Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 161

Cập nhật lúc: 2025-02-04 20:39:21
Lượt xem: 6

Chỉ là tìm được một công việc về chiến lược tiếp thị tốt còn khó hơn cô tưởng.

 

Thi Hảo trước đây là thư ký của Lương Tây Kinh, nếu lấy lý lịch này ra thì rất nhiều công ty sẽ đổ xô đến cướp lấy cô.

 

Các công ty phỏng vấn cô đều hỏi cô có cân nhắc làm thư ký hay trợ lý không, nếu cô đồng ý thì có thể đi làm ngay.

 

Thi Hảo đành phải từ chối và thế là suốt nửa tháng qua cô vẫn luôn vấp phải trắc trở.

 

Dương Văn Tuấn gật đầu: “Tìm việc đúng là có chút phiền phức.”

 

Thi Hảo bật cười: “Chẳng qua em cũng không gấp gáp, tìm một công việc tốt thì không gấp được.”

 

Dương Văn Tuấn công nhận: “Cũng đúng.”

 

Anh ấy nhìn Thi Hảo, suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu có gì cần đàn anh giúp đỡ thì cứ việc nói.”

 

Thi Hảo lắc đầu: “Tạm thời em chưa cần ạ.”

 

Trò chuyện và ăn uống với Dương Văn Tuấn thoải mái hơn Thi Hảo tưởng tượng.

 

Anh ấy sẽ không hỏi quá nhiều những vấn đề mà Thi Hảo không muốn nhắc tới, anh ấy rất có chừng có mực cũng rất thông minh, nói chuyện luôn biết điểm dừng ở đâu.

 

Sau khi ăn xong, Dương Văn Tuấn phải quay lại công ty để làm việc.

 

Công ty của anh ấy ở gần đây.

 

Sau khi tạm biệt anh ấy, Thi Hảo chậm rãi đi về phía lối vào tàu điện ngầm.

 

Cách đó không xa, có một chiếc ô tô bên đường bấm còi inh ỏi về phía cô.

 

Lúc đầu Thi Hảo cũng không để ý lắm, cô cúi đầu tiếp tục đi về phía trước, mãi cho đến khi tiếng còi không ngừng vang lên cô mới nhíu mày nghiêng đầu nhìn.

 

“Thư ký Thi.” Là Hứa Duệ Tiến, ông ta ngồi trong xe, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn cô: “Sao cô lại đi một mình dưới trời nắng thế?”

 

Ông ta mời cô: “Cô đi đâu, tôi tiễn cô một đoạn?”

 

“...”

 

Thi Hảo dừng bước chân lại, cười nhẹ nói: “Không cần phiền tổng giám đốc Hứa, tôi chỉ tới gần đây thôi.”

 

Hứa Duệ Tiến nhướng mày nhìn cô từ trên xuống dưới: “Thư ký Thi, nghe nói cô từ chức rồi à?”

 

Tin Thi Hảo từ chức đã được lan truyền trong ngành từ lâu.

 

Không ít người cũng rất tò mò về lý do từ chức của cô nhưng không có ai nghe ngóng được lý do thực sự là gì.

 

Nghe được lời này của Hứa Duệ Tiến, Thi Hảo lên tiếng: “Tin tức của tổng giám đốc Hứa nhanh nhạy thật đấy.”

 

Hứa Duệ Tiến nhìn cô: “Những gì tôi đã nói với cô trước đây không phải là nói đùa.”

 

Ông ta nói: “Cô có thể đến Tinh Nhuệ bất cứ lúc nào cô muốn.”

 

Hứa Duệ Tiến và Lương Tây Kinh không hợp nhau nhưng ông ta biết rất rõ năng lực của Thi Hảo. Nếu như Thi Hảo có thể đến Tinh Nhuệ để làm việc thì cô nhất định sẽ hoàn thành tốt công việc của mình, đồng thời có thể chọc Lương Tây Kinh tức chết.

 

Đối với Hứa Duệ Tiến mà nói thì đây quả thực là một mũi tên trúng hai đích.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-161.html.]

