Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 93

Cập nhật lúc: 2024-10-23 11:22:36
Lượt xem: 70

Trước đây Nguyễn Tố vừa tan ca đã vội về nhà.

 

Mọi người đều biết cô muốn về chăm sóc người bệnh, vì vậy chỉ cần công việc thuộc bổn phận của cô hoàn thành rồi, lãnh đạo cũng thông cảm với hoàn cảnh của cô.

 

Nguyễn Tố nhẹ cúi đầu, nhìn nước mưa đang gột rửa trên cửa sổ, nghĩ đến không cần che ô đi đến trạm tàu điện ngầm, tâm tình cũng vui vẻ hơn mấy phần: "Trong nhà mời khách đến ăn cơm, người đó nhân tiện đến đón em."

 

Mã Văn cũng quen biết Nguyễn Tố lâu như vậy rồi, biết rõ con người cô, vì vậy cũng không nghĩ muốn bát quái chuyện gì, chỉ phụ họa nói: "Vậy người khách này cũng rất được. Bạn trai chị đến đón chị, chị còn chuẩn bị nói em chưa đi thì để chị đưa em đến trạm tàu điện ngầm nữa."

 

Nguyễn Tố mỉm cười, cùng Mã Văn nói vài chuyện trong sinh hoạt, đã đến lúc tan làm, liền ai về nhà nấy.

 

Lần nữa nhận được điện thoại của Thịnh Viễn, đồng hồ vừa vặn chỉ năm giờ. Nguyễn Tố cầm lấy túi xách và áo khoác vào thang máy xuống bãi đỗ xe. Bãi đỗ xe nói lớn cũng không lớn, nhỏ cũng không nhỏ, Nguyễn Tố tìm một vòng vẫn chưa tìm thấy. Nghe được một tiếng còi, cô theo bản năng mà chuẩn bị hướng âm thanh đó đi đến, phía sau cô lại truyền đên một giọng nam ôn hòa: "Nguyễn tiểu thư, tôi ở đây."

 

Nguyễn Tố quay đầu mới phát hiện người vừa rồi ấn còi không phải là anh.

 

Thịnh Viễn mặc áo khoác màu khói, trên mặt anh còn mang theo ý cười: "Đi thôi, xe tôi ở bên kia."

 

"Vâng."

 

Nguyễn Tố đi theo sau anh đến trước một chiếc xe hơi màu đen, cô không chọn ngồi ghế phụ lái. Lúc trước cô nghe Mã Văn nói qua, có người rất để ý ghế phụ lái. Cô cũng không xác định Thịnh Viễn đã có bạn gái chưa, tuy là ngồi ghế sau hình như không lễ phép lắm, nhưng vì lý do an toàn, cô cân nhắc một phen, vẫn là ngồi ghế sau sẽ tốt hơn một chút.

 

Cô mở cửa ghế sau ngồi vào, Thịnh Viễn chú ý đến, cũng không nói gì.

 

Hai người bọn họ chỉ chào hỏi qua lúc ở bệnh viện, trên thực tế mà nói không hề có giao tình. Theo chiếc xe chậm rãi chạy ra bãi đỗ xe, phía sau có một chiếc xe cũng chạy theo, nhưng chỉ dừng lại ở ven đường. Mưa to không ngừng xối nước lên cửa xe. Ba Nguyễn nhớ kỹ bảng số xe của chiếc xe mà con gái Nguyễn Tố ngồi lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chi-muon-ben-em/chuong-93.html.]

 

Hôm nay ba Nguyễn đến gần nơi này giải quyết công việc, đi ngang qua trung tâm kiểm tra sức khỏe mới nhớ ra con gái đang làm việc ở đây. Ông bèn lái xe đến bãi đỗ xe, chuẩn bị đi tìm con gái nói chuyện công việc, nào ngờ còn chưa xuống xe đã nhìn thấy bóng dáng con gái. Thấy cô nhìn xung quanh, ông ấn còi xe, còn chưa kịp xuống xe gọi con gái đến đã nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi đi đến cô. Hai người cười cười nói nói, con gái lên xe cùng với người đàn ông kia.

 

Ông cách một khoảng, cũng không thấy rõ mặt người đàn ông.

 

Chỉ cảm thấy có chút quen mắt, tựa hồ đã gặp qua ở đâu.

 

Bình thường ông rất bận, cũng không rảnh quan tâm sinh hoạt tình cảm của con cái. Nhưng nghĩ con gái bây giờ vẫn còn đang ở nhà họ Quý, ở cùng một chỗ với người đàn ông khác như vậy, có phải là không thích hợp lắm, truyền ra ngoài cũng không dễ nghe.

 

Ông nhớ bảng số xe, càng nghĩ càng cảm thấy người đàn ông đó quen mắt, liền gửi bảng số xe cho trợ lý của ông đi điều tra.

 

Cái biển số xe này dường như cũng thấy qua ở đâu rồi.

 

Rất nhanh ông đã nhận được hồi âm của trợ lý.

 

[Nguyễn tổng, đây là xe dưới danh nghĩa của Thịnh tổng tập đoàn Thịnh Thị, nghe nói là tặng cho em trai cô ấy.]

 

Ba Nguyễn nhìn thấy tin nhắn này, lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ. Chẳng trách ông cảm thấy người đàn ông này quen mắt. Thời gian trước ông tham gia một bữa tiệc, lúc đó Thịnh Vi cũng đưa em trai đến tham dự.

 

Thịnh Vi ở trên thương trường rất có năng lực, gả cho Thiếu Đông của Triệu Thị. Thịnh Thị bây giờ đã không như lúc trước nữa rồi, bất kỳ ai cũng đều nhìn ra, nhà họ Thịnh đã xưa không bằng nay, nước lên thì thuyền lên.

 

Tố Tố và Thịnh Viễn làm sao lại cùng một chỗ?

 

Không thể không nói, biểu tình giờ này của ba Nguyễn đã dễ nhìn hơn nhiều rồi. Đặc biệt là nghĩ đến cảnh tượng nhà họ Thịnh hiện nay, trong lòng ông kích động một trận.

Loading...