Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 152
Cập nhật lúc: 2025-02-04 12:15:50
Lượt xem: 4
Dương Cao Phi ngồi ở ghế lái phụ nghe thấy thế thì hậm hực sờ sờ chóp mũi. Anh ấy nghĩ đến chuyện mà Lương Tây Kinh đã nhờ mình điều tra hai hôm trước rồi thầm thở dài trong lòng.
Chẳng mấy chốc, bọn họ đã đến nhà thờ.
Lúc xuống xe, Lương Tây Kinh ngước mắt nhìn nhà thờ cách đó không xa, lấy điện thoại di động ra chụp vài tấm.
Chụp xong, anh gửi ảnh cho Thi Hảo.
Sở dĩ, lý do khiến Lương Tây Kinh muốn đến nhà thờ là vì khi hai người họ nhắc tới nước Đức, cô đã hỏi anh rằng trước đây anh đã đến thăm những danh lam thắng cảnh nào ở Đức.
Lương Tây Kinh chẳng thăm thú được mấy nơi, nếu có thì cũng đã là chuyện của mấy năm về trước.
Nghe vậy, Thi Hảo thuận miệng nói: "Vậy lần này lúc rảnh rỗi thì anh đi tham quan vài nơi xem, làm quen trước một chút, lần sau mình cùng đi."
Lương Tây Kinh nhướng mày: "Em muốn đi nơi nào nhất?"
Thi Hảo: "Nhà thờ? Vì nhìn trong ảnh đẹp quá."
Lương Tây Kinh đáp lại: "Có thời gian thì anh sẽ đi ngắm."
Thi Hảo cong môi: "Nếu anh đi thì nhớ chụp ảnh nha."
"..."
Sau khi tham quan bên ngoài xong thì Lương Tây Kinh cũng cùng các nhân viên đi vào bên trong nhà thờ.
Anh chụp khá nhiều ảnh và gửi hết cho Thi Hảo.
Nhưng có vẻ như cô đang bận nên không thấy trả lời.
...
Sau khi rời khỏi nhà thờ, Lương Tây Kinh và Dương Cao Phi tách khỏi đội ngũ nhân viên và đi đến một con phố rất náo nhiệt ở Munich, nơi mà Thi Hảo đã từng vô tình nhìn thấy thông qua một tấm ảnh được đăng trên mạng.
Bọn họ dạo quanh một lúc, Lương Tây Kinh đã đến trung tâm mua sắm lớn nhất ở Munich.
Dương Cao Phi đứng ở phía sau, nhìn dáng vẻ anh đang nghiêm túc lựa chọn mà không khỏi cảm khái - trên đời này chắc chỉ có Thi Hảo mới có thể khiến Lương Tây Kinh biến thành một người đàn ông bình thường.
Khi cả hai đi dạo trong cửa hàng, họ tình cờ gặp Ngụy Nguyệt Đình.
Vừa nhìn thấy bóng dáng của Lương Tây Kinh thì Ngụy Nguyệt Đình đã cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Cô ta cụp mắt xuống và nhìn vào chiếc túi hiệu mà Dương Cao Phi đang cầm trong tay.
Tất cả những món đồ của Lương Tây Kinh đều là hàng đặt may riêng, không đời nào anh mua cho mình những thứ hàng hiệu xa xỉ này, vì vậy, thứ mà Dương Cao Phi đang cầm chỉ có thể là đồ anh mua tặng cho phụ nữ.
Nghĩ đến đây, Ngụy Nguyệt Đình không kìm được kêu lên: "Tổng giám đốc Lương, thật là khéo quá."
Lương Tây Kinh nghe thấy giọng cô ta thì liếc mắt nhìn sang, gật đầu chào lại: "Tổng giám đốc Ngụy."
Ngụy Nguyệt Đình cười gượng: "Tổng giám đốc Lương muốn mua gì thế?"
