Chờ Anh Đến Bên Em - Chương 25
Cập nhật lúc: 2024-10-02 11:16:56
Lượt xem: 140
Quan Hề nhíu mày: “Chị nhọc tâm quá rồi đấy, chị gái kia của tôi không giống chị đâu. Chị ấy không hề khó tính, rất dễ chung sống.”
Ngụy Tử Hàm hừ lạnh một tiếng: “Rất dễ chung sống? Thêm một Quan Oánh thì tài sản của cô sự nuông chiều mọi người dành cho cô đều phải chia cho người ta. Thế này mà cô còn có thể chung sống được thì thật khó tin mà.”
Quan Hề còn lâu mới để Ngụy Tử Hàm chiếm thế thượng phong, cô uống một ngụm sinh tố, cố ý khiêu khích: “Không sợ đấy, tôi mà không có tiền của nhà mình thì vẫn có thể sống thoải mái, ừ, dù sao thì tôi vẫn còn Giang Tùy Châu mà, không sao cả.”
Sắc mặt Ngụy Tử Hàm thoắt biến, từ nhỏ đến giờ trong nhà luôn so sánh cô ta với Quan Hề, đến mức cô ta cũng bắt đầu thầm so sánh mình với Quan Hề.
Những cái khác thì cô ta không thể nhận bản thân thua được, nhưng trên phương diện bạn trai này, từ đầu đến cuối cô không thể nói mình thắng.
Mà liên quan đến Giang Tùy Châu… Hồi cấp ba cô từng học cùng lớp với anh, còn từng theo đuổi anh nhưng bị từ chối.
Đây là nhát đ.â.m trí mạng vào lòng cô ta.
“Cô đắc ý cái gì, cô cho rằng Giang Tùy Châu yêu cô thật lòng sao, nếu cô không có gì cả, liệu anh ta còn ở bên cô không? Quả là nực cười mà.”
“Không phiền chị lo, bây giờ chúng tôi đang rất hạnh phúc, như đôi thần tiên quyến lữ.” Quan Hề làm ra vẻ mặt thẹn thùng trêu ngươi, “Ồ đúng rồi, nghe nói cái anh bạn trai lần trước đá chị rồi? Đã thế còn bao nuôi một cô diễn viên tuyến mười tám nữa? Aizzz, chị à, chị xem bây giờ cái gì chị cũng có, sao không có ai tình nguyện ở bên chị vậy?”
“Mày!”
“Lúc chị mải nghĩ cho tôi thì hãy nghĩ đến bản thân một chút đi, dù sao chị cũng là chị tôi, cứ thế này thì tôi sẽ đau lòng lắm.” Nói xong, Quan Hề đặt cốc sinh tố xuống, cũng không cần biết Ngụy Tử Hàm bị chọc tức đến mức nào, cô đi thẳng ra khỏi phòng.
Nhưng ý cười trên mặt lúc nói chuyện với Ngụy Tử Hàm đã không còn nữa. Quan Hề lạnh lùng quay đầu nhìn lại.
Xúi quẩy thật đấy.
Một bên khác, mấy vị trưởng bối đang ngồi nói chuyện.
Sự xuất hiện của Giang Tùy Châu đã phá vỡ cảnh tượng nhận thân thích sướt mướt trước đó, hai ông bà bên nhà họ Ngụy cũng bình tĩnh lại đôi chút, hàn huyên đôi câu với Giang Tùy Châu, nhờ chuyển lời hỏi thăm đến trưởng bối nhà họ Giang.
Quan Oánh ngoan ngoãn ngồi một bên, ánh mắt dừng trên người con trai trẻ tuổi ở trước mặt.
Trái ngược với sự bó buộc mà cô phải chịu trong trường hợp này, người con trai đó ở trước mặt bao nhiêu vị trưởng bối mà vẫn có thể điềm tĩnh tự nhiên như thường.
Lễ phép chừng mực, giơ tay nhấc chân đều lộ ra khí phái lạnh lùng, trên người anh phảng phất một cỗ hơi thở cao ngạo.
Sau khi cô đến đây đã gặp không ít anh em sống trong nhung lụa từ nhỏ, nhưng Giang Tùy Châu là người dễ dàng thu hút ánh mắt của cô nhất.
