Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 179

Cập nhật lúc: 2025-02-06 12:35:04
Lượt xem: 4

Đối với của Lương Tây Kinh, chuyện anh thích Thi Hảo chẳng có gì mà không thể thừa nhận được.

 

Anh vẫn luôn thẳng thắn, thành thật trên phương diện tình cảm của chính mình.

 

Ngược lại là Thi Hảo, cô là người mạnh miệng không thích biểu đạt ra ngoài.

 

Nhưng Lương Tây Kinh biết nguyên nhân cô mạnh miệng, cô tự ti về chính mình nên không dám để lộ ra.

 

Anh biết rõ điều đó nên anh sẽ không khiến cô phải khó xử ở mấy chuyện như này.

 

Nhắc đến chuyện này, Lương Tây Kinh nhìn cô: "Em để ý mấy câu anh nói với cô ấy à?”

 

Thi Hảo bị anh hỏi làm cho ngẩn người ra, đến Lương Tây Kinh còn không sợ bị người khác biết, cô có thể có ý kiến gì được.

 

Nếu lòng ham hư vinh của cô lớn hơn chút nữa, thậm chí cô còn có thể đắc ý nói với người khác chuyện tổng giám đốc tập đoàn Lương thị mà ngôi sao nữ có mấy chục triệu fans không theo đuổi được lại thích cô.

 

Không ai nói gì một lúc, Thi Hảo nói: “… Đâu phải anh nói tôi thích anh đâu, tôi để ý làm gì?”

 

Lương Tây Kinh hắng giọng, đột nhiên anh hỏi: “Em thích sao?”

 

“?”

 

Thi Hảo sững sờ mấy giây mới hiểu ra ý của anh. Cô nghẹn họng, liếc nhìn anh một cái rồi giữ vững sự im lặng.

 

Lương Tây Kinh đang bẫy cô bằng lời nói đấy à?

 

Có phải người này lắm mưu mô quá không vậy.

 

Lương Tây Kinh nhìn gương mặt bình tĩnh của cô, thoáng nhếch khóe môi: “Không muốn trả lời thì đừng trả lời, anh có ép em đâu.”

 

Trong lòng Thi Hảo nghĩ, bây giờ cô đã không còn là cấp dưới của Lương Tây Kinh nữa, anh có muốn ép cô thì cũng chẳng ép được, cô không còn chịu sự điều hành quản lý của anh nữa.

 

Lương Tây Kinh không bỏ sót bất cứ thay đổi biểu cảm nào của cô, trong mắt anh hiện lên ý cười, khóe môi dần nhếch lên, anh cảm thấy Thi Hảo rất đáng yêu.

 

Anh che miệng, nhịn cười nói: “Em có muốn sang bên kia uống một ly không?”

 

Thi Hảo nghiêng đầu: “… Đi thôi.”

 

Hai người bọn họ không tham gia cũng không ổn lắm.

 

Hai người tham gia vào tiệc rượu, vừa chơi trò chơi vừa uống.

 

Thi Hảo chỉ uống hai ly, số rượu phải uống khi chơi trò chơi thua sau đó vào tất cả đều bụng của Lương Tây Kinh.

 

Anh muốn uống, Thi Hảo cũng chẳng giành với anh.

 

Người đến đây chơi đều là bạn cũ của anh và Hứa Thực, mặc dù đã chia tay nhưng cô vẫn cho anh đủ thể diện trước mặt người ngoài.

 

Huống hồ lúc này anh lại đang giúp cô.

 

Đến khi uống xong đã có mấy người say khướt.

 

Chơi đến rạng sáng, có người mang bánh kem đến.

 

Hứa Thực thổi nến rồi ước một điều ước, phía xa bắt đầu b.ắ.n pháo hoa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-179.html.]

Xem pháo hoa xong, đoàn người mới rời khỏi vùng ngoại ô, có người về nhà, cũng có người đến quán bar chơi tiếp.

 

Khi Lương Tây Kinh đưa Thi Hảo và Ôn Ỷ trở về, cô mới biết được vì sao sinh nhật này của Hứa Thực lại tổ chức vào tối thứ sáu.

 

Chiều thứ bảy anh ấy phải ra nước ngoài, không thể tổ chức tiệc với mọi người vào tối thứ bảy được.

 

Ôn Ỷ không uống nhiều rượu lắm, đưa Ôn Ỷ về nhà xong, Lương Tây Kinh bảo tài xế đưa Thi Hảo trở về.

 

Ôn Ỷ vừa đi, trong xe chỉ còn lại hai người họ.

 

Đới Phong rất biết điều, giả làm người vô hình, kéo tấm chắn xuống.

 

Ghế sau rơi vào yên tĩnh.

 

Thi Hảo nhìn chằm chằm tấm chắn một lúc lâu, quay đầu sang nhìn người bên cạnh. Tối nay Lương Tây Kinh đã uống không ít, cô không chắc là anh đang say hay không say.

 

Nhờ ánh đèn yếu ớt chiếu vào từ ngoài cửa sổ, Thi Hảo quan sát anh.

 

Bỗng dưng, Lương Tây Kinh nghiêng đầu, đôi mắt sâu thẳm nhìn cô.

 

Bốn mắt nhìn nhau một lát, Thi Hảo mới chậm rãi nói: “Anh say à?”

 

Lương Tây Kinh im lặng một lúc, vốn dĩ anh định nói say nhưng lại sợ Thi Hảo lo lắng.

 

Anh im miệng không nói gì, môi khẽ nhúc nhích: "Cũng ổn.”

 

Lương Tây Kinh nói: "Em biết tửu lượng của anh mà.”

 

“…”

 

Nhắc tới đây, trong đầu Thi Hảo bỗng nhiên hiện lên bộ dạng lần đầu tiên Lương Tây Kinh uống say.

 

Lúc anh uống say hoàn toàn không giống với lúc tỉnh táo.

 

Lương Tây Kinh uống say cực kỳ cực kỳ dính người, là loại con ma men bạn có đi đâu thì anh cũng dính theo đến cùng.

 

Ngoại trừ dính người ra thì anh cũng nói cực kỳ nhiều.

 

Thi Hảo đã quen biết anh lâu như thế mà chỉ mới thấy anh say có một lần.

 

Lần đấy cũng là lần khiến hai người vượt qua mối quan hệ cấp trên cấp dưới, ngoại trừ quan hệ cấp trên cấp dưới thì còn có một loại quan hệ nữa.

 

“Em đang nghĩ gì thế?” Thấy Thi Hảo không nói lời nào, Lương Tây Kinh hỏi.

 

Đôi mắt Thi Hảo khẽ nâng lên, bỗng nhiên hỏi: “Tôi đang nghĩ xem tại sao lúc đấy anh lại hẹn tôi đi uống rượu."

 

Lúc trước cô đã muốn hỏi nhưng mãi vẫn không tìm được thời cơ thích hợp.

 

Cô sợ mình sẽ hỏi trúng một số vấn đề mà Lương Tây Kinh không muốn nhắc đến.

 

Lương Tây Kinh hơi bất ngờ với câu hỏi của cô.

 

Vốn dĩ anh tưởng cô sẽ không tò mò chuyện này

 

Bầu không khí dần dần trở nên yên lặng.

 

Thi Hảo đợi một lúc, không đợi đến khi Lương Tây Kinh lên tiếng. Cô mất tự nhiên mím môi, nhẹ nhàng nói: “Không tiện thì anh có thể không nói.”

Loading...