Lương Tây Kinh: "Xem bừa thôi."
Ngụy Nguyệt Đình: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-152.html.]
Cô ta đang vắt óc tìm chủ đề để nói chuyện thì đã thấy Lương Tây Kinh cầm lấy hai chiếc váy hai dây, quay sang hỏi nhân viên bán hàng bên cạnh về kích cỡ khác có cùng kiểu dáng.
Khi nghe anh nói về kích cỡ đó, đôi mắt Ngụy Nguyệt Đình khẽ lóe lên.
Một lúc sau, nhân viên bán hàng mang ra hai chiếc váy theo kích cỡ mà anh mong muốn, Lương Tây Kinh đi thanh toán hóa đơn.
Ngụy Nguyệt Đình nhìn theo, không nhịn được hỏi: "Tổng giám đốc Lương mua váy cho bạn gái sao?"
Lương Tây Kinh chỉ “ừm” một tiếng.
"..."
Bấy giờ Ngụy Nguyệt Đình mới ngớ người ra, lúng túng cười nói: "Còn cần mua gì nữa không, tổng giám đốc Lương có cần tôi chọn giúp không?"
"Không cần." Lương Tây Kinh lịch sự từ chối: "Tôi mua xong rồi, gặp lại tổng giám đốc Ngụy sau."
Rời khỏi trung tâm mua sắm, Lương Tây Kinh quay trở lại khách sạn.
Đột nhiên điện thoại di động của anh rung lên, là tin nhắn của Thi Hảo.
Cô đang khen những bức ảnh mà anh đã chụp.
Lương Tây Kinh rủ mi, nhìn chằm chằm vào những dòng tin nhắn đang nhảy liên tục trên màn hình.
Chờ Thi Hảo bình luận xong, anh mới gõ tin nhắn hỏi cô: "Năm nay còn chưa nghỉ phép, em có định khi nào thì nghỉ chưa?"
Nhìn thấy tin nhắn của Lương Tây Kinh, Thi Hảo lập tức thất thần. Có khi năm nay cô còn không được nghỉ phép năm ấy chứ.
Cô không biết Lương Tây Kinh chỉ hỏi bâng quơ hay đã biết gì rồi.
Cô đắn đo một chút, sau đó mới thấp thỏm trả lời: "Em cũng chưa biết nữa, sao tự nhiên anh lại hỏi thế?"
Lương Tây Kinh: "Muốn đưa em sang đây chơi."
Thi Hảo ngẩn người ra.
Khung chat lặng đi một lúc lâu, cô mới trả lời Lương Tây Kinh: "Đến lúc đó mình bàn tiếp nhé?"
Điện thoại anh rung lên, Lương Tây Kinh mở nó ra. Khi nhìn thấy câu nói ấy của Thi Hảo, trong đầu anh bất giác nhớ đến điều mà Lương Hanh đã hỏi - điều gì khiến anh cho rằng mình và Thi Hảo có thể ở bên nhau.
Anh muốn bước tiếp cùng Thi Hảo nhưng anh có từng nghĩ tới chuyện Thi Hảo có đồng ý hay không chưa.
Mà quan trọng hơn là ngay đến chuyện mua nhà Thi Hảo còn không chịu nói cho anh biết, có bao giờ anh đã tự hỏi rằng tại sao cô lại phải giấu diếm anh không.
...
Ngày đó sau khi gọi cho Thi Hảo, Lương Tây Kinh đã nhận thấy có điều bất thường.
Anh nhờ Dương Cao Phi điều tra mới phát hiện ra rằng Lương Hanh đã biết về mối quan hệ giữa anh và Thi Hảo, đồng thời ông cũng đã lén đi gặp cô.
Ngay khi nhận được tin, Lương Tây Kinh đã gọi cho Lương Hanh.
Dường như Lương Hanh đã dự liệu từ trước, vừa nhấc máy ông đã hỏi ngược lại anh đủ điều.