Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 174

Cập nhật lúc: 2025-02-05 16:26:51
Lượt xem: 6

Thế nhưng một Thi Hảo phiên bản mini đầy lý trí xuất hiện trong đầu cô và nhắc nhở cô không được trả lời. Cô đã mất lý trí và cũng mặc bản thân phóng túng một lần, không thể lặp lại hết lần này đến lần khác được.

 

Cô đã hứa với Lương Hanh.

 

Dường như Lương Tây Kinh biết cô đang nghĩ gì bèn nhắn cho cô một tin thế này: [Ngày mai là sinh nhật của Hứa Thực, cậu ấy muốn mời em đến chung vui.]

 

Thi Hảo và Hứa Thực không thân với nhau lắm. Sỡ dĩ anh ấy mời cô là vì Lương Tây Kinh cũng muốn thế.

 

Thi Hảo thấy tin nhắn này bèn bắt đầu d.a.o động.

 

Bỗng nhiên, Ôn Ỷ nhắn cho cô một tin: [Ngày mai là sinh nhật của Hứa Thực! Anh ấy mời tớ đến quán bar uống rượu, cậu có đi không? Cậu đi thì tớ đi.]

 

Thi Hảo: [... Tớ vừa thấy tin nhắn của Lương Tây Kinh.] 

 

Ôn Ỷ: [Cậu quyết định thế nào?]

 

Thi Hảo suy nghĩ giây lát mới trả lời cô ấy: [Đi.]

 

Sau khi trả lời Ôn Ỷ xong, cô cũng nhắn tin hồi đáp cho Lương Tây Kinh: [... Được, gặp mặt ở đâu?]

 

Lương Tây Kinh: [Để anh phái tài xế đến đón em.]

 

Anh sợ Thi Hảo sẽ từ chối nên bổ sung thêm: [Chỉ một mình tài xế thôi, tại vì nơi tổ chức tiệc rượu ở khá xa.]

 

Anh đã nói đến nước này, Thi Hảo không có lý do từ chối nữa.

 

Thi Hảo nhẹ nhàng chớp mắt: [Được, có lẽ tôi sẽ tan tầm đúng giờ.]

 

Lương Tây Kinh: [Ừm.]

 

...

 

Vừa đúng sáu giờ, Thi Hảo đã bắt đầu thu dọn đồ đạc rời đi.

 

Lương Tây Kinh có gửi ảnh biển số xe qua wechat của cô. Thi Hảo vừa ra sảnh lớn của công ty thì đã nhìn thấy một chiếc xe màu đen đậu ngay bên đường.

 

Thi Hảo nhìn biển số xe, từ từ bước lại gần.

 

Tài xế là người quen của cô và cũng là tài xế riêng mà Lương Tây Kinh tin tưởng nhất, Đới Phong.

 

"Thư ký Thi." Đới Phong xuống xe mở cửa cho cô: "Đã lâu không gặp."

 

Thi Hảo khẽ cười: "Đã lâu không gặp."

 

Vừa lên xe, Đới Phong đã quay đầu nhìn cô: "Tổng giám đốc Lương nói còn phải đi đón cô Ôn nữa."

 

Thi Hảo gật đầu: "Anh ấy có nhắn wechat báo cho tôi hay."

 

Hay người chạy đến công ty của Ôn Ỷ nhưng ngặt nỗi đúng lúc vào giờ cao điểm khi nhân viên tan làm nên đường lớn rất hỗn loạn.

 

Thi Hảo ngắm nhìn dòng xe tấp nập bên ngoài cửa sổ, bỗng nhớ đến một chuyện quan trọng: "... Hôm nay Lương Tây Kinh đích thân lái xe đi hay sao?"

 

Đới Phong không biết Thi Hảo không nắm lịch trình của Lương Tây Kinh nên nói thẳng: "Có lẽ tổng giám đốc Lương sẽ đi thẳng đến trạm tàu cao tốc."

 

"Trạm tàu cao tốc?" Thi Hảo bất giác hỏi ngược lại: "Anh ấy đi công tác ư?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-174.html.]

