Chỉ Muốn Bên Em - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-10-06 20:46:17
Lượt xem: 225
Ngày mai Nguyễn Tố sẽ về nhà. Bây giờ Nguyễn Tố đã trở thành một trò cười.
Rõ ràng là còn trẻ như vậy, cũng xinh đẹp như vậy, mà lại cưới một người thực vật. Mà mẹ Nguyễn đối với cô con gái ruột này, vẫn còn sót lại một chút đau lòng. Tình cảm của mẹ Nguyễn đối với Nguyễn Tố rất mâu thuẫn. Mặc dù là cục thịt rơi ra từ cơ thể bà, nhưng lại không lớn lên bên bà, hai mẹ con đều cảm thấy xa lạ với đối phương. Biết đối phương là con gái mình, ý thức bảo bà phải gần gũi thân thiết với cô, nhưng thân thể lại bài xích người xa lạ này.
Bây giờ Nguyễn Tố gả cho Quý Minh Sùng, mẹ Nguyễn chỉ là muốn bù đắp một chút cho hoàn cảnh của con gái. Về điểm này, tình thân ít ỏi liền được phóng đại lên một chút.
Bà lo lắng cho Nguyễn Tố, lại sợ nhìn thấy Nguyễn Tố.
Nguyễn Mạn nhìn mẹ Nguyễn rối rắm như vậy, cũng không nhìn tiếp được nữa. Lúc này mới lên tiếng khai sáng cho bà: "Mẹ, mẹ đang lo cho Tố Tố sao? Thật sự không cần đâu. Lúc đó là em ấy tự nguyện chấp nhận hôn ước này, hơn nữa, con người của bà Quý mẹ không phải rõ ràng nhất sao?"
Mẹ Nguyễn nghe thấy lời này quả nhiên lấy lại được tinh thần: "Đúng, con nói đúng. Bà Quý thích nhất chính là sưu tầm đồ trang sức. Bà ta không có khả năng không nghĩ đến bảo toàn sinh mệnh của mình. Chắc chắn sẽ để lại đường lui cho mình."
Rất nhiều người nghĩ như vậy, Nguyễn Mạn lúc đầu cũng có suy nghĩ này. Không, chính xác mà nói là kiếp trước.
Kiếp trước Nguyễn Tố không hề xuất hiện. Nguyễn Mạn từ nhỏ đã thích Quý Minh Sùng rồi, cô chỉ kém anh vài tuổi. Khi cô ta còn ở trong nước thì anh đã ra nước ngoài rồi. Đợi đến khi anh trở về thì cô ta lại ra nước ngoài. Sau này dưới sự tác động của Nguyễn Mạn, bố mẹ đề cập đến chuyện liên hôn với nhà họ Quý. Khi đó cũng là trèo cao, bố Nguyễn phải bỏ ra rất nhiều công sức mới làm được điều này. Cô ta vui mừng khôn xiết, không chỉ vì có thể trở thành vợ sắp cưới của người trong lòng cô ta mà càng là vì có thể đến gần vị trí bà Quý hơn.
Thế nhưng không lâu sau, Quý Minh Sùng lại xảy ra chuyện. Cô ta cũng nghĩ là anh sẽ tỉnh lại. Nào ngờ chờ hoài chờ mãi cho đến khi bố Quý qua đời, cho đến khi nhà họ Quý phá sản, anh cũng không tỉnh lại. Lúc đó cô ta đã có chút tâm nguội ý lạnh rồi, tâm tình muốn gả cho Quý Minh Sùng cũng không còn kiên định nữa. Bố Nguyễn lại không muốn người khác nói ông vong ơn bội nghĩa, nhất quyết gả Nguyễn Mạn đi. Cô ta lúc đó nghe nói bà Quý trong tay vẫn còn một khoản tiền và một hộp ngọc quý, đành cắn răng gả qua nhà họ Quý.
