Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 104

Cập nhật lúc: 2025-01-29 23:32:51
Lượt xem: 8

Hai người đi thẳng đến siêu thị.

 

Siêu thị tổng hợp cách khu dân cư không xa, chỉ khoảng một cây số.

 

Lương Tây Kinh hiếm khi đến nơi có hơi thở cuộc sống như vậy, mấy lần anh đi đều là đi cùng Thi Hảo.

 

Đi tới khu đồ ăn, Thi Hảo nghiêng đầu: "Anh muốn ăn gì?"

 

Lương Tây Kinh: "Gì cũng được."

 

"Cho anh một cơ hội chọn món đấy." Thi Hảo không thích nghe người ta nói gì cũng được, cô không phải người thích lựa chọn.

 

Lương Tây Kinh bật cười, nói thẳng: "Ăn thịt đi."

 

Thi Hảo: "... Thịt kho tàu hay sườn kho?"

 

Lương Tây Kinh thản nhiên nói: "Lần này thật sự là cái gì cũng được."

 

Cuối cùng Thi Hảo chọn cả hai.

 

Mua đồ ăn xong, hai người dạo sang khu đồ sinh hoạt. Hiếm lắm mới có dịp Lương Tây Kinh muốn đi cùng để xách đồ nên Thi Hảo không định khách sáo với anh, cô quyết định mua vài món đồ dùng hàng ngày.

 

Sau khi chọn xong, hai người đến khu vực tự tính tiền.

 

Bên này ít người hơn chút.

 

Thi Hảo lấy từng món đồ ra để quét mã.

 

Đang quét, Lương Tây Kinh đột nhiên thả thêm đồ vào xe đẩy.

 

Thi Hảo nhĩn kỹ món đồ đó, ngay sau đó mặt cô đỏ bừng. Hít sâu một hơi, Thi Hảo cố ra vẻ bình tĩnh, nhanh chóng quét hết các mặt hàng.

 

Sau khi quét xong, Thi Hảo đang định lấy điện thoại ra thanh toán thì người bên cạnh đã rút điện thoại ra trước rồi.

 

Thanh toán xong, Thi Hảo giục Lương Tây Kinh về nhà.

 

Lương Tây Kinh xách hai túi đồ lớn, khóe môi hơi cong lên: "Đói không?"

 

"..."

 

Câu hỏi này vốn dĩ không thể bình thường hơn nhưng chẳng biết vì sao, vừa nghĩ đến mấy hộp đồ mới ném vào trong xe đẩy suy nghĩ của Thi Hảo đã bị khống chế phát triển theo hướng không lành mạnh: "... Ai đói chứ!"

 

Thi Hảo ngẫm nghĩ lại hơi chột dạ: "Anh mới đói ý."

 

"..." Lương Tây Kinh nhìn hai má đỏ ửng của cô thì hơi khựng lại: "Ừ, là anh đói."

 

Thi Hảo xấu hổ.

 

Về đến nhà, Thi Hảo vội vàng vào bếp.

 

Cô sợ nếu chậm chút nữa đêm nay sẽ phải chịu đói mất.

 

Lương Tây Kinh thu dọn đồ đạc rồi đi vào bếp: "Em có cần anh giúp gì không?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-104.html.]

"Anh không biết nấu ăn mà." Thi Hảo từ chối thẳng thừng.

 

Lương Tây Kinh nghẹn họng, nhìn túi rau củ cô để trên bếp, anh chậm rãi xắn tay áo: "Anh làm "trợ thủ" cho em nhé?"

 

Thi Hảo nhìn chằm chằm nửa cánh tay anh lộ ra ngoài, miễn cưỡng đồng ý: "Cũng được."

 

Hai người phân công hợp tác, cơm tối nhanh chóng hoàn thành.

 

Tay nghề nấu ăn của Thi Hảo không tệ lắm, đồ ăn nấu ra đầy đủ cả sắc, hương, vị.

 

Ăn cơm xong, Lương Tây Kinh nhận nhiệm vụ rửa bát.

 

Thi Hảo cũng không tranh với anh, cô có thể nấu ăn được nhưng lại không thích rửa bát.

 

Thấy Lương Tây Kinh rửa bát khá được, Thi Hảo chỉ đứng nhìn vài phút rồi đi ra ban công.

 

Cô trồng khá nhiều hoa ngoài ban công.

 

Sau khi tưới nước cho bọn chúng một lượt, Thi Hảo đang muốn hỏi Lương Tây Kinh có muốn xuống lầu đi dạo không, vừa này cô ăn hơi no nên muốn đi dạo tiêu cơm.

 

Vừa quay lại phòng khách, Thi Hảo nghe thấy tiếng di động reo lên.

 

Cô đi đến cạnh bàn ăn nhìn xem, là di động của cô.

 

Thi Hảo hít một hơi thật sâu khi nhìn thấy tên người gọi.

 

Cô chợt giật mình, lúc Lương Tây Kinh nhìn cô với ánh mắt nghi hoặc, cô mới nói: "Điện thoại của chủ tịch."

 

Lương Tây Kinh nhíu mày: "Nghe đi."

 

Thi Hảo e hèm một tiếng: "Em ra ban công nghe."

 

Thi Hảo cầm đi động đi thẳng ra ban công.

 

Sau khi hít sâu vào hơi, cô run run ấn nút nghe: "Alo, chủ tịch ạ?"

 

Lương Hanh đáp một tiếng, cười ha hả hỏi: "Thi Hảo, tan làm rồi à? Ông Lương có làm phiền cháu không?"

 

"Tan làm rồi ạ." Thi Hảo đứng ngoài ban công, ngửa đầu nhìn bầu trời đêm đen nhanh, mím môi hỏi: "Chủ tịch, muộn như vậy rồi ông còn tìm cháu có chuyện gì không ạ?"

 

Lương Hanh đang xem phát sóng trực tiếp hội nghị thượng đỉnh tài chính lần trước, càng xem ông càng cảm thấy có gì đó không ổn.

 

Ông biết bên cạnh Lương Tây Kinh có người nhưng cũng điều tra xem đó là ai. Lương Tây Kinh ghét bị để ý tới nên ông không muốn làm gì khiến anh chán ghét.

 

Huống chi, đối với Lương Hanh mà nói, chỉ cần không mang đến trước mặt ông thì ông sẽ giả vờ không biết.

 

Chẳng qua giờ thì khác, từ khi Lương Tây Kinh nói với ông anh đã có người mình thích rồi Lương Hanh mới hiểu, ông cần phải nhúng tay vào.

 

Lương Hanh nói thẳng với Thi Hảo: "Ông vừa mới xem video quay hội nghị thượng đỉnh tài chính xong."

 

Thi Hảo im lặng vài giây, véo véo lòng bàn tay mình, hỏi: "Có vấn đề gì sao ạ?"

 

Sao tự nhiên lại nói đến hội nghị thượng đỉnh tài chính thế?

 

"Không có vấn đề gì, ông chỉ muốn tâm sự vài câu với cháu thôi." Nói xong, Lương Hanh thuận miệng hỏi: "Mấy hôm nay Tây Kinh ở thành phố Bình thế nào rồi?"

Loading...