Chờ Anh Đến Bên Em - Chương 111
Cập nhật lúc: 2024-10-18 00:33:21
Lượt xem: 94
Quan Hồng thích náo nhiệt, tiệc sinh nhật ông mời vô số người đến dự. Mỗi năm cứ đến dịp này là con cháu trong nhà sẽ được dịp tề tựu đông đủ. Lúc Lãng Ninh Y cùng Quan Hề sóng vai vào nhà họ Quan, hai cô gặp bao nhiêu người quen, hết họ hàng rồi lại đến bạn bè đối tác.
Sau đó cô vào phòng khách, ông bà nội đang ngồi trong đó, và đúng như dự đoán bố cô Quan Hưng Hào cũng ở đó.
Thấy cô bước vào, Quan Hưng Hào vội đứng dậy, ông nhìn cô, người đã ngồi trên vị trí cao lâu như ông giờ phút này cũng thoáng hiện lên nét bối rối.
“Hề Hề…”
Quan Hề vẫn còn tức giận nên thấy ông cũng không chào hỏi gì thêm, cô bước đến ngồi xuống bên ông Quan Hồng: “Ông nội sinh nhật vui vẻ, đây là quà mà con chuẩn bị cho ông.”
Quan Hồng thấy Quan Hề đến liền cười tươi như hoa: “Tốt, tốt, Hề Hề ngoan lắm.”
“Ừm, con hy vọng ông nội phúc như Đông Hải thọ tỷ Nam Sơn.” Quan Hề bật cười, “Chúc ông có một ngày sinh nhật thật ý nghĩa,… Con còn bận chút chuyện, con phải về trước đây.”
“Này này….” Quan Hồng vội giữ tay cô, “Sao con mới đến liền bỏ đi vậy, ai cho con bỏ đi thế hả.”
Quan Hề: “Con còn bận…”
Quan Hồng liếc mắt cái liền nhìn thấu tâm tư của cô, khó khăn lắm mới lôi được cô cháu gái bảo bối đến đây, lý nào ông lại thả người đi nhanh như vậy, Quan Hồng liền giả bộ tức giận nói: “Lời này của cháu bất hiếu lắm có biết không, cái gì mà quan trọng hơn sinh nhật của ông nội được, ông không cần biết, tối nay cháu không được đi đâu hết, ngồi xuống nói chuyện với ông bà nội.”
Quan Hề: “…”
Lãng Ninh Y thấy Quan Hề bị hai trưởng bối quấn chặt cũng không ở lại làm phiền nữa, cô nàng nhanh lẹ chuồn ra sân sau chào hỏi mấy người bạn.
“Ninh Y, hôm nay Quan Hề không đến à?” Có người hỏi.
Lãng Ninh Y: “Tất nhiên có đến, đang ngồi trong phòng khách, bị ông nội Quan giữ chặt rồi.”
“Hôm nay không thấy bà Ngụy Chiêu Mai đâu, à mà Quan Oánh cũng đến rồi đấy, không biết hai người đụng mặt nhau chưa?” Đám người này tuy không nói ra miệng nhưng trong lòng ai nấy đều hóng kịch vui.
“Chúng tôi vừa đến, đụng mặt sao được.” Lãng Ninh Y đáp trả, “Mà gặp thì đã sao?”
“Bọn tôi tò mò không biết thái độ của Quan Hề ra sao, trước kia tưởng Quan Hề không phải con ruột, rất nhiều người cảm thấy trận này Quan Oánh thắng chắc, dù sao Quan Hề cũng đã chủ động rút lui khỏi Quan thị cơ mà, bây giờ thì hay rồi, tình thế lật ngược hoàn toàn.”
Lãng Ninh Y cười lạnh: “Hừ, Hề Hề nhà ta còn lâu mới để chị ta vào trong mắt.”
“Còn không phải sao, nghe nói ông nội Quan đã chuyển nhượng cổ phần của mình cho Quan Hề để bồi thường cho cô ấy, còn để Quan Hề đứng tên không ít bất động sản với đủ loại tài sản khác nữa… Ai da, lần này Quan Hề là muốn lên trời rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cho-anh-den-ben-em/chuong-111.html.]
“Hả?” Lãng Ninh Y bất ngờ, “Thật hay giả đấy? Sao tôi lại không biết?”
“Người lớn trong nhà tôi kể vậy đấy, chuyện này chưa công bố ra ngoài đâu, chắc Quan Hề cũng chưa biết.”
Lãng Ninh Y tặc lưỡi, quay đầu nhìn hướng phòng khách, vị phú bà muốn chăm chỉ làm việc kiếm tiền kia còn không biết mình giàu đến độ nào đâu…
**
Quan Hề ngồi trong phòng khách bầu bạn với hai ông bà một lúc lâu, khó lắm mới dỗ dành hứa sẽ không bỏ về hai ông bà mới tha cho cô, để cô ra ngoài sân chơi.
Sau khi ra khỏi phòng khách Quan Hề liền nhìn thấy mấy người Lãng Ninh Y đang ngồi trong đình viện phía xa, cô liền đi thẳng đến đó. Nhưng đang định bước đo thì nhận ra bên phải đình viện có mấy người cô không muốn nhìn thấy mặt lắm. Ví dụ như có Ngụy Tử Hàm, ví như Quan Oánh.
Quan Hề không nhìn hai người đó lâu, cô nhìn cánh Lãng Ninh Y rồi bước qua.
“Quan Hề, cô đến rồi.” Bạn bè chào hỏi cô, mà tiếng gọi này thu hút không ít ánh mắt của mấy người đang nói chuyện ở gần đó.
Vài người nữa thay phiên chào hỏi Quan Hề, có người nhường chỗ mời cô ngồi xuống.
“Quan Hề, lâu rồi chưa gặp chị, nếu không phải hôm nay bố em đến chúc thọ ông thì chắc còn lâu mới thấy chị.”
“Phải đấy phải đấy, bộ này của cậu đẹp thật, là mẫu mới của quý này đúng không?”
“Quan Hề cậu chăm sóc da ở đâu vậy, lần nào gặp cậu cũng thấy da cậu đẹp mê người.”
“Tuần sau là sinh nhật mình, bạn đến chơi cùng nha, tổ chức ngoài đảo ấy.”
“Cuối tuần này mình tổ chức một triển lãm nghệ thuật, lát nữa đưa vé mời cho cậu, cậu ghé qua nha…”
…
Nhóm người bên cạnh trừ Lãng Ninh Y ra toàn là những người Quan Hề không mấy thân quen, họ chỉ cùng người lớn trong nhà đến chúc thọ ông Quan Hồng, Quan Hề đã quen với tình huống này, cô chỉ tùy người mà đáp lại đôi ba câu, hầu hết thời gian đều nói chuyện cùng Lãng Ninh Y.
Lãng Ninh Y: “Có người kể ông nội cậu muốn chuyển nhượng cổ phần cho cậu, thật hay giả đấy?”
Ngón tay Quan Hề xoa nhẹ quanh thành ly cocktail: “Vừa nhắc đến.”
“Thế cậu bảo sao?”