Ai ngờ trong tay bà Quý căn bản không có gì cả. Cô ta lén lút lật tung cả căn nhà chỉ tìm được khoản tiết kiệm chưa đến mười vạn tệ.
Rõ ràng trước đây bà Quý có nhiều vòng tay ngọc bích như vậy, tiện tay lấy một cái giá tiền cũng đã trăm vạn rồi.
Bà Quý đối với cô ta không tốt, luôn là một vẻ lạnh nhạt. Cô ta gả đến nhà họ Quý vẫn duy trì mức sống như tiểu thư bình thường nhất, cũng đều là dựa vào kinh tế của nhà họ Nguyễn. Nói ra chỉ thêm làm trò cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chi-muon-ben-em/chuong-7.html.]
Ngay đến đứa con nít của nhà họ Quý cũng không muốn trả lời cô ta. Không bao giờ gọi cô ta là thím.
Hai vị tổ tông này chỉ xem cô ta như người vô hình. Sau này bà Quý muốn cô ta rời đi, Nguyễn Mạn không chịu. Cô ta chưa lấy được cái gì cả sao có thể ra đi. Dùng dằng như vậy mấy năm, cô ta cuối cùng không chịu nổi cuộc sống như vậy nữa, đi l.à.m t.ì.n.h nhân cho một người đàn ông đã có gia đình. Còn chưa nghĩ ra cách để mang thai đổi đời thì đã bị vợ của người đàn ông kia thiết kế hại chết.
Cho đến khi cô ta c.h.ế.t rồi Quý Minh Sùng vẫn chưa tỉnh lại. Cô ta cũng chưa được nhìn qua châu báu trang sức của bà Quý.
Có lẽ ông trời cảm thấy cô ta quá đáng thương rồi, bỗng nhiên để cô được sống lại một lần nữa. Cô không cần giữ gìn cái bí mật của kiếp trước nữa, nghĩ cách để bố mẹ Nguyễn biết được cô ta không phải là con gái ruột của họ. Sau này bố mẹ Nguyễn tìm được Nguyễn Tố, cô ta liền đẩy hôn ước đi ngay. Không có ai biết, hôm qua cô vui sướng biết bao nhiêu. Cuối cùng cô ta cũng đã thay đổi được vận mệnh của mình rồi.
Kiếp này, cô kiên quyết không nhảy vào hố lửa nhà họ Quý nữa.
Về phần Nguyễn Tố sẽ như thế nào, cô ta cũng không cần quan tâm. Kiếp trước cô đã thay Nguyễn Tố sống cuộc đời bi thảm như vậy rồi, vốn là Nguyễn Tố thiếu nợ cô ta, bây giờ chẳng qua là trả về lại cho cô mà thôi.
Nhớ lại kiếp trước, cô ta một mình quay trở lại nhà mẹ. Bà Quý cũng không có thể hiện gì ra ngoài, cũng không quan tâm cô ta.
Nguyễn Tố ngày mai về nhà, chắc chắn cũng chỉ có một mình.
Nguyễn Mạn nhìn khuôn mặt của bà Nguyễn, trong đầu tự nhiên lại hiện lên khuôn mặt hơn người kia của Nguyễn Tố.
Không biết kiếp trước Nguyễn Tố trải qua cuộc sống như thế nào, dù sao thì cũng tốt hơn cô ta nhiều. Có khuôn mặt như vậy, chỉ cần tận dụng cho tốt, cuộc sống chắc chắn sẽ trải qua dễ dàng.
Đương nhiên là, đó là chuyện của kiếp trước, kiếp này dù Nguyễn Tố có xinh đẹp đến đâu đi nữa thì cuối cùng cũng sẽ bị bà mẹ chồng độc ác hành hạ cho đến không ra hình người.
Nghĩ như vậy, nụ cười của Nguyễn Mạn càng thêm ấm áp, tiếp tục an ủi bà Nguyễn: "Còn phải nói sao, cuộc sống của Tố Tố chắc chắn sẽ tốt đẹp thôi mà. Mẹ đừng lo lắng."