Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 171

Cập nhật lúc: 2025-02-05 16:26:05
Lượt xem: 5

Ngay sau đó một bó hoa lập tức xuất hiện ở trong tay cô.

 

Tay Thi Hảo khá là nhỏ mà bó hoa lại quá to khiến cô suýt nữa không ôm hết nó.

 

Cô ngơ ngác nhìn bó hoa trong n.g.ự.c một lúc lâu rồi mới ngước lên nhìn người đằng trước, môi cứ mấp máy nhưng không biết phải nói gì.

 

Cô không dám hỏi anh muốn làm gì, cô sợ ngọn lửa nhớ nhung da diết vừa mới dập tắt lại len lỏi cháy lên.

 

Cô không thể làm thế.

 

Sau khi Lương Tây Kinh đưa hoa cho Thi Hảo thì anh vẫn âm thầm quan sát sự thay đổi trong ánh mắt cô.

 

Anh bắt gặp sự ngạc nhiên và mừng rỡ khẽ lóe lên trong mắt cô.

 

Đôi bên im lặng một lúc lâu, Lương Tây Kinh mới kiềm chế xúc động muốn ôm chầm lấy cô lại mà nói: "Em quay về đi."

 

Thi Hảo mím môi, chớp mắt: "Anh..."

 

Lương Tây Kinh: "Cái gì?"

 

Thi Hảo nuốt lời nói lại rồi lắc đầu: "Không có gì, lái xe từ từ."

 

Lương Tây Kinh khẽ ừ, anh biết cô không biết nên nói gì với mình: "Đi đi, nhớ ngủ sớm nhé."

 

Thi Hảo chớp mắt: "Được."

 

Lương Tây Kinh nhìn cô đi vào chung cư, anh cứ đứng yên một chỗ để gió phả vào người trong giây lát mới lên xe, lái về phía nhà cũ.

 

Lương Hanh không hề ngạc nhiên khi thấy Lương Tây Kinh quay về nhà cũ mà không thông báo gì.

 

Lúc đầu, ông còn hỏi tại sao anh lại về nhưng bây giờ nghe thấy anh về, ông cũng chỉ hừ lạnh một tiếng.

 

Bác Tôn ở một bên nghe vậy thì cảm thấy rất phấn khỏi thế nên ông ấy bèn hỏi: "Cậu chủ, cậu ăn cơm chưa?"

 

Lương Tây Kinh: "Vẫn chưa."

 

Lương Hanh: "..."

 

Ông nhìn đồng hồ treo tường rồi nhíu mày: "Đã mấy giờ rồi mà cháu còn chưa ăn cơm."

 

Lương Tây Kinh: "Cháu không cảm thấy đói."

 

Lương Hanh nghẹn lời, hừ lạnh trừng mắt với anh: "Cháu đừng diễn khổ nhục kế với ông, ông không để cháu xoay mòng mòng đâu!"

 

Sau khi Lương Hanh đi tìm Thi Hảo khiến cô phải từ chức và ép hai người chia tay, Lương Tây Kinh đã về nhà cũ hỏi ông vì sao lại làm thế.

 

Khi đó hai người còn ầm ĩ một trận.

 

Suốt nửa tháng kế tiếp, Lương Tây Kinh không về nhà một lần.

 

Sau đó anh bay đến Bắc Kinh một chuyến, có điều khi quay về thành phố Giang anh như biến thành người khác, thi thoảng xuất hiện lắc lư trước mặt Lương Hanh chứng minh sự tồn tại của mình, đôi khi còn nhắc đến Thi Hảo với ông.

 

Ban đầu Lương Hanh không hiểu anh làm thế vì mục đích gì, sau khi suy nghĩ kỹ càng ông mới vỡ lẽ, thằng oắt thối tha này định dùng kế lung lay khiến thái độ của ông dịu đi.

 

Nghe ông nói vậy, Lương Tây Kinh mặt không đổi sắc, khẽ nhéo hàng chân mày của mình rồi mệt mỏi nói: "Bác Tôn, cứ kêu phòng bếp làm món gì đó cho cháu ăn là được rồi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-171.html.]

Bác Tôn bất đắc dĩ: "Cậu chủ muốn ăn món gì?"

 

Lương Tây Kinh: "Không muốn ăn gì cả, cái gì cũng được."

 

Bác Tôn: "... Vâng."

 

Quản gia rời đi, trong phòng khách chỉ còn lại Lương Tây Kinh và Lương Hanh.

 

Lương Hanh lơ đãng nhìn quầng thâm dưới mắt anh, sau đó cắn răng dời mắt sang chỗ khác, không nhìn anh nữa.

 

Bầu không khí yên tĩnh một lúc lâu, cuối cùng Lương Hanh không nhịn được nói: "Ông nghe nói Thi Hảo đang tham dự đấu thầu dự án quảng cáo sản phẩm khoa học công nghệ của tập đoàn dưới trướng công ty mới có đúng không?”

 

Lương Tây Kinh không thèm ngước mắt lên, trả lời bằng giọng quái dị: "Tin tức của ông nhanh nhạy thật."

 

 

Mặt Lương Hanh cứng đờ, nhẫn nhịn nói tiếp: "Ông là chủ tịch của tập đoàn."

 

Không cho phép chủ tịch tập đoàn nắm bắt tin tức nhanh chóng à?

 

Lương Tây Kinh nghe hiểu ngụ ý của ông, anh bất cần khẽ à một tiếng.

 

Lương Hanh vô cùng bất mãn với thái độ cà lơ phất phơ này của anh: "Ý tưởng sáng tạo công ty của họ thế nào?”

 

"Không biết nữa." Lương Tây Kinh trả lời.

 

Lương Hanh nhíu mày: "Không biết là sao?"

 

Anh nâng mắt, bình thản nhìn ông: "Bộ phận truyền thông quảng cáo đều do tổng giám đốc Phó quản lý, cháu không can thiệp quá sâu vào bên đó."

 

Lương Hanh nhìn chằm chằm vào anh: "Thi Hảo không đến công ty sao?"

 

Lương Tây Kinh: "Có đến.

 

Lương Hanh hỏi tiếp: "Cháu không đến dự buổi triển khai dự án à?"

 

Lương Tây Kinh khẽ vâng.

 

Lương Hanh ngớ người, có hơi bất ngờ.

 

Ông tưởng khi Thi Hảo đến công ty, dù Lương Tây Kinh có bận cách mấy cũng sẽ dành chút thời gian đi đến phòng họp một chuyến, không ngờ anh lại không đi.

 

Ông nghĩ đến đây bèn định chế giễu anh rằng xem ra anh đã buông bỏ Thi Hảo thật rồi.

 

Nhưng câu nói vừa đến bên miệng, Lương Hanh đã cảm thấy sai ở đâu đó... Lương Tây Kinh đã ở bên cạnh ông từ nhỏ đến lớn nên ông là người hiểu anh nhất. Anh càng quý trọng người nào hay thứ nào đó thì sẽ càng cẩn thận không dám chạm vào quá nhiều.

 

Anh không đến dự buổi họp triển khai dự án là vì sợ sẽ ảnh hưởng đến Thi Hảo, khiến cô cảm thấy áp lực.

 

Lương Hanh nghĩ đến đây bèn thở dài.

 

Tại sao hai người họ yêu nhau cơ chứ?

 

Trước kia Lương Tây Kinh cũng từng có thư ký là phái nữ nhưng chưa từng xuất hiện chuyện như thế này.

 

Bỗng nhiên, điện thoại của anh đổ chuông.

 

Khi thấy người điện đến là ai, Lương Tây Kinh bèn bắt máy: "A lô?"

Loading...