 

Đới Phong ngạc nhiên hỏi cô: "Cô không biết sao?"

 

"... Ừm." Thi Hảo lúng túng trả lời: "Anh ấy không nói với tôi."

 

Và cô cũng không có hỏi.

 

Đới Phong đã hiểu: "Bên phía chi nhánh ở nước ngoài gặp chút trục trặc, tổng giám đốc Lương đã đi đến đó tầm nửa tháng trước."

 

Nửa tháng trước.

 

Thi Hảo nhẩm tính thời gian, có lẽ sau khi cô và Lương Tây Kinh gặp mặt vào cuối tuần, anh đã bay ra nước ngoài.

 

Nghĩ đến đây, Thi Hảo không nhịn được gửi tin nhắn cho Lý Thiến Vi, hỏi thăm tình hình của chi nhánh ở nước ngoài.

 

Cô không thấy bất cứ tin tức nào trên internet cả, có lẽ ai đó đã đè nó xuống.

 

Chưa được bao lâu, Lý Thiến Vi đã nói cho cô những gì cô ấy biết.

 

Dự án của chi nhánh nước ngoài xảy ra vấn đề, có người gây hấn và có người bị thương. Lương Tây Kinh vừa hay tin thì đã bay qua đó ngay, đến tận hôm qua mọi chuyện mới vừa kết thúc.

 

Lý Thiến Vi: "Tôi nghe các đồng nghiệp nói suốt nửa tháng qua, tổng giám đốc Lương không có lấy một đêm yên giấc. Một số người bên đó vừa ngang ngược vừa vô lý, hình như tổng giám đốc Lương đã bị thương khi vừa bay qua đó ngày đầu tiên."

 

Con ngươi của Thi Hảo co rụt lại, hoảng hốt hỏi: "Bị thương? Nghiêm trọng hay không?"

 

Lý Thiến Vi: "Tôi cũng không biết nữa, tôi chỉ nghe các đồng nghiệp kể lại."

 

Lý Thiến Vi tò mò: "Tại sao đột nhiên cô lại hỏi vấn đề này?"

 

Thi Hảo cố gắng khiến bản thân tỉnh táo hơn.

 

Cô nhắm mắt lại, bấm vào lòng bàn tay để mình bình tĩnh lại: "Vừa rồi tôi nghe nói chi nhánh ở nước ngoài xảy ra chuyện nên chỉ muốn hỏi một chút."

 

Lý Thiến Vi hiểu: "Có lẽ không có vấn đề gì lớn, bằng không công ty đã thông báo lâu rồi."

 

Mặc dù cô ấy nói thế nhưng Thi Hảo chẳng thể yên tâm nổi.

 

Cô nghĩ chỉ khi cô tận mắt nhìn thấy Lương Tây Kinh bình an vô sự thì cô mới có thể thở phào.

 

Ôn Ỷ vừa lên xe thì phát hiện tâm trạng của Thi Hảo không đúng cho lắm, cô ấy muốn hỏi cô bị làm sao vậy nhưng tài xế lại lắc đầu với cô ấy.

 

Ôn Ỷ ngừng lại vài giây, không lên tiếng.

 

Hứa Thực tổ chức tiệc sinh nhật của mình ở vùng ngoại thành.

 

Họ sắp xếp cắm trại dã ngoại, ca hát uống rượu ở ngoại thành.

 

Khi Thi Hảo và Ôn Ỷ đến nơi, ánh đèn chiếu sáng khắp ngõ ngách, bầu không khí cực kỳ sôi nổi.

 

Hứa Thực phát hiện hai người đã đến bèn nhiệt tình chào hai cô: "Thư ký Thi, phóng viên Ôn."

 

Thi Hảo và Ôn Ỷ bước lại gần: "Sếp Tiểu Hứa."

 

Hứa Thực khoát tay, cười rồi nói: "Gọi tên tôi được rồi, sếp Tiểu Hứa vừa xa lạ vừa nghe quái thế nào ấy."

 

Thi Hảo và Ôn Ỷ cùng đồng thanh nói được.

Loading...