Chỉ Muốn Bên Em - Chương 243
Cập nhật lúc: 2024-11-25 11:45:39
Lượt xem: 19
Cả Nguyễn Tố và Quý Minh Sùng đều cực kỳ trân trọng mối quan hệ này, gần như vừa mới xác định quan hệ, bạn bè lẫn người thân đều biết hết, tất nhiên trong đó bao gồm cả mẹ Quý và Đậu Tương. Quý Minh Sùng đi công tác, mẹ Quý lập tức dẫn Đậu Tương đến nhà Nguyễn Tố ăn cơm. Trên bàn ăn, mẹ Quý nom dáng vẻ ngại ngùng của Nguyễn Tố, không khỏi thầm thở dài một cái.
Không phải bà không coi trọng mối quan hệ giữa hai người mà ngược lại, bà cực kỳ thích Nguyễn Tố, bà cũng biết người như Nguyễn Tố dù ở bên ai cũng sẽ hạnh phúc.
Đậu Tương nghe thấy tiếng thở dài của bà, vừa gặp đùi gà vừa ậm ờ hỏi: “Bà nội, bà thở dài gì thế ạ?”
Mẹ Quý lấy khăn ra lau tay giúp thằng bé, sau đó nhìn Nguyễn Tố một cái rồi nói: “Bà nội sợ sau này tấm lòng của mình sẽ thay đổi.”
Đậu Tương mới 6 tuổi không hiểu ý bà nội nói là gì nhưng Nguyễn Tố thì nghe hiểu.
Nếu như cô không ở bên Quý Minh Sùng thì dù sau này cô kết hôn với ai, mẹ Quý vẫn sẽ che chở cô như mẹ ruột che chở con gái. Nhưng cô và Quý Minh Sùng lại ở bên nhau, sau này nhỡ có cãi nhau, mẹ Quý nên giúp ai đây? Thời gian trôi qua, kiểu gì cũng sẽ có lúc bất công. Thiên vị cô thì thời gian sau kiểu gì Quý Minh Sùng cũng có ý kiến, thiên vị Quý Minh Sùng vì mối quan hệ giữa cô và mẹ Quý sẽ không được thân thiết như bây giờ nữa. Đây thật sự là một vấn đề nan giải.
Đậu Tương vô tư nói: “Thế bà cứ đặt tấm lòng của mình vào chỗ cháu là được!”
Mẹ Quý nghiêng đầu nhìn thằng bé.
Đậu Tương lắc đầu, “Trước kia chú chưa tỉnh lại, giờ chú tỉnh rồi, nếu hai người cãi nhau, cháu sẽ vờ như không thấy gì hết. Dù sao cháu sẽ không thèm quản như trước nữa, này là việc của chú mà!”
Đậu Tương có thể không hiểu được ý của bà nội, nhưng lời nó nói khiến mẹ Quý và Nguyễn Tố đều sáng mắt.
Đúng ha…
Chuyện này bọn họ quan tâm làm gì, Quý Minh Sùng phải quan tâm mới đúng!
Mẹ Quý vỗ vai Đậu Tương, nói: “Cháu nói đúng, sau này bà nội sẽ đặt hết tâm tư vào cháu, sắp tới phải thi cuối kỳ rồi, bà nội sẽ để ý cháu.”
Đậu Tương rũ vai, tỏ vẻ đau khổ: “Xem ra cháu còn phải chịu khổ thêm mấy năm nữa, chờ chú và Tố Tố có em bé cháu mới thoát được.”
Thằng bé bày vẻ “cháu không vào địa ngục thì ai vào” hiên ngang lẫm liệt, “Chỉ mấy năm thôi mà! Cháu chịu được!”
Em bé…
Tai Nguyễn Tố lập tức đỏ oạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chi-muon-ben-em/chuong-243.html.]
Giờ mới lúc nào chứ, cô và Quý Minh Sùng mới xác định quan hệ được có hai ngày thôi, còn quá sớm để thảo luận chuyện này!
Mẹ Quý khẽ ho một cái, “Chưa chắc chú cháu đã chịu cố gắng đâu.”
Đậu Tương: “? Nhưng người lớn phiền thật đó, trước kia từ thím trở thành cô còn chưa tính, cháu nhịn, sau lại từ cô trở thành Tố Tố, cháu tiếp tục nhịn! Nhưng giờ từ Tố Tố lại trở thành thím, cháu thấy mọi người lằng nhằng rắc rối thật đó!”
Mẹ Quý ụp nồi cho con trai, “Tất cả là tại chú cháu, không phải lỗi của Tố Tố, cũng không phải lỗi của bà.”
Đậu Tương nhướng mày, “Thế cháu tiếp tục gọi là tím đúng không ạ?”
May là nó đã tốt nghiệp mẫu giáo rồi, nếu không lại phải giải thích với đám bạn và thầy cô tại sao cô của nó lại trở thành thím của nó rồi.
Mẹ Quý nói: “Thật ra không cần lắm, vẫn câu nói đó, chưa chắc chú cháu đã chịu cố gắng, chúng ta cứ chờ xem, từ từ quan sát.”
Nguyễn Tố nhịn cười sắp hỏng luôn.
Đậu Tương còn nghiêm túc gật đầu, “Bà nói đúng, nhiều người theo đuổi Tố Tố lắm, giờ chú chỉ tạm thời thành công mà thôi. Thành công nhất thời đâu phải thành công thật đúng không bà?”
Trong nhà có mấy bức thư pháp bà nội mua cho nó để nhắc nhở nó không được kiêu căng đắc ý, chắc gửi mấy câu đó cho chú cũng được nhỉ?
…..
Sau đó, Nguyễn Tố đã kể chuyện này cho người đang đi công tác là Quý Minh Sùng nghe.
Quý Minh Sùng: [Chắc Đậu Tương rảnh rỗi lắm, để anh mua thêm ít sách bài tập cơ bản cho nó.]
Quý Minh Sùng: [Không ai được rủa anh.]
Nguyễn Tố đọc tin nhắn anh gửi tới, chợt thấy buồn cười. Cô rất may mắn vì đã tìm được cơ hội phù hợp để chọc thủng tầng giấy mỏng kia, ít nhất thì mấy ngày Quý Minh Sùng đi công tác đủ để cô làm quen với cuộc sống có thêm một người bạn trai, nếu không tối qua vừa yêu nhau ngày hôm sau đã cùng nhau đi làm, cô sợ bản thân sẽ ngại ngùng, sợ mình không biết nói gì mới tốt.
Quý Minh Sùng trở về vào cuối tuần sau.
Anh đi chuyến tối, tám giờ mới tới trạm, Nguyễn Tố muốn đi đón anh, Đậu Tương biết chuyện thì cũng muốn đi theo.