Không chỉ vì vẻ ngoài anh tuấn lễ mạo cùng khí chất của anh, mà còn vì anh là người đến cùng Quan Hề.
Hóa ra anh chính là người mà mẹ hay nhắc đến, Giang Tùy Châu.
“Tùy Châu, đây là Quan Oánh, chắc Quan Hề nhà ta cũng nhắc đến con bé rồi nhỉ.” Quan Hồng giới thiệu.
Quan Hề nghe thấy ông nhắc đến tên mình liền đảo mắt nhìn sang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cho-anh-den-ben-em/chuong-25.html.]
Anh gật đầu với Quan Oánh xem như chào hỏi.
Quan Oánh sững người, vội vàng gật đầu đáp lễ.
“Đã nói rồi ạ, chúc mừng ông nội.” Giang Tùy Châu nhàn nhạt đáp.
Quan Hồng cười: “Phải đấy, mọi người ai cũng vui vẻ.”
***
Nói chuyện một lúc, hầu hết các trưởng bối đã đứng dậy rời đi. Cả đám anh chị em cũng không vội về, tụ tập từng nhóm nói chuyện với nhau trong vườn hoa.
Quan Hưng Hào và Ngụy Chiêu Mai cũng muốn Quan Oánh có thể thân thuộc hơn với anh chị em trong nhà nên không dẫn cô đi.
Lúc này Quan Oánh đang bị Ngụy Tử Hàm kéo đi nói chuyện. Cô vừa đến đây, ai cũng khách khí với cô, chỉ có Ngụy Tử Hàm rất nhiệt tình.
“Tùy Châu, lát nữa cậu phải về công ty à?” Gần đó vang lên giọng nói của Quan Nguyên Bạch.
Giang Tùy Châu: “Ừ.”
“Còn Quan Hề thì sao.”
Quan Hề: “Em không đi cùng anh ấy, à xe em để ở Nam Tước rồi, lát anh bảo người mang tới cho em nhé.”
…
Ngụy Tử Hàm đang giảng giải tận tình đột nhiên phát hiện ánh mắt của Quan Oánh đang nhìn về phía khác, cô ta nhìn theo, thấy là Quan Hề liền hừ một tiếng: “Rất khó sống cùng đúng không?”
Quan Oánh quay đầu lại: “Sao cơ?”
Ngụy Tử Hàm: “Quan Hề đấy, dạo gần đây em ở nhà hẳn là rất khó sống cùng con bé đó.”
Quan Oánh trầm mặc một lúc: “Dạo gần đây em ấy không thường xuyên về nhà, sao lại khó sống…”
Ngụy Tử Hàm nở một nụ cười kỳ quái: “Vậy thì em may mắn rồi, chị bảo em này, từ nhỏ đến lớn Quan Hề được mọi người chiều chuộng thành thói nên sinh ra tính đại tiểu thư, nói đông không ai dám bảo tây, ai cũng phải nghe theo nó. Em ấy à… đột nhiên quay về thế này hẳn con bé đó không vui vẻ nổi, ồ em đừng tưởng con bé đó sẽ vì có thêm một người chị mà vui vẻ, nó hay đố kị người khác, không thích có người khác đến tranh giành yêu thương đâu.”
Quan Oánh không nói gì.
Ngụy Tử Hàm lại nói: “Chị không phải cố tình bôi bác nó, em cứ tùy tiện hỏi một người xem tính cách nó ra sao. Hờ, hai năm nay dính lấy Giang Tùy Châu liền kiêu hơn rồi, kiêu đến mức không coi ai ra gì.”
“Giang Tùy Châu?”
“Phải, chính là người đang đứng cạnh con bé đó.” Ngụy Tử Hàm nhìn Quan Oánh, đột nhiên nói, “Giá như em vẫn ở đây thì cũng không đến lượt con bé đó.”
Quan Oánh: “…”
Ngụy Tử Hàm thấy Quan Oánh trúng câu liền vội nói: “Ai da chị đùa thôi mà, chỉ thuận miệng nói câu thôi. Nhưng mà á, vốn dĩ nhà họ Giang và nhà em là liên hôn vì lợi ích kinh tế, Giang Tùy Châu cũng chẳng quan tâm đối phương là ai đâu.”