Thi Hảo cười cười, nghiêm túc nói: “Cám ơn tổng giám đốc Hứa đã coi trọng tôi, chỉ là tôi không muốn làm công việc thư ký nữa.”

 

Hứa Duệ Tiến ngạc nhiên: “Thư ký Thi muốn chuyển ngành ư?”

 

Thi Hảo gật đầu.

 

Hứa Duệ Tiến tò mò: “Thư ký Thi muốn chuyển qua công việc gì?”

 

“Tôi muốn chuyển qua mảng quảng cáo.” Thi Hảo nói.

 

Nghe vậy, Hứa Duệ Tiến trầm ngâm vài giây: “Bộ phận quảng cáo của Tinh Nhuệ cũng hoan nghênh thư ký Thi.”

 

Lần này đến lượt Thi Hảo kinh ngạc. Cô không ngờ Hứa Duệ Tiến lại cố chấp như vậy.

 

Sau khi cân nhắc vài giây, Thi Hảo lịch sự nói: “Tổng giám đốc Hứa, tôi cần suy nghĩ kỹ đã.”

 

“Được.” Hứa Duệ Tiến lấy danh thiếp ra đưa cho cô: “Thư ký Thi cân nhắc xong có thể gọi điện thoại cho tôi.”

 

Thi Hảo nhận lấy: “Được, tổng giám đốc Hứa.”

 

Cô nhất quyết không lên xe, Hứa Duệ Tiến cũng không ép cô nữa.

 

Đợi đến khi xe của Hứa Duệ Tiến lái vào làn đường xe chạy, Thi Hảo không nhìn theo nữa. Cô nhìn chằm chằm tấm danh thiếp trước mặt một lúc rồi ném thẳng vào thùng rác bên cạnh.

 

Thi Hảo cô cho dù không tìm được việc làm cũng sẽ không làm ở công ty của Hứa Duệ Tiến.

 

Bên kia, Hứa Duệ Tiến nhìn theo bóng người cách đó không xa biến mất, khóe môi dưới khẽ nhếch lên.

 

Ông ta khép hờ mắt, nói với tài xế: “Đi tới tập đoàn Lương thị.”

 

Đối với vị khách không mời mà đến này, từ trước đến nay Lương Tây Kinh vẫn không chào đón cho lắm.

 

Nghe Dương Cao Phi báo cáo rằng Hứa Duệ Tiến muốn gặp anh, Lương Tây Kinh cũng không ngước mắt lên mà trực tiếp từ chối: “Không rảnh.”

 

Nói xong, Dương Cao Phi vẫn đứng yên tại chỗ bất động.

 

Lương Tây Kinh cau mày: “Còn chuyện gì cần nói nữa không?”

 

“...” Dương Cao Phi bắt gặp ánh mắt của anh thì hậm hực sờ sờ chóp mũi: “Ông ta nói vừa mới gặp thư ký Thi.”

 

Vừa dứt lời, phòng làm việc yên tĩnh trong chốc lát.

 

Ngay sau đó, Dương Cao Phi nghe thấy Lương Tây Kinh nói: “Để ông ta lên.”

 

Dương Cao Phi: “Vâng.”

 

...

 

“Tổng giám đốc Lương, hẹn gặp cậu khó thật đấy.” Hứa Duệ Tiến vừa bước vào phòng làm việc của Lương Tây Kinh đã chế nhạo ngay.

 

Lương Tây Kinh nhướng mi liếc nhìn ông ta với vẻ mặt thờ ơ: “Tổng giám đốc Hứa đến có chuyện gì vậy?”

 

Hứa Duệ Tiến tự nhiên ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh: “Cũng không có chuyện gì nghiêm trọng, tôi chỉ là có chuyện muốn hỏi tổng giám đốc Lương.”

 

Lương Tây Kinh thờ ơ nói: “Ông nói đi.”

 

Hứa Duệ Tiến hơi nhướng mày, có chút đắc ý hỏi: “Tổng giám đốc Lương hẳn là sẽ không phiền nếu thư ký Thi đến Tinh Nhuệ làm việc đúng không?”

Loading...