhưng khi nhìn thấy Quý Minh Sùng, những hồi ức đó lại dần dần ùa về trong tâm trí. Anh ta đã không còn cảm tính như năm xưa, song vẫn không khỏi bùi ngùi cảm khái một câu.
Quý Minh Sùng chấp nhận lời mời, anh cũng xem lại tạp chí năm ấy. Nhớ rằng Nguyễn Tố nhiều lần đề cập đến trang bìa của tạp chí, vào ngày trước phỏng vấn, anh đã thay đổi kế hoạch ban đầu, mặc lại trang phục năm xưa, đeo lại kính của thời điểm đó.
Trong lòng anh chứa một mong đợi thầm kín.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chi-muon-ben-em/chuong-238.html.]
Mong đợi Nguyễn Tố có thể phát hiện ra.
Khi bước vào phòng thu, anh quay đầu nhìn vào khoảng không bên cạnh, vô thức nắm c.h.ặ.t t.a.y phải. Tám năm trước, anh đến cùng với cha mình, khi đó anh rất hăng hái vì có một ngọn núi lớn ngay bên cạnh, anh có can đảm để làm liều. Dường như cho dù anh làm việc gì, cho dù hậu quả ra sao thì anh cũng không phải sợ hãi lo lắng, vì người cha như núi còn ở bên. Tám năm sau, anh chỉ có một mình, bất tri bất giác, anh cảm thấy bản thân như là Quý Minh Sùng, lại như trở thành cha mình.
Khi Quý Minh Sùng chụp bìa tạp chí để phỏng vấn, Nguyễn Tố cũng không rảnh rỗi. Hai ngày trước, một người bạn đại học tới đây công tác, sau khi trò chuyện mấy câu trong nhóm, những người khác lập tức quyết định tổ chức một buổi họp lớp. Họ đều đã tốt nghiệp mấy năm, người trời nam kẻ đất bắc, cơ hội có thể gặp nhau càng ngày càng ít. Tổng cộng có khoảng hơn chục người đã nhận lời, lớp trưởng bèn đặt phòng cho mọi người tới ăn uống, tán gẫu chuyện cũ, tâm sự tương lai.
“Có phải Tố Tố còn độc thân không?” Đề tài nhanh chóng chuyển tới Nguyễn Tố đang cúi đầu tập trung ăn cơm: “Tháng trước mình tham gia đám cưới của một đàn anh trong câu lạc bộ cũ, anh ấy còn hỏi thăm cậu, người này thật là, đã kết hôn rồi mà vẫn không bỏ được tâm tư xấu xa.”
Máy sưởi trong phòng rất ấm, Nguyễn Tố cởi áo khoác, uống một bát canh ăn mấy miếng cơm, mặt đã nóng đến đỏ bừng. Cô ngẩng đầu lên, khuôn mặt trắng nõn giờ đây lại phơn phớt hồng, trông thực sự xinh đẹp say lòng người.
Nguyễn Tố còn chưa trả lời, một người bạn cùng phòng thời đại học ngồi bên cạnh ôm choàng lấy bả vai cô, lớn tiếng tuyên bố: “Mình đã đặt gạch Tố Tố làm vợ em trai mình rồi.”
Nguyễn Tố phì cười.
Một người bạn đại học khác hỏi: “Vợ em trai cậu á, em trai cậu bao nhiêu tuổi rồi?”
Bạn cùng phòng đại học nghiêm túc đáp: “Nếu làm tròn thì sang năm thằng bé vừa đủ 10 tuổi.”