Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 110

Cập nhật lúc: 2025-01-31 13:17:30
Lượt xem: 11

Rời khỏi câu lạc bộ, Lương Tây Kinh bảo tài xế đến tiệm bánh Tứ Nguyệt gần khách sạn, anh muốn mua bánh hải đường mang về thành phố Giang cho Thi Hảo.

 

Không may bây giờ đã muộn rồi, mặc dù bọn họ vội vàng đến trước khi cửa tiệm đến giờ đóng cửa nhưng bánh hải đường đã được bán hết.

 

Lương Tây Kinh hỏi giờ mở cửa vào ngày mai và nhớ kỹ, quyết định ngày mai sẽ lại đến.

 

Quay trở về khách sạn, Lương Tây Kinh lại xem tài liệu đấu thầu.

 

Anh dặn Dương Cao Phi sửa lại tài liệu, còn anh sẽ tự sửa lại phương án.

 

Sau khi Lương Tây Kinh sửa xong thì trời đã hửng sáng.

 

Anh bảo Dương Cao Phi sửa lại tài liệu lần nữa, rồi đến nhà vệ sinh tắm rửa để tỉnh táo.

 

Vòng đấu thầu cuối cùng bắt đầu lúc mười giờ sáng.

 

Lương Tây Kinh vẫn không đến đó, anh ở khách sạn ngủ bù, sau đó mở cuộc họp video ở nước ngoài.

 

Họp xong, kết quả đấu thầu cũng có. Tập đoàn Lương thị không trúng thầu.

 

Lương Tây Kinh không hề bất ngờ với kết quả này.

 

Dương Cao Phi báo tin tức cho Lương Tây Kinh, thấy anh bình tĩnh như vậy, anh ấy cũng không dám nổi giận.

 

Lương Tây Kinh yên lặng châm thuốc, thu ánh mắt dừng bên ngoài cửa sổ lại: “Về thành phố Giang thôi.”

 

Dương Cao Phi nghe lệnh.

 

Thu dọn hành lý xong, đoàn người lên xe chuẩn bị trở về.

 

Lên xe, Dương Cao Phi đang suy nghĩ xem có nên nhắc nhở Lương Tây Kinh đi mua bánh hải đường không, lại cảm thấy nói ra chuyện không quan trọng như vậy thì không hay.

 

Trong lúc do dự thì Lương Tây Kinh đã nói: “Đến tiệm bánh Tứ Nguyệt trước.”

 

Tài xế lái xe đi, Dương Cao Phi trố mắt nhìn rồi chớp mắt nhìn về phía Lương Tây Kinh ở ghế sau, trong lòng càng có thêm nhận thức mới về mối quan hệ giữa Thi Hảo và Lương Tây Kinh.

 

Mua bánh ngọt xong, Lương Tây Kinh còn nhận được cuộc gọi của Tiền Nhạc.

 

Thái độ của anh vẫn giống như tối hôm qua, không nghe ra bất kỳ lạ thường nào.

 

Tiền Nhạc hơi bực bội nhưng lại không thể không thừa nhận, con gái ông ta có ánh mắt không tệ, Lương Tây Kinh còn có khí chất hơn cả ông ta.

 

Cúp máy xong, Lương Tây Kinh gửi tin nhắn thông báo thông tin chuyến bay cho Thi Hảo.

 

Thi Hảo trả lời lại rất nhanh: [Tổng giám đốc Lương cần sắp xếp mấy tài xế nhỉ?]

 

Lương Tây Kinh cong môi: [Thư ký Thi có đồng ý làm tài xế của anh một lần không?]

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-110.html.]

Thi Hảo: [Em không có lý do gì để từ chối sự sắp xếp của tổng giám đốc Lương.]

 

Nhắn tin xong, Thi Hảo tiếp tục bận rộn công việc.

 

Để đến đón Lương Tây Kinh được thì cô phải làm xong việc trước đã.

 

Ba giờ Lương Tây Kinh hạ cánh.

 

Khi anh ra khỏi sân bay thì lập tức nhìn thấy Thi Hảo đứng bên cạnh xe.

 

Thi Hảo mặc đồng phục độc quyền của tập đoàn Lương thị, thân hình mảnh mai thướt tha.

 

Nhận ra ánh nhìn chăm chú của anh, Thi Hảo đang xem điện thoại ngẩng đầu lên, đứng từ xa nhìn anh.

 

Mấy giây sau, Thi Hảo đi đến gần anh, lễ phép nói: “Tổng giám đốc Lương.”

 

Lương Tây Kinh hắng giọng, khom lưng lên xe.

 

Đóng cửa xe lại, Thi Hảo chào hỏi với những đồng nghiệp khác, để mọi người lên xe về công ty.

 

Các đồng nghiệp khác không ngồi cùng xe với Lương Tây Kinh.

 

Sắp xếp xong, Thi Hảo vốn đang chuẩn bị lấy bằng lái xe thì Dương Cao Phi đưa tay về phía cô: “Thư ký Thi, cô nghỉ ngơi đi, để tôi lái xe cho.”

 

Thi Hảo ngẩn ra.

 

Lương Tây Kinh nhìn về phía hai người: “Để trợ lý Dương lái đi.”

 

Thi Hảo đưa chìa khóa cho Dương Cao Phi, sau đó vòng đến ghế phụ mở cửa xe ra rồi lên xe.

 

Vừa thắt dây an toàn xong thì màn hình điện thoại sáng lên, Lương Tây Kinh gửi tin nhắn, hỏi cô có căng thẳng không.

 

Thi Hảo lái xe rất ổn nhưng bởi vì cô không thường lái xe nên mỗi lần lái sẽ có hơi căng thẳng, lòng bàn tay sẽ đổ mồ hôi.

 

Thi Hảo không ngờ lúc này anh còn nhớ đến tình trạng tâm lý của cô, cô mím môi nhắn trả lời lại anh: [Không căng thẳng.]

 

Lương Tây Kinh nhướng mày: [Hửm?]

 

Thi Hảo: [Cảm giác hưng phấn cao hơn căng thẳng nên không có cảm giác gì.]

 

Thấy tin nhắn này, Lương Tây Kinh không nhịn được mà nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, khóe môi cong lên.

 

Thi Hảo yên lặng nhìn anh qua gương chiếu hậu.

 

Dương Cao Phi cố gắng thu nhỏ sự tồn tại của mình lại, anh ấy chỉ im lặng lái xe, không lên tiếng phá vỡ bầu không khí của hai người.

 

Bầu không khí tốt đẹp trong xe kéo dài đến khi đến công ty.

 

Trở về công ty, vẻ mặt Lương Tây Kinh nghiêm túc, Thi Hảo cũng vậy. Không có thời gian nghỉ ngơi, Lương Tây Kinh bảo Thi Hảo mở cuộc họp luôn.

Loading...