Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 134

Cập nhật lúc: 2025-02-02 18:55:05
Lượt xem: 5

Thấy Lương Tây Kinh rời đi, Thi Hảo bèn lấy điện thoại di động của mình ra rồi nhấn mở ứng dụng WeChat.

 

Thực ra Thi Hảo cũng có mặt trong nhóm buôn chuyện mà Lý Thiến Vi tham gia. Chỉ có điều, nhiều người trong công ty không biết tài khoản WeChat của Thi Hảo, mà khi Lý Thiến Vi thêm cô vào nhóm cũng chưa giới thiệu với mọi người cô là ai cả.

 

Cũng chính vì lý do này nên các đồng nghiệp mới tán dóc khá tùy tiện và suồng sã trong nhóm.

 

Trong nhóm có rất nhiều nội dung tán gẫu và đối thoại qua lại, trong những tình huống bình thường thì Thi Hảo sẽ không nhấp vào để mở ra. Nhưng lần này, cô có phần không tự chủ được nên đã ấn vào nhóm chat, mở nó ra.

 

Sau khi lướt ngược lên trên, Thi Hảo phát hiện ngoại trừ bức ảnh Lý Thiến Vi đã cho mình xem thì trong nhóm còn có một vài bức ảnh chụp lén khác.

 

Trước khi rời đi vào tối hôm qua, Ngụy Nguyệt Đình đã trò chuyện riêng với Lương Tây Kinh về công việc kinh doanh. Lúc đó, Thi Hảo và Hứa Thực đang đợi ở một chỗ cách đó không xa, song lại không hề chú ý tới việc: Hai người kia đứng cạnh nhau lại đẹp mắt đến vậy.

 

Sau khi xem được một lúc, điện thoại nội bộ chợt vang lên và cắt ngang mạch suy tư miên man của Thi Hảo.

 

Cô kéo sự chú ý của mình quay về, đồng thời cố gắng hết sức để chính mình không bị ảnh hưởng bởi những yếu tố bên ngoài.

 

Sau một lúc bận rộn, Thi Hảo đang định đi vệ sinh thì Ôn Ỷ gửi cho cô một tin nhắn.

 

Ôn Ỷ: [Tối nay tớ có thể ngủ ở chỗ cậu không?]

 

Thi Hảo: [?]

 

Thi Hảo: [Đương nhiên là có thể rồi.]

 

Ôn Ỷ: [Vậy thì bọn mình gặp nhau sau khi tan sở nhé!]

 

Thi Hảo nhướng mày: [Tại sao cậu lại muốn sang chỗ tớ để ngủ thế?]

 

Nơi cô sống cách địa điểm làm việc của Ôn Ỷ hơi xa một chút.

 

Ôn Ỷ: [Tối nay tớ sẽ nói cho cậu biết, bây giờ tớ đang khá bận.]

 

Thi Hảo: [Được thôi.]

 

Sáu giờ chiều, Thi Hảo tan ca đúng giờ.

 

Khi Lương Tây Kinh gửi tin nhắn cho cô, Thi Hảo đã bị dòng người chen chúc đến nỗi bị ép thành chiếc bánh nhân thịt trong tàu điện ngầm rồi.

 

Sau khi đi qua vài trạm dừng, Thi Hảo đã có được không gian rộng rãi hơn một chút nên cô mới lấy điện thoại di động ra để hồi âm cho Lương Tây Kinh, nói với anh rằng cô còn đi qua vài trạm tàu nữa mới về tới nhà.

 

Lương Tây Kinh nhướng mày: [Tại sao hôm nay em lại đi nhanh như vậy?]

 

Thi Hảo: [Ôn Ỷ nói rằng đêm nay cậu ấy muốn ngủ chung với em nên em về nhà sớm một chút để nấu cơm ấy mà.]

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-134.html.]

Lương Tây Kinh: [Tại sao cô ấy lại đột nhiên muốn đến chỗ em thế?]

 

Mặc dù cách một cái màn hình nhưng Thi Hảo vẫn có thể cảm nhận được nỗi hờn giận của Lương Tây Kinh.

 

Cô không nhịn được nên đã bật cười rồi trêu chọc anh: [Tổng giám đốc Lương à, đừng nói là ngay cả Ôn Ỷ mà anh cũng cảm thấy ghen tuông đấy nhé?]

 

Lương Tây Kinh phủ nhận một cách dứt khoát, quyết liệt: [Anh không ghen.]

 

Thi Hảo: [Thật chứ?]

 

Lương Tây Kinh đang định trả lời cô thì Tần Lâm bỗng gọi điện thoại cho anh.

 

“Có chuyện gì vậy?” Lương Tây Kinh bắt máy.

 

Tần Lâm liếc nhìn dấu chân còn in trên ống quần, hỏi anh bằng giọng điệu trầm thấp: “Buổi tối đi uống rượu với tôi không?”

 

Lương Tây Kinh khẽ nhướng mày: “Anh đến thành phố Giang rồi à?”

 

Tần Lâm ậm ừ: “Cậu có muốn uống hay không?”

 

Chỉ trong nháy mắt, Lương Tây Kinh đã đoán ra lý do Ôn Ỷ muốn tới ở chung với Thi Hảo: “Ở đâu?”

 

Tần Lâm nói tên một địa chỉ cho Lương Tây Kinh, chính là quán bar mà Thi Hảo và Ôn Ỷ đã tới vào mấy ngày trước.

 

Khóe môi Lương Tây Kinh khẽ cong lên: “Lát nữa tôi sẽ đến đó.”

 

Sau khi cúp điện thoại, Lương Tây Kinh bèn nói chuyện này với Thi Hảo: [Tần Lâm đã đến thành phố Giang rồi.]

 

Thi Hảo: [Hả?]

 

Lương Tây Kinh: “Lát nữa bọn anh sẽ tới quán bar.”

 

Thi Hảo hiểu ra: Lương Tây Kinh đang báo cáo hành trình của mình với cô.

 

Sau khi phản ứng lại, khuôn mày và đôi mắt của Thi Hảo cong cong như vầng trăng lưỡi liềm: [Em biết rồi. Anh cố gắng uống ít một chút nhé.]

 

Lương Tây Kinh: [Khi nào em về tới nhà thì hãy nói cho anh biết đấy.]

 

Thi Hảo trả lời anh bằng một biểu tượng cảm xúc có hình dáng của một cô bé đáng yêu.

 

-

 

Về đến nhà mình, Thi Hảo bèn thay sang một bộ quần áo ở nhà rồi mới bước vào phòng bếp.

 

Ôn Ỷ vừa tiến vào nhà đã ngửi thấy mùi thơm của thức ăn ngay lập tức. Ngay sau đó, bụng cô ấy bắt đầu sôi òng ọc cả lên.

Loading...