Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 176
Cập nhật lúc: 2025-02-05 19:24:49
Lượt xem: 7
Trước khi nhận được câu trả lời của Thi Hảo, Lương Tây Kinh cũng không chắc cô sẽ đưa ra một đáp án hoàn toàn phủ định.
Cho đến khi nghe thấy những gì cô nói, đôi mắt anh mới khẽ di chuyển, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô chằm chằm.
Ánh mắt hai người hòa vào nhau trong đêm tối.
Một lúc sao, môi Thi Hảo mấp máy, bổ sung thêm một câu giấu đầu hở đuôi: "Tôi rất thích công việc thư ký của tôi.”
Lương Tây Kinh: “...”
Anh khựng lại một lúc, rất bình tĩnh hỏi cô: "Chỉ thích mỗi công việc thư ký này thôi sao?”
Thi Hảo giả vờ không nghe ra ẩn ý trong câu hỏi của anh, cô nhìn đi chỗ khác nói: "Tôi thấy hơi khát.”
Lương Tây Kinh rũ mắt, lẳng lặng nhìn cô một lúc lâu rồi mới đứng dậy đi lấy nước cho cô.
Cuối cùng anh vẫn không nỡ ép cô nhiều quá.
Cũng may, anh đã có được đáp án mà anh muốn có nhất, còn những thứ khác thì cứ từ từ.
Nhìn thấy Lương Tây Kinh rời đi, Thi Hảo mới thở phào nhẹ nhõm.
Rõ ràng chỉ là mấy câu hỏi chuyện rất đơn giản nhưng cô lại cảm thấy mấy phút lúc nãy trôi qua như nửa tiếng đồng hồ, thậm chí còn dài hơn cả một ngày.
Ổn định lại tâm trạng, Thi Hảo nghiêng đầu nhìn người đang đi ra xa.
Lương Tây Kinh lại bị cô bạn nữ do Hứa Thực dẫn đến cản lại, kéo anh lại nói chuyện. Nhìn từ góc của cô sang thì không thể nhìn thấy rõ sắc mặt Lương Tây Kinh, chỉ có thể thấy bộ dạng cười tươi tắn của cô gái đang đứng đối diện với anh.
Cô gái kia trông rất xinh đẹp, vừa cao vừa gầy, trông có hơi giống cô ngôi sao nữ đẹp chói mắt lúc trước từng theo đuổi Lương Tây Kinh.
Cảm nhận được ánh mắt của Thi Hảo, Lương Tây Kinh quay đầu lại nhìn về phía cô.
Thi Hảo đang ngẩn ngơ nên không chú ý đến ánh mắt anh đang nhìn về phía này. Nhìn cô gái đang thẫn thờ, Lương Tây Kinh thu hồi ánh mắt, nhìn về phía người đang đứng trước mặt lải nhải hỏi này hỏi nọ: "Cô còn muốn hỏi gì nữa? Hỏi hết một lần luôn đi.”
Cô gái sững sờ, lại nhìn về phía Thi Hảo đang ngồi ở phía xa, nhỏ giọng thì thầm: "Vậy nên lúc trước anh từ chối chị của tôi là bởi vì thích kiểu xinh đẹp ngọt ngào trong sáng?”
“Không phải.” Lương Tây Kinh trả lời cô ấy không chút do dự: "Tôi không thích kiểu người như vậy.”
Cô gái há hốc mồm: "Vậy anh…”
Cô ấy còn chưa kịp nói hết câu, Lương Tây Kinh cúi người cầm lấy hai chai nước trên bàn trước rồi mới nói: "Tôi chỉ thích cô ấy.”
Đối với Lương Tây Kinh thì kiểu người như thế nào không phải trọng điểm.
Trọng điểm là Thi Hảo.
“...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-176.html.]
Cô gái trợn tròn mắt nhìn anh, bộ dạng không tin nổi: "Anh Tây Kinh, anh mà cũng có thể nói ra mấy câu thế này sao?”
Lương Tây Kinh liếc nhìn cô ấy: "Kỳ lạ lắm à?”
Đột nhiên cô gái gật đầu: “Lúc trước khi chị tôi theo đuổi anh, anh trông như chẳng cần có tình cảm ấy, sao bây giờ lại trở nên tầm thường thế?”
Lương Tây Kinh nhếch khóe môi, anh không cảm thấy câu này của cô ấy có ý khen ngợi.
Nhưng không quan trọng.
Anh thờ ơ nói: "Không nói chuyện với cô nữa, tôi đi trước đây.”
Cô gái bĩu môi, suy nghĩ rồi hỏi: "Lát nữa tôi có thể nói chuyện với chị ấy không?”
“Cô muốn đi thì cứ đi.” Lương Tây Kinh nói: "Đừng khiến cô ấy sợ là được.”
Cô gái phồng má, miễn cưỡng đồng ý: “Được thôi.”
…
Lương Tây Kinh cầm chai nước khoáng đi đến bên cạnh Thi Hảo, anh mở nắp chai nước ra rồi mới đưa cho cô: "Em có còn cần gì nữa không?”
Thi Hảo uống mấy ngụm nước, mới trả lời: "Còn gì nữa?”
Lương Tây Kinh chỉ sang phía bên kia: "Mấy người Hứa Thực đang nướng BBQ bên kia, em có muốn ăn không?”
Thi Hảo nhìn theo hướng tay anh chỉ, hơi tò mò: "Bọn họ biết làm à? Tôi muốn đi xem thử.”
Lương Tây Kinh hắng giọng: “Em qua đấy đi.”
Hai người đi về phía đám người Hứa Thực, Thi Hảo không hỏi Lương Tây Kinh vừa nãy anh nói chuyện với ai, Lương Tây Kinh cũng không nhắc đến.
Mối quan hệ hiện tại của hai người không hợp để hỏi chuyện này, cũng không hợp để nói.
Nhìn thấy hai người đi đến, Ôn Ỷ vội vàng vẫy tay liên tục với Thi Hảo: “Mau đến đây, ở đây có món ngô cậu thích nhất này.”
Thi Hảo cong môi, nhận lấy ngô Ôn Ỷ đưa: "Mới vừa nướng xong đấy à?”
Ôn Ỷ gật đầu: "Cậu mau nếm thử tay nghề của sếp Tiểu Hứa của chúng ta đi.”
Thi Hảo buồn cười, nhìn về phía Hứa Thực: "Vất vả rồi, để tôi ăn thử.”
Hứa Thực: “Nhớ khen tôi đấy nhá.”
Thi Hảo nói được.
Kỹ thuật nướng BBQ của Hứa Thực cũng không tệ lắm, quả thật là anh ấy biết làm.