Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 79

Cập nhật lúc: 2024-10-20 10:57:36
Lượt xem: 98

"Tôi không cho phép Tố Tố chịu ủy khuất như vậy, có còn là đàn ông không a!"

 

"Quá đau lòng Tố Tố rồi, con gái nên thức dậy trên một chiếc giường tám trăm mét, thay vì một cái giường gấp một mét a."

 

Quý Minh Sùng muốn thở dài một hơi, sao thanh quản còn chưa phục hồi lại nữa.

 

Anh nghĩ kỹ rồi, đợi anh khỏe lại, anh nhất định sẽ mua cho Nguyễn Tố một chiếc giường lớn nhất để cô ngủ.

 

* * *

 

Ngày tháng cứ như vậy mà nhẹ nhàng trôi qua. Nếu nói sức sống của nhà họ Quý là do Nguyễn Tố đem đến, vậy sự tỉnh lại của Quý Minh Sùng làm cái nhà này phấn chấn tinh thần hơn.

 

Bây giờ Nguyễn Tố từ một người không biết gì về cổ phiếu trở thành tay mơ. Mỗi ngày cô đều xem tiền lời, đều không dám tin vào mắt của mình. Quý Minh Sùng không hổ là Quý Minh Sùng, ba loại cổ phiếu mà anh xem trọng đề cử cho cô một đường diêu hồng. Bây giờ tiền lời một ngày bằng một tháng lương của cô, chỉ nhìn những con số này, cô cũng đã rất vui vẻ. Nhưng cô cũng không khỏi run sợ trong lòng, đặc biệt là khi các đồng nghiệp thảo luận về cổ phiếu. Cô cũng sẽ nghe một chút, mọi người đều nói, sắp tới ba loại cổ phiếu này sẽ xanh đến hoài nghi nhân sinh.

 

Mã Văn cũng mua một ít, hôm nay gánh không nổi cũng bán tống ra ngoài.

 

Nguyễn Tố cũng đang nghĩ, có phải đã đến lúc nên bán ra rồi không.

 

Tối hôm nay, lúc cô cho Quý Minh Sùng uống sữa bò, đem chuyên này chia sẽ với anh: "Em xem một chút, bây giờ mỗi ngày kiếm được càng lúc càng nhiều rồi, đều kiếm được mấy vạn rồi!"

 

Quý Minh Sùng nghe cô dùng ngữ điệu vui hẻ hào hứng này, trong lòng còn có chút kinh ngạc, xem ra cô mua còn nhiều hơn so với anh nghĩ.

 

Nguyễn Tố lại có chút không xác định hỏi anh: "Có phải là nên bán ra rồi không, em thấy có người cũng bán rồi, đều nói sắp tới sẽ rớt giá."

 

Cô không quá hiểu về cổ phiếu, nhưng cô cảm thấy nên dừng lại ở đó.

 

Kiếm được nhiều như vậy có thể thu tay rồi.

 

Quý Minh Sùng nghe lời này, nhìn về phía mắt động nghi.

 

Một âm thanh không có tình cảm vang lên: "Anh là ai?"

 

Nguyễn Tố sửng sốt, theo bản năng mà trả lời: "Anh không phải.. Quý Minh Sùng sao?"

 

Tại sao đột nhiên lại hỏi vấn đề này.

 

Quý Minh Sùng không nói nữa.

 

Đề tài này không nói tiếp được nữa, rõ ràng lúc trước còn nói anh là thiên tài.

 

Anh không muốn nói, Nguyễn Tố cũng không hỏi ra được nguyên cớ, cho anh uống sữa bò xong, cô liền chuẩn bị đi rửa ống tiêm và ly sữa bò. Vừa đi ra khỏi phòng, còn chưa đến phòng bếp, cô đột nhiên hiểu được anh vì cái gì mà hỏi vấn đề kia.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/chi-muon-ben-em/chuong-79.html.]

Cô cong cong môi.

 

Đại khái là bởi vì anh khó có được biểu lộ ra một mặt này.

 

Vì vậy vừa nãy anh là đang.. khó chịu?

 

Đúng không?

 

Anh cảm thấy cô không tín nhiệm anh?

 

Cô quyết đoán mà buông đồ vật trong tay, quay người trở lại phòng. Quý Minh Sùng không ngờ cô sẽ trở lại nhanh như vậy. Khi anh vẫn đang nghi hoặc, cô đã đến bên giường, khóe miệng ngậm cười nói: "Thật ngại quá, vừa nãy em không kịp phản ứng. Anh là ai, anh là thiên tài, có đúng không?"

 

Quý Minh Sùng biết bản thân lớn hơn cô mấy tuổi, đối với giọng điệu dỗ dành con nít của cô, anh thật sự rất buồn bực.

 

Lẽ nào bây giờ anh cho người khác một loại cảm giác rất yếu ớt, cần cô phải nhường nhịn anh, dỗ dành anh sao?

 

Anh không để ý đến cô.

 

Nguyễn Tố liền thăm dò nói: "Vậy em sẽ không bán ra."

 

Trong lòng Quý Minh Sùng nghĩ: Tùy em.

 

Nhưng mắt động nghi cho ra câu trả lời là: ".. Ừ."

 

Thêm một tháng nữa hẳn là đến tết rồi, để cô kiếm thêm chút tiền, đến lúc đó để cô mua thêm nhiều đồ vật, đừng tiết kiệm nữa.

 

Lại một buổi tối khác, Nguyễn Tố vẫn kiên trì cách hai tiếng thức dậy trở mình mát xa cho anh.

 

Hôn nay cô mơ mơ hồ hồ tỉnh dậy, ỷ vào sự hiểu biết của cô với cái phòng ngủ này, mắt cô đều không mở. Quý Minh Sùng lại tỉnh dậy trước một bước, liền nhìn thấy chăn cô vươn tứ tung, mắt thấy cô sắp va vào đầu giường. Dưới tình thế cấp bách, anh vậy mà ở miệng ra.

 

Quá lâu rồi anh không nói chuyện, thanh quản mặc dù hồi phục rồi, âm thanh vẫn là khàn khàn.

 

Chỉ là anh đều không nghỉ đến, sau khi anh hôn mê năm năm tỉnh lại, câu nói đầu tiên là nói với cô, mở miệng kêu cũng là tên của cô.

 

"Nguyễn Tố.."

 

".. Cẩn thận."

 

Ý thức của Nguyễn Tố đã tỉnh rồi, chẳng qua là không mở mắt ra. Thình lình nghe được trong phòng có âm thanh xa lạ của đàn ông, cô bừng tỉnh, mở mắt ra, lại va vào tủ đầu giường, còn may va không mạnh lắm. Lúc này cô cũng quên luôn đau đớn, ngốc ngốc nhìn Quý Minh Sùng.

 

Vì vậy, vừa rồi là anh nói?

 

Nói chuyện với cô rồi?

Loading...