Chờ Anh Đến Bên Em - Chương 177
Cập nhật lúc: 2024-10-29 17:54:44
Lượt xem: 93
Quan Tri Ý: [Anh Tùy Châu phát thêm mấy cái nữa đi! Dạo này em không được đi làm, nghèo rớt mồng tơi!]
Thích Trình Diễm: [?]
Lãng Ninh Y: [Tay tôi lấy đà sẵn rồi, tiếp tục nào bà con!]
Tống Lê: [Lì xì của Giang Tùy Châu mà mấy người dám nhận hả???]
Chung Linh Phàm: [Các bác ạ, bây giờ trọng điểm hình như là cái nhóm này lập ra để làm gì]
…
Trong nhóm náo nhiệt hẳn, những người đã ở trong nhóm thấy số thành viên nhóm đang dần dần tăng lên.
Những người vào sau cũng ngơ ngác, ngơ xong vừa hỏi có chuyện gì đấy vừa nhận lì xì.
Quan Hề phát lì xì tê cả tay, đến lúc này mới dừng phát lại, bắt đầu gõ chữ.
Thế nên mấy giây sau, những người trong nhóm nhìn thấy Giang Tùy Châu gửi tin nhắn đến: [Hôm nay tôi với vợ đi đăng ký kết hôn rồi, tối nay đi bar tôi mời cả nhà uống rượu nha ~]
Nhóm Wechat đơ một lát rồi mọi người mới bắt kịp.
Quan Nguyên Bạch: [Quan Hề đang nhắn phải không]
Lãng Ninh Y: [Quan Hề đang nhắn phải không]
Kim Khai Thành: [Quan Hề đang nhắn phải không]
Tống Lê: [Quan Hề đang nhắn phải không]
…
Copy xong paste, đội hình không xộc xệch một chút nào.
Quan Hề trợn trắng mắt, cô cầm điện thoại của mình lên lộp bộp gõ một đống chữ: [Sao lại là tôi hả, mấy người không nắm được trọng điểm à! Trọng điểm là chúng tôi đăng ký kết hôn rồi OK?!!!]
Tống Lê: [Giang tổng nhà tôi trước nay không bao giờ dùng cái gợn sóng ~ õng ẹo quá đi]
Quan Nguyên Bạch: [Đăng ký rồi, ồ, em không nói anh cứ tưởng các em kết hôn mấy năm nay rồi chứ]
Quan Hề: […]
Quan Tri Ý: [Á á á á á chúc mừng chị yêu!!!]
Quan Hề: [Mỗi tiểu Ngũ ngoan, à phải rồi, tối nay em đừng đến nhé, quán bar ồn lắm, không tốt cho cháu chị]
Quan Tri Ý: [ o.o ]
Quan Hề: [Dù sao thì trọng điểm là tối nay đến quán bar, Linh Phàm chuẩn bị nhé. Cứ có rượu ngon nào mang hết lên, Giang Tùy Châu trả tiền]
Chung Linh Phàm: [Tuân chỉ!!!]
…
Quan Hề nói xong thì thoát Wechat, cười hì hì chụp ảnh tờ đăng ký kết hôn.
Giang Tùy Châu: “Thông báo xong rồi à?”
Quan Hề: “Ừm, thông báo xong rồi, mọi người đều thấy tuyệt vời lắm!!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cho-anh-den-ben-em/chuong-177.html.]
Giang Tùy Châu: “Bây giờ về nhà trước đã?”
“Ok, đến tối rồi đi sau, đằng nào em cũng bảo Linh Phàm chuẩn bị sẵn rồi.”
“Được.”
**
Chín giờ tối, phòng bao rộng nhất mà Chung Linh Phàm giữ lại dần có người tới.
Quan Hề do còn ở nhà trang điểm lên đồ nên lần mần khá lâu, lúc cô đến đã trễ mất nửa tiếng đồng hồ.
“Thế mà được hả, hôm nay ai mời khách đấy, người mời khách mà đến muộn thế hả?” Tống Lê thấy hai nhân vật chính cuối cùng cũng ra sân bèn trêu chọc.
“Để mọi người đợi lâu rồi.” Quan Hề khách khí một câu, nhưng trông chả có chút khách khí nào, “Tôi còn phải trang điểm lộng lẫy đi tiệc nên mới đến muộn đó chứ.”
Lãng Ninh Y kéo tay cô: “Đăng ký thật rồi hả, sao bất ngờ thế.”
“Bất ngờ gì đâu, hai chúng tớ ấp ủ rõ lâu rồi.” Quan Hề móc điện thoại ra mở tấm ảnh hôm nay chụp tờ đăng ký kết hôn ở trên xe ô tô ra, ngồi vào giữa mấy cô bạn, “Nào nào nào, cho các cậu thưởng thức nhan sắc đỉnh cao của cục cưng nhà tớ.”
“Ảnh khá đấy, chụp đẹp thật.”
“Người đẹp thì chụp kiểu gì cũng đẹp.”
“Ui cha, chua quá đi.”
…
Bên mấy cô bạn nói chuyện xôn xao cả lên, Giang Tùy Châu ngồi xuống chỗ cánh đàn ông.
Anh vừa ngồi xuống đã bị Tống Lê kéo nói chuyện, “Chúc mừng Giang tổng nhé, rơi vào bể lửa!”
Kim Khai Thành rót rượu cho anh: “Cho dù Quan Hề có là bể lửa thì Giang Tùy Châu cũng đã luyện xong tấm thân kim cương từ lâu rồi.”
Giang Tùy Châu bật cười, cũng hơi tán thành cách nói này.
Tống Lê nâng ly lên cụng với mấy người xong nói: “Aiz không biết vì sao, giờ phút này ấy thế mà tôi lại hơi cảm động. Tôi lại được nhìn mấy cậu trưởng thành… Không phải, nhìn mấy cậu từ khi còn mười mấy tuổi đến bây giờ.”
Quan Nguyên Bạch: “Ai mà chả thế.”
Tống Lê: “Phải không! Thế nên mới cảm khái!”
Kim Khai Thành cười: “Phải phải phải, thế ông có cảm giác gì? Tùy Châu đã nhận giấy đăng ký rồi phát biểu cảm nghĩ xem nào.”
Cảm nghĩ?
Giang Tùy Châu nhìn Quan Hề đang ngồi ở đối diện.
Mặt mũi sáng ngời xinh đẹp, trong điều kiện thiếu sáng như thế này vẫn dễ dàng thu hút sự chú ý của người khác. Cô không bao giờ giấu đi vẻ đẹp của mình, giống như cái tính cách không lúc nào chịu gò bó.
Quan Hề đúng là bể lửa thật, nóng bỏng đến mức có thể thiêu rụi người khác. Nhưng đối với anh, ngọn lửa của cô không làm anh bị thương chút nào, thế nên anh còn hy vọng ngọn lửa của cô có thể bùng cháy hơn, làm người khác không thể lại gần cô, không thể làm quen cô.
Vậy nên cảm nghĩ hẳn là… Với anh đăng ký kết hôn không phải rơi vào bể lửa mà là ôm lấy bể lửa.
Anh cảm thấy ấm áp.
“Rất tốt.” Giang Tùy Châu thôi không nhìn Quan Hề nữa.
Kim Khai Thành: “Mỗi rất tốt thôi à, không có câu nào cảm động hơn sao?!”